Cửu công chúa nói: “Phần lớn người dân đều rất ủng hộ, số tiền và lương thực quyên góp được tính đến năm nay đã là thuế của ba thành cộng lại!” "Đạt tới thuế của ba thành cộng lại?" Mặc dù Kim Phi rất tin tưởng vào việc phát hành trái phiếu nợ công, nhưng y cảm thấy rằng sẽ phải mất một hoặc hai năm để mọi người có đủ hiểu biết về trái phiếu kho bạc và phát triển niềm tin trước khi diễn ra hoạt động mua bán quy mô lớn. Kiếp trước là như vậy đấy. Không ngờ đợt phát hành đầu tiên trong năm nay đã có thể gom được số tiền bằng thuế của ba thành cộng lại! Mặc dù Cửu công chúa đã thi hành chính sách nhẹ thuế lợi dân, thuế thu không cao nhưng Kim Phi vô cùng ngạc nhiên khi có thể quyên góp được nhiều tiền và lương thực như vậy. Bởi vì trái phiếu nợ công không phải khắp nơi đều phát hành, mà là có một số quận được viện Khu Mật lựa chọn phát hành. "Đây là nhờ vào sự quảng bá của nhật báo Kim Xuyên và danh tiếng tốt do tiền trang tạo dựng trước đó!" Cửu công chúa thở dài. Nhật báo Kim Xuyên hiện là kênh duy nhất để người dân Xuyên Thục tìm hiểu thế giới bên ngoài và có tác động rất lớn đến người dân. Gần đây, Nhật báo Kim Xuyên luôn nói về việc triều đình gặp khó khăn, kêu gọi người dân ở các quận mục tiêu tích cực tham gia vào các hoạt động trồng trọt lương thực. Trong các hoạt động cứu trợ trước đây, nhật báo Kim Xuyên không thu của ai bất kỳ tài sản thế chấp nào và cho vay rất nhiều thực phẩm, vô số dân chúng sống sót được là nhờ thực phẩm cứu mạng mượn từ tiền trang Kim Xuyên. Người dân thời đại này giản dị lương thiện, trước đây chưa từng có chế độ nào đối xử tốt với họ như vậy, bây giờ gặp được một người, đương nhiên họ sẽ rất quý trọng và ủng hộ. Từ nhật báo Kim Xuyên biết được triều đình đang gặp khó khăn, nhiều dân chúng đã đưa tài sản của mình đến tiền trang. "Không riêng gì nhật báo Kim Xuyên và danh tiếng của tiền trang, mà còn là nỗi lo của người dân, bây giờ có người đối xử tốt với họ như vậy, họ có chết cũng không từ!" Kim Phi cảm khái nói: "Người dân thật là tốt biết bao!" Trên thực tế, điều này cũng đúng. Người dân sẵn sàng cho vay lương thực không chỉ vì tin tưởng tiền trang Kim Phi mà còn sợ triều đình sẽ sụp đổ nếu không cầm cự được, sau này họ sẽ không gặp được một triều đình tốt như vậy. Nghĩ một chút về cuộc sống khi xưa rồi nhìn cuộc sống hiện tại, không ai muốn quay lại cuộc sống trước kia khi mà thuế lao dịch nặng nhọc, lao động khổ sai, trộm cướp tràn lan. "Đúng vậy, hiện tại nhớ lại lời chàng từng nói, chiếm được lòng người sẽ thắng được thiên hạ, ta cuối cùng cũng lĩnh ngộ được!” Cửu công chúa gật đầu đồng ý. Người dân Xuyên Thục hiện nay đang ủng hộ triều đình, đây là điều chưa từng có ở bất kỳ triều đại nào trước đây, là điều mà Cửu công chúa trước kia cũng chưa bao giờ dám nghĩ tới. Nếu dựa vào cưỡng ép thì cũng có thể thu được nhiều tiền và lương thực như vậy, nhưng nếu dựa vào cưỡng ép thì có được người dân có tự nguyện gửi lương thực đến như vậy không? Có người dân ủng hộ như vậy, lo gì không ổn bình định được thiên hạ? "Với nhiều tiền và lương thực được quyên góp trong thời gian ngắn như vậy, chúng ta có thể bắt đầu khuyến khích việc khai hoang rồi!" Kim Phi đưa ra quyết định. “Vậy chúng ta có nên tiếp tục phát hành trái phiếu nợ công để vay mượn lương thực không?” Cửu công chúa hỏi. Hiện nay các quận huyện được phát trái phiếu nợ công không nhiều, nếu tiếp tục phát hành trái phiếu chính phủ, họ có thể sẽ vay nhiều hơn. Nhưng Kim Phi lại lắc đầu: "Số ngũ cốc chúng ta mượn bây giờ đã đủ rồi, nên hãy dừng lại đi, nếu cần thiết chúng ta sẽ lại phát hành." Kim Phi mặc dù rất vui mừng và cảm thấy thành tựu khi có thể mượn được nhiều lương thực như vậy nhưng y vẫn phải trả lại số tiền và lượng thực đã mượn. Số tiền mượn được đến nay đã được Kim Phi sử dụng để tạm ứng chi phí nông cụ. Nói cách khác, sang năm nếu người dân trả lại số tiền và ngũ cốc dùng để mua nông cụ cho hợp tác xã mua bán, Kim Phi sẽ có thể dùng số tiền và ngũ cốc đó để trả lại những người đã trái phiếu nợ công, có thể trợ cấp một số lãi suất để cân bằng thu chi.