Sức mạnh quân sự và vũ khí của tiêu cục Trấn viễn đều mạnh hơn quân địch xa, cũng có nền tảng quần chúng, nhưng từ khi đánh đến nay, có một phần lớn đất Tần vẫn chưa quy phục. Dù là nơi đã quy phục thì khắp nơi đều là gián điệp, chuyện ám sát xảy ra vô số kể. Nếu Kim Phi thực sự dẫn tiêu cục Trấn Viễn và làng Tây Hà đi đánh từng địa bàn một, e rằng bây giờ nhiều nhất cũng chỉ mới chinh phục được Quảng Nguyên và một số quận, thành xung quanh. Cửu công chúa chỉ mới lên ngôi chưa được mấy tháng, đã hoàn toàn ổn định Xuyên Thục, dù có sự giúp đỡ của Kim Phi và huynh đệ nhà họ Khánh, nhưng cũng đủ để chứng minh khả năng thống trị phi thường của Cửu công chúa. Sau khi đến thế giới này, Kim Phi đã quen với cảm giác bất lực này, cũng hiểu được đạo lý, ăn một miếng cũng không thể béo lên. Cơn gió lạnh thổi vào cửa, Kim Phi cũng dần dần bình tĩnh lại. Mấy ngày sau đó, người đưa thư đã liên tiếp giao báo cáo tổng hợp về thu hoạch vụ thu của quan viên các nơi đến khu Mật Viện, Thiết Thế Hâm đưa cho bộ Hộ sắp xếp. Biết Kim Phi và Cửu công chúa vẫn luôn quan tâm đến chuyện này, sau khi sắp xếp xong, Thiết Thế Hâm đã đến Ngự Thư Phòng báo cáo cho hai người. “Dựa vào tình huống từ các nơi phản hồi đến, thời tiết mưa ở hầu hết các khu vực không kéo dài quá lâu và sẽ nắng trong vài ngày tới, vì có sự chỉ đạo của nhật báo Kim Xuyên, nên lương thực của người dân thu hoạch về ít bị hư hỏng, phần lớn đều chống đỡ được đến khi trời tạnh.” Thiết Thế Hâm cầm bảng tổng hợp trên tay: “Hiện tại về cơ bản thu hoạch vụ thu đã kết thúc, đây là bảng tổng hợp do các lão thần tổng hợp, mời bệ hạ và tiên sinh xem qua!” Kim Phi vội nhận lấy, xem mục tổng kết đầu tiên. Dù Cửu công chúa không gấp như Kim Ph nhưng cũng nhìn phần cuối bảng như Kim Phi. Sau đó hai người thở phào nhẹ nhõm. Người đưa thư không thể đi thống kê lần lượt từng hộ nông dân năm nay thu được bao nhiêu lương thực, chỉ có thể, chỉ có thể chọn một số làng làm mẫu để thống kê. Qua kết quả thống kê này, có thể thấy sản lượng lương thực của Xuyên Thục đã tăng 20% so với năm ngoái, tăng 40% so với năm kia. “Các làng mẫu được chọn như thế nào?” Kim Phi hỏi. “Dựa theo chỉ thị của tiên sinh, do người phụ trách nhân viên hộ tống các nơi ngẫu nhiên chọn các làng, sau đó do các nhân viên hộ tống cùng các quan viên cơ sở địa phương tiến hành thống kê.” Thiết Thế Hâm trả lời. Dù trước mắt triều đình vẫn chưa đánh giá các quan viên, nhưng làm đẹp cho bản thân là bản năng của con người. Nếu bản thân các quan viên địa phương thống kê, chắc chắn có người sẽ chọn những ngôi làng có đồng ruộng màu mỡ, mùa màng bội thu để làm mẫu. Nhân viên hộ tống là quan võ, công việc của họ là phụ trách sự ổn định của địa phương, không liên quan gì lắm đến nông nghiệp, hơn nữa độ trung thực cũng cao hơn nhiều, kết quả do họ dẫn người thống kê thì độ đáng tin cũng càng cao hơn. Nhưng Kim Phi vẫn nhắc nhở: “Về bảo Tiểu Ngọc sắp xếp mấy đội điều tra đến tìm hiểu lại.” Số liệu trên bảng này không chỉ liên quan đến sự phán đoán về tình hình của Cửu công chúa và phương hướng thực hiện bước tiếp theo, còn liên quan đến sự đói no của người dân, vì vậy Kim Phi cần phải cẩn thận. Y cũng không muốn giống Trần Cát, bị người bên dưới lừa không biết gì. Thiết Thế Hâm cũng hiểu điều này nên đã gật đầu trả lời: “Vâng!” Lúc này Kim Phi mới cúi đầu nhìn nội dung chi tiết trên bảng. Từ số liệu của bảng tổng hợp của các nơi, thuế lương thực tăng trưởng của lương thực nằm trong phạm vi hợp lý, hơn nữa các bộ Hộ còn tổng kết mấy nguyên nhân tăng trưởng lương thực ở trang thứ hai của bảng tổng hợp. Đầu tiên là vì sự ổn định tình thế của Xuyên Thục năm nay, không có thổ phỉ làm phiền và sự loạn lạc như những năm trước, người dân có thể yên tâm trồng trọt, cùng với chính sách đánh cường hào chia ruộng đất, người dân trồng trọt cũng nhiệt tình hơn nhiều. Thứ hai, chuyên mục nông nghiệp nhật báo Kim Xuyên vẫn luôn chỉ đạo người dân trồng trọt khoa học. Thứ ba, vì khởi xướng của công bộ và sự khuyến khích của Kim Phi, đã có rất nhiều dụng cụ nông nghiệp thiết thực.