Cửu công chúa đã đoán đúng, công chúa Lộ Khiết mất ngủ cả đêm nay. Đêm nay sứ giả Cao Nguyên - Nathan cũng mất ngủ.
Ông ta đến đã gây áp lực rất lớn cho công chúa Lộ Khiết, thật ra sau khi biết công chúa Lộ Khiết cũng ở làng Tây Hà, Nathan cũng đã rất áp lực.
Thế nên ông ta phái người theo dõi chỗ ở của công chúa Lộ Khiết. Hôm nay Kim Phi đến thăm công chúa Lộ Khiết, ông ta nhận được tin ngay.
Sau đó lại biết công chúa Lộ Khiết đến viện Khu Mật, còn được đích thân Thiết Thế Hâm dẫn vào.
Đãi ngộ này tốt hơn ông ta rất nhiều.
Ông ta đã nghĩ hết cách cũng để không thể bước vào cổng viện Khu Mật, nhưng khi công chúa Lộ Khiết đến thì lại dễ dàng vào trong, hơn nữa người phụ trách viện Khu Mật còn đích thân ra chào đón cô ta.
Nathan rất lo Cửu công chúa đã hợp tác với công chúa Lộ Khiết.
Đây là sự thông minh của Cửu công chúa.
Nathan nghĩ đãi ngộ của công chúa Lộ Khiết tốt hơn, vậy chẳng phải họ sẽ chọn hợp tác với cô ta sao?
Cô ta đến làng Tây Hà thậm chí còn không có chỗ ở, kết quả Nathan vừa đến đã được Hồng Lư Tự tiếp đón, còn được bố trí vào phòng khách tốt nhất trong quán trọ, công chúa Lộ Khiết còn cảm thấy Cửu công chúa đã đối xử với Nathan tốt hơn.
Thật ra đoàn tùy tùng của Nathan có thể để mắt tới công chúa Lộ Khiết, có thể theo dõi viện Khu Mật cũng là do Cửu công chúa cố tình để làm thế, nếu không đoàn tùy tùng của Nathan cũng không thể đến gần một nơi quan trọng như viện Khu Mật.
Nhưng Nathan lại không biết điều này, ông ta lo lắng đến mức nửa đêm cũng không ngủ được, sáng hôm sau ông ta lại dậy sớm rồi đi thẳng đến nhà Lý Địch.
Ở Đại Khang, ông ta chỉ quen với một mình Lý Địch, chỉ có thể đi tìm Lý Địch nhờ giúp.
Kết quả đến trước nhà Lý Địch mới phát hiện cửa đã khóa. Bảo tùy tùng đi nghe ngóng mới biết được Lý Địch đã đi công tác rồi.
Lý Địch mới về từ Cao Nguyên, vết thương vẫn chưa khỏi, sao có thể đi lại được chứ?
Rõ ràng là đang tránh mình.
Khiến Nathan bất an hơn là sáng hôm đó Quan Hạ Nhi dẫn theo Nhuận Nương đến thăm công chúa Lộ Khiết, hơn nữa còn ở khá lâu.
Nathan cảm thấy mình không thể ngồi yên được nữa, ông ta quyết định chủ động.
Thế là chiều hôm đó, Nathan dẫn người đến Hồng Lư Tự một chuyến, lại đưa cho người gác cổng tấm thiệp.
Đối phương là sứ giả bộ lạc Cao Nguyên, đưa tấm thiếp ra, người gác cổng cũng không dám không nhận.
“Sứ giả Nathan, ta sẽ đưa tấm thiệp này lên trên, nhưng bao giờ Quốc sư đại nhân và bệ hạ có thể nhận, có đồng ý gặp ngài hay không, ta không dám chắc”.
Người gác cổng nhận lấy tấm thiệp, “tiêm mũi” dự phòng trước cho Nathan. “Ta hiểu”. Nathan khẽ cười gật đầu đáp, nhưng thật ra lại cảm thấy khổ tâm.
Ngay cả người gác cổng cũng nói như thế, rõ ràng tấm thiệp này lại như đá rơi vào biển.
Nhưng ông ta cũng không dám làm gì, chỉ đành nhẫn nhịn rời đi.
Kết quả chưa đi được bao xa thì nhìn thấy một đám người đi đến từ phía đối diện.
Người dẫn đầu là một thanh niên, đằng sau là một nhóm nhân viên hộ tống mặc vũ trang.