Không nói đến triều đại trước kia từ mấy trăm năm trước, mà hãy chỉ nói đến Đại Khang mới thành lập được vài chục năm, khi đó Hoàng đế khai quốc của Đại Khang cùng người kế nhiệm đều là người có hùng tài đại lược, thực lực của đất nước họ khi đó cực kì mạnh mẽ, từng đánh cho Cao Nguyên không dám xuống núi, để mua thuốc và dụng cụ sắt của Trung Nguyên mà không thể không xin hòa để đổi lấy cơ hội giao thương. Chính là sau này vương triều Trung Nguyên suy thoái, người Cao Nguyên mới đi theo Đông Man và Đảng Hạng để cướp bóc Trung Nguyên. Quan trọng nhất là, thần phục bộ lạc Thương Ưng thì chỉ có tra tấn và giết chóc chờ đợi bọn họ, mà người Trung Nguyên tự xưng là người nhân nghĩa, trước kia tổ tiên của bộ lạc từng thần phục người Trung Nguyên, hàng năm đều phải phái sứ giả đi Trung Nguyên tặng lễ vật, để biểu hiện thể diện của Thiên triều, vương triều Trung Nguyên luôn đáp lễ bọn họ bằng những lễ vật hiếm có hơn rất nhiều. Nếu phải thần phục mới có thể sống sót, thì nên chọn ai, không cần nói cũng biết. Vừa rồi Cửu công chúa nhắc tới Tứ vương tử, chẳng qua là muốn đè ép đối phương một chút, không ngờ Tứ vương tử lại chết từ lâu. Điều này khiến cho người luôn chỉ nhìn vào lợi ích như Cửu công chúa lại sinh ra một chút áy náy và cảm thông. Tuy rằng thứ tình cảm vô dụng này đã bị Cửu công chúa vứt đi ngay, nhưng cô ấy thấy Nathan đau buồn như thế thì không nỡ nói gì nữa. Ở Hồng Lư Tự cách đó mấy trăm mét, hai người trẻ tuổi được mấy sứ giả Cao Nguyên hộ tống mà đi ra. Hai người trẻ tuổi này chính là cháu của Nathan, Atcap và Myda. Hai người họ đều mặc áo bào màu đen, chẳng qua áo bào đen của Atcap không có mũ, mà của Myda lại có mũ, trên đầu còn đội một chiếc khăn sa màu đen, cả người cô ta chỉ lộ ra mỗi đôi mắt. Nhưng đôi mắt này long lanh, trong sáng, vùng da quanh mắt trắng nõn nà, không có chút nếp nhăn nào. Atcap quay đầu nhìn em gái mình, vẻ mặt anh ta đau buồn, nói: “Myda, ta biết để muội gả cho người Trung Nguyên, muội sẽ không vui trong lòng, nhưng đây là vì bộ lạc, vì tứ ca…” “Lục ca, huynh đừng nói nữa, Myda biết phải làm gì mà!” Người thiếu nữ trả lời thật khẽ. Giọng nói của cô ta bình tĩnh, nhưng Atcap là người lớn lên bên cô ta từ nhỏ tới lớn, cho nên anh ta có thể nghe ra sự buồn lo được che giấu bên trong. “Myda, a thúc nói rằng, Kim Phi này năm nay mới vừa hai mươi, không chỉ diện mạo tuấn tú, mà còn là một người đọc sách, đối đãi với thê thiếp cũng tốt vô cùng, thật ra gả cho y so với gả cho…” Kết quả Atcap lời còn chưa dứt, lại tiếp tục bị Myda ngắt ngang: “Lục ca, ta nói, ta biết mình phải làm gì!” Myda tuy được chiều chuộng vô cùng, nhưng cô ta vô cùng hiền dịu, rất ít khi cô ta ngắt lời người khác như vậy. Atcap nhấp môi, cuối cùng anh ta không nói thêm gì nữa. Đoàn người im lặng đi theo sự chỉ dẫn của cấm quân. Đi dọc theo ngõ nhỏ mấy trăm mét, rồi sau đó rẽ thì nhìn thấy một đống người đang đứng ở phía trước. Atcap và Myda nhìn thấy a thúc Nathan của mình đầu tiên, sau đó họ thấy Kim Phi đang đứng ở đối diện Nathan. “Y chính là Kim Phi phải không?” Atcap vô thức đánh giá Kim Phi. Có lẽ là vì thẹn thùng, Myda chỉ vội vàng liếc qua y rồi rũ mắt xuống. Trung Nguyên nam nhiều nữ ít, Cao Nguyên lại không như thế, tỉ lệ nam nữ có thể xem là bình thường, những quan niệm, phong tục về hôn nhân hoặc những gì tương quan có sự khác nhau rất lớn. Các bộ lạc ở Cao Nguyên có cuộc sống nửa tập thể, quan niệm riêng tư giữa các nhà không mạnh lắm, ngược lại, họ rất chú trọng đến sức mạnh của đằng trai. Trong tình huống bình thường, con của thủ lĩnh có tự do lấy vợ hoặc lấy chồng, đáng tiếc cô ta là ngoại lệ. Bởi vì cô ta được trời cho mùi thơm cơ thể, cho nên từ nhỏ cô ta đã được yêu thương nhiều hơn các chị em khác, nhưng Myda cũng biết rõ, cái giá phải trả cho tình yêu thương này cũng rất lớn. Ngay từ khi còn nhỏ, Myda đã biết, tương lai của mình không phải là thứ mà cô ta có thể nắm trong tay, người mà sau này cô ta được gả cho, không phải là người mà cô ta quyết định. Đôi khi Myda cảm thấy mình chỉ là một con dê, hoặc con bò được trang điểm quý giá, chờ đợi người ra giá cao nhất mang mình về nhà mà thôi. Mà bây giờ, người ra giá cao nhất đã xuất hiện.
Biết mình không có bất kỳ sự lựa chọn nào khác, cô ta đã hết hy vọng.