Với tình thế phát triển bây giờ của Xuyên Thục, chỉ cần cho Cửu công chúa vài năm, cho dù cô ấy vẫn chưa dẹp yên được Trung Nguyên và Giang Nam hoàn toàn, nhưng đối phó với Cao Nguyên thì chắc hoàn toàn không có vấn đề. Đến lúc đó cho dù bộ lạc Hắc Hổ và bộ lạc Thương Ưng ai thắng ai thua, Cửu công chúa đều có lòng tin tuyệt đối là có thể đối phó dễ dàng. “Đối lập với bộ lạc Hắc Hổ phản bội, ta càng lo họ mua chuộc thợ thủ công của chúng ta!” Cửu công chúa hơi lo lắng nhìn Kim Phi: “Phu quân, đám thợ thủ công này có đáng tin không?” Lần này đi ủng hộ Cao Nguyên không chỉ có vật tư, mà còn có một đám thợ thủ công, trách nhiệm của họ là sản xuất bộ phận chủ yếu cho cung nỏ hạng và xe bắn đá giúp bộ lạc Hắc Hổ. Trước đây những công nhân này đều là người dân bình thường, mặc dù sau khi vào xưởng thép, tiền công không thấp, nhưng cũng không cao quá đáng. Quà tặng Nathan cho Lý Địch đều là những thỏi vàng hơn trăm lượng, chỉ cần rỉ qua kẽ tay, thì cũng là một khối tài sản khổng lồ với những công nhân này rồi. Cửu công chúa rất lo sẽ có thợ thủ công bị mua chuộc, tiết lộ bí mật. “Tiền tài động lòng người, ta cũng không dám bảo đảm thợ thủ công đều có thể chống lại sự cám dỗ hoàn toàn được, chẳng qua là vấn đề cũng không lớn.” Kim Phi đáp. Xưởng thép đã sớm thực hiện vận hành dây chuyền sản xuất, công việc bình thường của đám công nhân này là mỗi người phụ trách một cương vị, bộ lạc Hắc Hổ thu mua được một hai người, căn bản không có ý nghĩa gì quá lớn. Hơn nữa trách nhiệm chủ yếu của những công nhân này là sản xuất khung của cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá cho bộ lạc Hắc Hổ, cho dù bị thua mua hết, thứ bọn họ làm ra được cũng chỉ là cái khung, mấy thành phần quan trọng hơn, còn phải mua từ xưởng thép Kim Xuyên, nếu không cung nỏ hạng nặng họ sản xuất ra mà dùng được, uy lực và tuổi thọ cũng sẽ giảm mạnh. Còn muốn sản xuất bộ phận quan trọng hoàn chỉnh, bộ lạc Hắc Hổ phải đuổi kịp xưởng sắt thép Kim Xuyên trong toàn bộ ngành dây chuyền thép, độ khó của nó còn lớn hơn cả chuyện họ đánh bại bộ lạc Thương Ưng nữa. Đây chính là tính quan trọng của chuỗi cung ứng. Nói nghiêm trọng hơn, cho dù bọn họ thật sự làm ra cung nỏ hạng nặng, xe bắn đá được, Kim Phi cũng không lo. Theo chiến lược trang bị một thế hệ, dự trữ một thế hệ, phát triển một thế hệ của y, cung nỏ hạng nặng sắp bị đào thải rồi, nếu bộ lạc Hắc Hổ thật sự dám thu mua thợ thủ công để tự sản xuất, vậy chẳng khác nào lật mặt hoàn toàn với Xuyên Thục. Nathan chắc chắn cũng hiểu điều này, cũng sẽ nói rõ tình hình với người đứng đầu của bộ lạc Hắc Hổ. Với tình hình hiện giờ của bộ lạc Hắc Hổ, khả năng cao là họ không dám. “Nếu bệ hạ và tiên sinh đã có quyết sách, thì ta yên tâm rồi!” Thiết Thế Hâm mở hiệp ước ra, xác nhận chữ kí và con dấu trong hiệp ước không có vấn đề, sau đó mới cáo từ, rời đi. Bên khác, Nathan cũng về tới chỗ ở trong Hồng Lư Tự. Myda và Atcap đã tới từ sớm, chỉ có điều hôm nay họ không đi tới ngự thư phòng. Thấy Nathan về, hai người đồng thời đứng dậy. “Thúc, sao rồi ạ?” Atcap vội hỏi: “Kí chưa?” “Kí rồi!” Nathan gật đầu. “Vậy lúc nào bọn họ xuất binh đi Cao Nguyên?” Myda hỏi. “Kim tiên sinh nói đã chuẩn bị phi thuyền rồi, nếu nhanh, đợi tí nữa là xuất phát, nếu chậm, sáng mai cũng có thể đi.” “Nhanh như vậy ư?” Myda ngơ ngác. “Nhanh tí mới tốt, xuất phát sớm một ngày thì về sớm một ngày, người trong họ ta cũng an toàn sớm thêm một ngày!” “Thúc, thúc về cùng à?” Myda lại hỏi. “Ta là người quen thuộc với tình hình Đại Khang nhất, đương nhiên phải về cùng rồi.” Nathan đáp. Thật ra trước khi Myda hỏi thì cũng đoán ra đáp án rồi, cũng hiểu lời Nathan nói có lí, nhưng vừa nghĩ tới mình phải ở lại Đại Khang xa lạ, sau này có thể không bao giờ về quê hương nữa, vành mắt vẫn không nhịn được khẽ đỏ lên. “Myda đừng khóc, Kim tiên sinh là người đàn ông đáng để giao phó, sau này cháu nhớ nhà, có thể y sẽ cho cháu về đấy!” Nathan an ủi nói: “Hơn nữa Lục ca của cháu không phải cũng ở lại cùng cháu à?”