Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

chương 1654: sau khi ổn định

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bây giờ Trương Lương đã đánh chiếm được thành Du Quan, Đảng Hạng bị Khánh Hoài chặn ở Thanh Thủy Cốc, Thổ Phiên cũng vừa mới xảy ra nội loạn, Đan Châu bại trận nên gần đây không thể nào tấn công vào phía đông, xung quanh Đại Khang cũng coi như tạm thời yên ổn.

Đám quyền quý triều đình trải qua lần bị Cửu công chúa trấn áp, bây giờ cũng đã ngừng việc làm loạn.

Bọn họ rời khỏi kinh thành lâu như vậy, các quyền quý cũng không có bất kỳ động tĩnh gì.

Điều này chứng tỏ bọn họ thật sự rất sợ hãi, không dám nhe nanh múa vuốt với Cửu công chúa nữa.

Bây giờ loạn trong giặc ngoài ở Đại Khang đều bị Kim Phi tạm thời trấn áp, chỉ cần chính sách mới của Cửu công chúa tiếp tục thi hành thêm mấy năm nữa, thiên hạ sẽ hoàn toàn ổn định.

Sau khi ổn định, Kim Phi đương nhiên chuyển hướng ra hải ngoại.

Chung sống với nhau lâu như vậy, Cửu công chúa đã vô cùng hiểu rõ Kim Phi, biết được Kim Phi phải tới Đông Hải, cũng đoán được đại khái tâm tư của y.

Cô ấy cười nói: “Phu quân muốn đi thì cứ đi, hiệu suất làm việc của Hồng Đào Bình thật sự rất chậm, lâu như vậy mới sửa xong xưởng đóng tàu, không biết trông cậy anh ta chế tạo được chiếc thuyền có thể đi được xa còn phải chờ tới năm nào nữa”

“Không phải Hồng Đào Bình chậm chạp, xưởng đóng tàu của anh ta được xây theo bản vẽ của ta, phải gắn thêm cần cẩu mới có thể vận hành được, không phải cần cẩu cũng mới được làm xong sao?”

Dù sao cũng là ứng cử viên y chọn, nghe Cửu công chúa nói vậy, Kim Phi vẫn phải bảo vệ một chút.

“Lần này ngoại trừ giúp Hồng Đào Bình lắp cần cẩu, ta còn có một số ý tưởng đóng thuyền muốn trao đổi với anh ta.” Kim Phi nói: “Nàng yên tâm đi, ta sẽ cố gắng về trước khi đứa bé chào đời.”

“Ta biết rồi” Cửu công chúa cười, nằm trong ngực Kim Phi: “Khi nào thì đi?”

“Nếu nàng không còn chuyện gì khác, sáng mai ta và Mãn Thương sẽ cùng nhau trở về, sau đó lên đường với đội thuyền vận chuyển cần cẩu.” Kim Phi nói: “Ta phải dẫn theo nhiều người một chút, cũng có thể tránh được trường hợp cần cẩu xảy ra sơ suất.”

“Vậy cũng được, đi sớm về sớm.” Cửu công chúa gật đầu. “Nàng muốn trở về với ta không?” Kim Phi hỏi.

“Không cần đâu, mẫu phi nói phải túc trực bên linh cữu của đại cữu một tháng, ta ở đây với bà ấy, cũng đúng lúc trông chừng đập Đô Giang.” Cửu công chúa lắc đầu.

“Đừng liều mạng như vậy, chú ý sức khỏe một chút.” Kim Phi nhắc nhở.

“Ta biết rồi.” Cửu công chúa cười gật đầu.

'Tờ mờ sáng ngày hôm sau, Kim Phi dẫn đám người Mãn Thương rời khỏi đập Đô Giang.

Lần này không dẫn theo Cửu công chúa, tất cả đều ra roi thúc ngựa, dùng tốc độ nhanh nhất theo đường Kim Ngưu về làng Tây Hà.

Trước khi Mãn Thương trở về đã dùng bồ câu đưa thư sai người mới vận chuyển cần cẩu lên tàu chở hàng ở bến tàu Kim Xuyên, sau khi Kim Phi trở về, y chỉ vội vàng gặp Quan Hạ Nhi một lát rồi tiếp tục lên đường.

Trưa hôm đó, đoàn người lên thuyền ở bến tàu Kim Xuyên, chạy dọc theo sông Gia Lăng.

Một ngày sau, thuyền đã tới thành Du Châu, cập bến tại bến tàu Du Châu.

Du Châu là thành trì cực kỳ quan trọng dọc theo bờ Trường Giang, sông Gia Lăng cũng đổ vào Trường Giang từ thành Du Châu.

Vì để tiết kiệm thời gian, sau khi xuất phát ở Kim Xuyên, tất cả mọi người đều ăn ở trên thuyền, kể cả Kim Phi.

Sau khi ăn tối xong, sắc trời vẫn chưa tối hẳn, Kim Phi đứng trên mui thuyền ngắm hoàng hôn.

Trong ánh hoàng hôn buông xuống, một đội ky binh ngày càng tới gần.

“Đại Lưu, đó có phải người của chúng ta không?” Kim Phi hỏi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio