Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

chương 4074 không có chút sách lược nào cả.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kim Phi và Cửu công chúa lo lắng rằng quyền quý biết được tin quân Thiết Lâm đến đó thì sẽ đi chuyển trước số đồng thau đang cất giữ ở mỏ đồng, nên đã lệnh cho quân Thiết Lâm chiếm giữ mỏ đồng, sau khi khống chế được mỏ đồng thì sẽ đi chiếm thành Thư Châu. Kết quả là quyền quý thành Thư Châu đã đốt hết lương thực trước khi quân Thiết Lâm đến được ba ngày. Dọc đường đi quân Thiết Lâm không hề chậm trễ, sau khi chiếm được mỏ đồng, họ lập tức tiến quân về phía thành Thư Châu, từ lúc khởi hành đến khi đến thành Thư Châu, tổng cộng chỉ mất hơn bốn ngày. Tính theo thời gian thì hẳn là đám quyền quý đã nhận được tin tức vào ngày quân Thiết Lâm rời bến tàu, sau đó lập tức bắt tay cướp bóc lương thực của người dân trong thành, đốt bỏ rồi rời đi không chút do dự. Có thể nhìn thấy được rất nhiều vấn đề từ điểm này. Đầu tiên, đâm quyền quý nhận được tin tức quá nhanh, thứ hai là đám quyền quý quá quyết đoán, nhất định đã có kế hoạch từ trước. Cho nên Kim Phi mới hỏi Hàn Phong vì sao đám quyền quý lại biết quân Thiết Lâm sẽ đến. “Hiện tại chúng ta chưa tìm được manh mối chứng minh vì sao bọn họ lại có được tin tức này, nhưng có lẽ có hai nguyên nhân, thứ nhất là trong quân Thiết Lâm có gián điệp, thứ hai là bọn họ đã bố trí mật thám để mắt tới bến tàu.” Hàn Phong nói: “Cá nhân ta khá nghiêng về phương án thứ hai hơn, bởi vì quân Thiết Lâm mới được tiên sinh điều động từ phía Bắc xuống Giang Nam cách đây không lâu, hơn nữa vẫn luôn được quân sự hóa quản lý nên người ngoài rất khó có thể tiếp cận, đám quyền quý Thư Châu không thể ăn mòn quân Thiết Lâm trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Ngoài ra, ta cũng được biết, khi quân Thiết Lâm chiếm đóng mỏ đồng thì mỏ đồng bên đó rất hỗn loạn, điều đó có nghĩa là chắc hẳn bọn họ không biết quân Thiết Lâm đang đến nên khả năng trong quân Thiết Lâm có gián điệp là rất thấp. Tương đối mà nói thì phương án phái mật thám để mắt đến bến tàu dễ dàng hơn nhiều, chỉ cần tìm một tiểu viện ở trong vùng núi gần bến tàu rồi sắp xếp vài người ngày đêm trông chừng bến tàu là được. Nếu nói như vậy thì rất khó có thể che giấu việc điều động hơn một nghìn quân Thiết Lâm. “Là do ta sơ suất rồi, lẽ ra ta nên để quân Thiết Lâm đến thành Thư Châu trước.” Kim Phi thở dài: “Bên phía đồng thau rất khó phá hủy, cho dù bọn họ thay đổi vị trí thì sau khi chiếm thành Thư Châu vẫn có thể đuổi theo bọn họ.” “Cho dù tiên sinh để quân Thiết Lâm đến thành Thư Châu trước thì kết quả cũng giống nhau thôi.” Hàn Phong nói: “Bến tàu cách Thư Châu không xa, nếu dùng bồ câu đưa tin thì chỉ cần mấy nén nhang là có thể gửi tin tới Thư Châu.” “Đúng vậy, suy cho cùng thì là do đám súc sinh này đang tìm cái chết!” Cửu công chúa vội vàng viết lệnh điều động, đóng ngọc tỷ rồi đưa cho Tiểu Ngọc: “Lập tức gửi bức thư này cho Từ Kiêu, để anh ta điều động một ngàn quân Thiết Lâm càng nhanh càng tốt đến hỗ trợ Thư Châu theo yêu cầu của phu quân!” Khánh Hoài đích thân dẫn một nghìn quân Thiết Lâm đến Thư Châu còn phó tướng Từ Kiêu ở lại canh giữ bến tàu. “Yêu cầu bọn họ cố gắng mang theo một ít lương thực qua đó, trước tiên đảm bảo cung cấp nguồn lương thực cơ bản trong thành.” Kim Phi bổ sung thêm. “Vâng!” Tiểu Ngọc nhận lệnh, xoay người rời đi. Hơn mười phút sau, một chiếc phi thuyền cất cánh rời khỏi làng Tây Hà và đến bến tàu nơi quân Thiết Lâm đóng quân vào ngay buổi tối hôm đó. Từ Kiêu chỉ biết được sự việc xảy ra ở thành Thư Châu sau khi nhận được lệnh điều chuyển, anh ta vô cùng tức giận nên đã tập trung binh mã ngay trong đêm, sáng sớm hôm sau, một nghìn quân Thiết Lâm đến từ đêm qua nhanh chóng lên thuyền lầu rồi xông về Thư Châu. Hàn Phong biết Kim Phi và Cửu công chúa rất coi trọng chuyện này nên đã chủ động xin Kim Phi hủy bỏ kỳ nghỉ của anh ta, đồng thời dẫn một đội mật thám từ doanh trại Kim Xuyên đi đến Thư Châu. Núi bị tuyết dày bao phủ, đám quyền quý không thể chạy xa được, hoặc trốn trong khe núi đã chuẩn bị trước hoặc trong nhà của cái gọi là họ hàng xa. Khoảng cách của Thư Châu và Xuyên Thục quá xa, hiểu biết về Kim Phi của đám quyền quý còn hạn chế, hơn nữa thời gian truyền thừa đã lâu nên rất nhiều quyền quý đều trở nên kiêu ngạo, trong mắt bọn họ, Kim Phi chỉ là một kẻ mới nổi thiếu tu dưỡng quý tộc. Rất nhiều quyền quý đều cảm thấy bản thân chính là người cầm cờ, họ lấy thế giới như một bàn cờ, lấy người dân làm quân cờ, lập kế hoạch từ từ, tiến một bước nhưng nhìn mười bước thì mới đủ tư cách để trở thành một người cầm cờ. Nhưng còn Kim Phi thì sao? Ỷ vào có tiêu cục Trấn Viễn để chiến đấu, đánh nhau khắp nơi, đánh một búa ở phía Đông rồi lại đập một gậy ở phía Tây, không có chút sách lược nào cả. Rất nhiều con cháu quyền quý khi ba hoa khoác lác đều khinh thường Kim Phi một phen, rồi sẽ nói: “Nếu ta là tổng chỉ huy của tiêu cục Trấn Viễn thì ta sẽ chinh phục thiên hạ như thế nào?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio