Người của đội cận vệ đều biết Băng Nhi không ưa Kim Phi, cũng biết cô ta là một cao thủ như A Mai, nếu như không sử dụng trận hình súng kíp và nỏ cầm tay, một mình cô ta có lẽ có thể đấu với toàn bộ đội cận vệ.
Chưa kể bên cạnh còn có Sương Nhi.
Bây giờ đang ở nơi hoang vu, cô ta đột nhiên gọi Kim Phi lại, khiến đội cận vệ lập tức căng thẳng, tất cả đều theo bản năng mà nắm chặt vũ khí.
Ngay cả Giang Văn Văn và mấy nhân viên hộ tống phụng mệnh bảo vệ công chúa Lộ Khiết cũng lập tức thúc ngựa tản ra, dần dần bao vây đám người công chúa Lộ Khiết.
Giang Văn Văn cũng căng thẳng giống đội cận vệ, bọn tử sĩ đang ẩn náu trong bóng tối cũng vậy.
Bọn chúng thật sự không ngờ công chúa Lộ Khiết đột nhiên xuất hiện, hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của bọn chúng.
Tất cả tử sĩ đều lén nhìn bụi cây đội trưởng đang ẩn thân, muốn xem đội trưởng có ra lệnh gì mới không.
Nhưng bọn chúng đâu biết đội trưởng cũng đang gặp khó khăn. Rốt cuộc có cần tiếp tục hành động hay không đây?
Sau khi trải qua sự đấu tranh kịch liệt trong lòng, đội trưởng quyết định tạm thời ngừng hành động.
Bởi vì lần này vốn đã hành động hơi vội vàng, bây giờ lại gặp phải công chúa Lộ Khiết.
Người bọn chúng kiêng ky không phải công chúa Lộ Khiết, mà là Băng Nhi và Sương Nhi.
Đội trưởng đã ra lệnh từ trước, mục tiêu hàng đầu của kế hoạch là giết chết Kim Phi, sau đó lập tức rút lui
Chỉ với nhân viên hộ tống của đội cận vệ của Kim Phi, căn bản không thể đuổi kịp bọn chúng trong núi.
Nhưng Băng Nhi và Sương Nhi thì khác.
Các cô ta đều là cao thủ, hơn nữa còn được chọn để bảo vệ viên minh châu của thảo nguyên, khả năng cao là mạnh hơn bọn chúng.
Dẫu sao bọn chúng là do gia tộc đào tạo, mà Băng Nhi và Sương Nhi là do hoàng thất của thảo nguyên đào tạo.
Công chúa Lộ Khiết đồng hành cùng Kim Phi, một khi Kim Phi bị giết, công chúa Lộ Khiết sẽ bị hiềm nghỉ nhiều nhất, thế nên công chúa Lộ Khiết nhất định sẽ bảo Băng Nhi và Sương Nhi toàn lực đuổi bắt bọn chúng.
Nơi này cách quá gần làng Tây Hà và núi Thiết Quán, một khi bị Băng Nhi và Sương Nhi đuổi theo, bọn chúng muốn chạy cũng chạy không thoát.
Bây giờ biện pháp tốt nhất chính là phái ra mấy người giải quyết Kim Phi cùng lúc với Băng Nhi và Sương Nhi.
Nhưng bây giờ bọn tử sĩ đã phân tán ra, ám hiệu bọn chúng đã đặt ra lại quá đơn giản, không thể truyền đạt được mệnh lệnh phức tạp như vậy.
Hành động thì còn có thể tìm cơ hội khác, nhưng mạng thì chỉ có một, chết là hết.
Suy đi tính lại mãi, cuối cùng đội trưởng vẫn quyết định hủy bỏ hành động, sau đó sẽ tìm cơ hội khác.
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị phát ra ám hiệu thì lại nghe thấy giọng Băng Nhi truyền đến từ phía trước.
Tim của đội trưởng tử sĩ bỗng nhảy lên. Những tử sĩ khác cũng giống vậy, tất cả mọi người đều nhìn về phía Băng Nhi.
Công chúa Lộ Khiết mặc dù không biết tại sao Băng Nhi gọi Kim Phi lại, nhưng với sự hiểu biết của cô ta đối với Băng Nhi, chắc chắn là có lý do rõ ràng.
Thấy đội cận vệ và nhân viên hộ tống đều căng thẳng, cô ta vội vàng lên tiếng giải thích thay Băng Nhi: "Mọi người không cần căng thẳng, nếu Băng Nhi có ác ý đối với tiên sinh, sẽ không gọi tiên sinh!"
Sau đó quay đầu nhìn về phía Băng Nhi hỏi: "Sao thế?”
Những người khác cũng nhìn theo.