Sau đó lại từng bước thi hành lệnh giải phóng nô lệ, xóa nhòa chế độ nuôi gia nô của các nhà giàu.
Tiếp đó lại thực hành cắt binh giảm quan, cắt giảm lực lượng vũ trang trong tay nhà giàu.
Kim Phi vốn định chọn phương thức dùng nước ấm nấu ếch xanh, làm suy yếu các gia tộc giàu có từng bước một, nhưng đám người này còn phản ứng nhanh hơn cả dự tính của Kim Phi, phản kích cũng càng thêm mãnh liệt.
Chính sách mới vẫn đang đẩy mạnh cho vay để mang lại lợi ích cho người dân, lệnh giải phóng nô lệ cũng chỉ đang thí điểm tại khu vực kinh thành, đám quyền quý đã ý thức được nguy cơ, hơn nữa còn mau chóng phản kích.
Trên triều đình bọn chúng ngoan ngoãn phục tùng với Kim Phi và Cửu công chúa, cũng vỗ tay khen ngợi chính sách mới, lâu lâu lại viết tờ tấu chương khen ngợi hoàng đế, khen ngợi Kim Phi và Cửu công chúa.
Điều này làm Kim Phi không khỏi cho rằng đám quyền quý đã thỏa hiệp.
Cho dù là Cửu công chúa có kinh nghiệm tranh đấu phong phú trên triều, cũng thả lỏng cảnh giác.
Kết quả ai ngờ đối phương vừa ra tay thì lại tàn nhãn như vậy?
“Điện hạ yên tâm, vừa rồi ta đã sắp xếp đội Chung Minh đi tra xét, chỉ cần điều tra ra là ai làm, ta nhất định sẽ bắt chúng nợ máu trả bằng máu!”
Tiểu Ngọc nghiến răng nói.
Sau khi được Kim Phi vực dậy, làng Tây Hà thậm chí toàn bộ huyện Kim Xuyên đã có những thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Tiểu Ngọc là nhóm người được lợi đầu tiên, cũng là là nhóm cảm kích nhất với Kim Phi.
“Không, Tiểu Ngọc, điều mà ngươi phải làm hiện giờ không phải đi tra lai lịch của kẻ địch, mà là mau chóng tiến hành thanh tra nội bộ.”
Cửu công chúa lắc đầu ni xếp người đi tra.”
Bọn họ là ai, bổn cung sẽ sắp
Từ trước đến nay đám mưu sĩ làm việc luôn rất kín kế, kế hoạch lớn như vậy, thì chúng tuyệt đối sẽ càng thêm cẩn thận.
Thời gian thành lập của đội Chung Minh vẫn còn quá ngắn, hơn nữa hầu hết các thành viên đều xuất thân khiêm tốn, giỏi công tác tình báo cơ sở nhưng lại không hiểu luật chơi giữa những kẻ quyền quý.
Để đội Chung Minh đi tra xét đám mưu sĩ, làm nhiều công ít, cuối cùng có khi còn bị mưu sĩ dẫn dắt lầm đường.
Mạng lưới tình báo mà Cửu công chúa bồi dưỡng, tuy rằng quy mô không được bằng như đội Chung Minh, nhưng lại có hiểu biết về tranh đấu trong triều và đám quyền quý, hơn nữa càng thêm bí ẩn, đi điều tra quyền quý cũng phù hợp nhất.
Quan trọng nhất là thời gian Cửu công chúa tới làng Tây Hà không dài, uy tín cũng không cao.
Nếu người của cô ấy tự tiện điều tra trong làng thì rất dễ dàng xảy ra mâu thuẫn giữa thôn dân và nhân viên hộ tống.
Mà Tiểu Ngọc là người sinh ra lớn lên ở làng Tây Hà, lại là con gái của trưởng làng, thành viên đội Chung Minh phần lớn cũng là người địa phương Kim Xuyên, để đội Chung Minh thanh tra nội bộ thì mâu thuẫn với dân làng cũng sẽ vơi đi một chút.
“Thanh tra nội bộ?” Tiểu Ngọc khẽ nhíu mày: “Có cần thiết không?”
Thanh tra nội bộ rất dễ khiến người một nhà bất mãn, làm người ta cảm thấy tổ chức không tin mình.
Như vậy sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần đoàn kết, khơi dậy mâu thuẫn giữa người kiểm tra và người bị kiểm tra.
“Trước kia không cần, nhưng hiện tại rất cần thiết!”
Cửu công chúa nói: “Hiện giờ tiêu cục và quân Trấn Viễn đã trưởng thành, đứng trước bất cứ kẻ địch trực tiếp nào, chúng ta đều không sợ gì cả!
Kẻ địch cũng hiểu rõ điểm này, cho nên bọn chúng mới có thể ăn mòn từ bên trong, đây cũng là điều đáng sợ nhất, ở trên biển phu quân bị người hạ độc, ta và Hạ Nhi tỷ tỷ bị người ném lựu đạn, đều là kết quả do bọn chúng ăn mòn từ bên trong!”
“Ta đã biết, chốc nữa sẽ sắp xếp ngay.”
Tiểu Ngọc cũng ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, thấy Quan Hạ Nhi còn đang ngơ ngác bèn gật đầu đồng ý.
“Nhớ kỹ, tập trung vào những người thích cờ bạc, những người tham tiền, những người gia đình không cư trú trong làng.”
Cửu công chúa nhắc nhở nói: “Những người này là mục tiêu dễ bị nhắm tới nhất."
Mỗi người đều có điểm yếu riêng.
Có người thích đánh bạc, có thể sẽ nợ nần chồng chất. Có người háo sắc, có thể bị người khác dàn dựng lừa gạt. Có người lòng tham, vừa ăn trong bát vừa nhìn trong nồi.
Nếu gặp phải cao thủ giỏi vận dụng tâm lý, những người có điểm yếu rõ ràng này rất dễ bị lợi dụng.
Ví dụ như đầu bếp đã đầu độc tàu Kim Phi, mưu sĩ của đám quyền quý đã lợi dụng sự bất mãn với tiêu cục của hắn ta, hứa hẹn sẽ cho hẳn ta một chức vụ chính thức sau khi thành công, thế là hắn ta trở thành kẻ phản bội.
Mà nhân viên hộ tống định cho nổ chết Quan Hạ Nhi và Cửu công chúa, là bị người lợi dụng điểm yếu là quan tâm đến gia đình và bắt cóc gia đình anh ta.
“Ta đã biết.” Tiểu Ngọc ghi lại lời Cửu công chúa vào cuốn sổ nhỏ: “Điện hạ còn dặn dò gì không?”
“Chốc nữa lại phiền ngươi lại đi nói cho Trịnh Phương một tiếng, bảo anh ta tăng cường tuần tra trong làng, những chỗ sau núi dễ dàng lẻn vào cần tăng số người trông coi, không thể để xuất hiện thích khách thêm nữa!”
Cửu công chúa nhắc nhở nói.
“Rõ!”
Tiểu Ngọc gật đầu, sau đó ý bảo Cửu công chúa tiếp tục nói.
“Tạm thời ngươi làm xong hai việc này đã, nếu có yêu cầu, bổn cung lại đi tìm ngươi.” Cửu công chúa nói.
“Được!” Tiểu Ngọc cầm sổ nhỏ rời đi.
Ban đêm cùng ngày, làng Tây Hà bắt đầu triển khai hoạt động thanh tra.
Trịnh Phương cũng nâng cao tần xuất tuần tra trong làng.
Bầu không khí trong làng vốn yên bình mấy tháng nay bỗng trở nên căng thẳng.
Trong một khoảng sân hẻo lánh và kín đáo trong huyện Kim Xuyên, một ông lão đang phe phẩy cây quạt ngồi trong sân hóng mát.
Một người đàn ông mặc đồ đen trèo qua tường sân, chạy đến trước mặt ông lão và nhỏ giọng nói: “Bẩm báo đại nhân, đúng như ngài dự đoán, làng Tây Hà đã bắt đầu thanh tra nội bộ”
“Tốt lắm, nên đi bước tiếp theo rồi!” Ông lão cười trả lời.