Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

chương 2297: kết quả

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên sông Trường Giang, tàu vận chuyển lương thực còn có thể thuận lợi xuôi dòng, một khi đến Đông Hải, gặp phải quân Uy Thắng thì làm sao bây giờ?

Kết quả là, y còn chưa kịp nghĩ ra biện pháp xử lý thì Hàn Phong và Phạm Hải Châu đã mang theo quân Phạm Gia đến đây.

Kim Phi thật ra vẫn muốn đưa họ tới đó, nhưng không mang được nhiều người như vậy.

"Tiên sinh, ta đã nghĩ kĩ rồi, Trấn Viễn số 2 chạy ở phía trước, sau đó dùng dây thừng kéo chúng ta là được!" Hàn Phong giải thích: "Chúng ta đã chuẩn bị sẵn dây thừng rồi!"

Phạm Hải Châu đứng ở một bên cũng liên tục gật đầu. "Ngươi cho rằng Trấn Viễn số 2 kéo được nhiều thuyền như thế ư?" Kim Phi nhìn đám thuyền đánh cá gần như phủ kín mặt sông thì gượng cười.

"Không kéo được ư?" Trên mặt Hàn Phong đầy vẻ kinh ngạc.

Anh ta đã từng thấy được khả năng vận tải của Trấn Viễn số 2.

Bình Giang và Ngu Sơn nằm ở phía nam sông Trường Giang, sản lượng lương thực vẫn rất cao, tiêu cục chiếm đóng ở Bình Giang với Ngu Sơn đã tịch thu được rất nhiều lương thực từ các cường hào địa phương, Thiết Thế Hâm đã phái Trấn Viễn số 2 đến kéo về mấy lần.

Hàn Phong đã tận mắt nhìn thấy Trấn Viễn số 2 chở một thuyền đầy lương thực, nhẹ nhàng đi ngược dòng nước, lúc đó anh ta còn nhiều lần than thở với Phạm Hải Châu răng thuyền hơi nước có sức mạnh vô tận.

Vì vậy anh ta mới nghĩ ra biện pháp dùng dây thừng để kéo thuyền đánh cá này.

Kim Phi lắc đầu nói: "Hàn đại ca à, khả năng vận tải của Trấn Viễn số 2 cũng có hạn, không thể kéo được nhiều thuyền đánh cá như vậy."

"Thế làm sao bây giờ?" Hàn Phong hơi nóng nảy.

"Các ngươi đang làm gì thì cứ làm tiếp là được, nếu như chúng ta tới thành Du Quan mà vẫn không chống đỡ được thì †a sẽ phái Trấn Viễn số 2 tới đón các ngươi." Kim Phi trả lời.

Thật ra trước đó y với Cửu công chúa đã nghĩ tới việc điều động một nhóm người từ quân Phạm Gia, nhưng sau đó lại từ bỏ ý định này.

Dù sao thì quân Phạm Gia mới vừa thành lập, cho dù là sức chiến đấu, lòng trung thành hay tính kỷ luật đều chưa được kiểm chứng, tùy tiện đưa đến thành Du Quan, nếu như quân Phạm Gia lại phạm thêm một sai lầm nữa, thì ngược lại sẽ là biến khéo thành vụng.

Kim Phi và Cửu công chúa cũng chưa từng nghĩ đến tính tích cực của quân Phạm Gia còn rất cao, thế mà lại làm ra việc chặn đường xin chiến.

"Ta không làm lỡ thời gian của tiên sinh nữa!"

Hàn Phong cũng ý thức được ý nghĩ của mình có vấn đề, gật đầu không kiên trì nữa.

Phạm Hải Châu và Kim Phi còn chưa thân lắm, ngoại trừ lúc lên thuyền chào hỏi Kim Phi một tiếng ra thì sau đó đều đứng ở bên cạnh Hàn Phong.

Lúc Hàn Phong và Kim Phi nói chuyện, anh ta vẫn luôn không nói gì.

Mãi cho đến khi Hàn Phong chuẩn bị rời đi, Phạm Hải Châu mới chắp tay với Kim Phi nói: "Tiên sinh, không có ngài sẽ không có quân Phạm Gia, dân chúng quận Bình Giang cũng không có những ngày tháng tốt đẹp, quân Phạm Gia bất cứ lúc nào cũng chờ đợi được tiên sinh sai bảo!"

Kim Phi vốn muốn nói một tiếng cảm ơn với Phạm Hải Châu, nhưng nhớ tới lời nhắc nhở của Khánh Mộ Lam, Kim Phi lại từ bỏ ý định này, thản nhiên gật đầu, và phát ra một tiếng "ừ" nhỏ từ mũi.

Sau đó y lại nhắc nhở: "Mặc dù trước đây các ngươi đã đánh bại Ngô vương, nhưng đội ngũ mà ông ta vội vàng triệu tập đều là mấy tên cựu tướng, các ngươi tuyệt đối không được kiêu ngạo lơ là, nhất định phải đề phòng cẩn thận, đừng để ông ta lợi dụng sơ hở."

"Tiên sinh yên tâm, ta đã phái người nhìn chằm chằm Ngô vương rồi."

Trong mắt Hàn Phong hiện lên một tia lạnh lùng: "Nếu có cơ hội, ta sẽ giết ông ta! Thật sự cho rằng tiêu cục Trấn Viễn của chúng ta không dùng được phi thuyền nữa nên không có biện pháp xử lý ông ta à?"

Kim Phi nghe Hàn Phong nói như vậy thì khế nhíu mày: "Chuyện này ngươi tốt nhất nên quay về bàn bạc với Vũ Dương và Thiết Thế Hâm một chút đi, không nên tự mình hành động, hiểu không?"

Mặc dù Ngô vương vừa nhát gan lại vừa tham lam, nhưng ông ta vẫn có một chút sức ảnh hưởng ở đất Ngô, nếu giết ông †a sẽ tạo thành một loạt phản ứng dây chuyền.

Là chuyện tốt hay là chuyện xấu, không ai biết chắc được.

Ít nhất thì Kim Phi không thể khẳng định, bây giờ cũng không có tâm tư để lo lắng chuyện này.

Cửu công chúa và Thiết Thế Hâm là chuyên gia trong lĩnh vực này, để bọn họ quan tâm là được rồi.

"Vâng!" Hàn Phong chắp tay với Kim Phi: "Chúc tiên sinh thăng ngay từ trận đầu, chiến thắng trở về!"

"Chúc tiên sinh thắng ngay trận đầu, chiến thắng trở về!" Phạm Hải Châu cũng chắp tay hành lễ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio