Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

chương 4144 các mỏ đồng ở quận long tuyền

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tuy nhiên, miễn là nền tảng công nghiệp được lập ra để người dân có đủ cơm ăn áo mặc, điện có thể từ từ phát triển. Nếu không thể, Kim Phi sẽ phổ cập môn khoa học ở trường, sau đó chọn ra những học sinh tài năng để đào tạo thông qua các kỳ thi tuyển sinh. Có nhiều người hợp sức, điện thoại sẽ sớm được làm ra hơn một chút. "Sư phụ, con nghe nói đồng thau đã được chuyển về. Tả đại nhân nhờ con hỏi sư phụ xem có tiếp tục làm dây điện không?" Vạn Hạc Minh hỏi. “Tiếp tục làm đi”, Kim Phi gật đầu nói: “Sau khi chế tạo xong máy phát điện, ta muốn nối điện cho cả làng và Trường Xà Câu”. Theo kế hoạch ban đầu của Kim Phi, có thể phải mất vài năm nữa mới đạt được mục tiêu nối điện cho cả làng, vì sản lượng than trước đây quá thấp. Mặt khác, thuỷ quân Đông Hải và đội thuyền lầu đều là những đơn vị tiêu thụ rất nhiều than. Nhưng những thứ họ vận chuyển đa số là lương thực, ảnh hưởng đến cái bụng của vô số người. Việc này còn có tầm quan trọng hơn là phát triển điện trong lòng Kim Phi. Bây giờ có mỏ than Phong Lăng san sẻ bớt nguồn than tiêu thụ cho thuỷ quân và hạm đội thuyền lầu. Theo số liệu do Lưu Thiết báo cáo, sau khi một số huyện khác trong quận Tế Thuỷ được kiểm soát, sản lượng than sẽ còn tăng mạnh. Đến lúc đó, thậm chí lượng than sử dụng cho các bến tàu và điểm tiếp tế dọc sông Trường Giang cũng có thể giao cho mỏ than Phong Lăng. Các mỏ đồng ở quận Long Tuyền và Thư Châu đã cung cấp một lượng lớn tài nguyên đồng thau và nguyên liệu để chế tạo dây điện. Kim Phi đã sẵn sàng khởi động kế hoạch phát triển điện trước thời hạn, từ đó có thể thúc đẩy phát triển công nghiệp. Vạn Hạc Minh vốn rất tò mò về điện, đặc biệt là sau khi đèn điện được chế tạo, cậu bé càng bị ám ảnh bởi nó. Hiện tại hầu như mỗi ngày cậu bé đều ăn ngủ ở trong phòng thí nghiệm, trừ khi Vạn Vũ Hồng không chịu được mùi trên cơ thể và mái tóc của Vạn Hạc Minh thì mới ép cậu bé về nhà tắm rửa. Còn nếu không, Vạn Hạc Minh sẽ không rời phòng thí nghiệm. Quan Hạ Nhi thậm chí còn nói đùa rằng Vạn Hạc Minh giờ đã giỏi hơn sư phụ. Những cái khác chưa nói, nhưng khả năng cắm rễ ở phòng thí nghiệm đã vượt cả Kim Phi. Vạn Vũ Hồng lo lắng đến mức còn nghĩ đến việc tìm một “phu nhân nhí” nuôi từ nhỏ để quản Vạn Hạc Minh. Mãi cho đến khi Kim Phi nghe Thiết Chuỳ nhắc đến chuyện này trong lúc chuyện phiếm, y đi tìm Vạn Vũ Hồng nói chuyện mới khiến cô ấy từ bỏ ý định này. Nghe Kim Phi nói về máy phát điện, Vạn Hạc Minh không khỏi có chút mong chờ: "Sư phụ, máy phát điện phải mất bao lâu mới hoàn thành?" Kim Phi suy nghĩ một chút, nói: "Hiện tại quặng đồng đã tới, nếu nhanh thì tháng sau sẽ xong”. Máy phát điện này chỉ là một thử nghiệm của Kim Phi. Mục tiêu sử dụng của nó là cung cấp điện cho một số công xưởng ở làng Tây Hà và Trường Xà Câu. Nó không phải là một máy phát điện cỡ lớn. Đối với Kim Phi thì việc này rất đơn giản. Trước đây là do trữ lượng đồng thau vẫn chưa đủ, đồng còn phải để lại đúc tiền phát cho công nhân nên không thể đem đi làm dây điện nên tiến độ tương đối chậm. Bây giờ đồng thau đã đến, tiến độ có thể được đẩy nhanh. "Tả tiên sinh có nói máy hơi nước tiến triển đến đâu rồi không?" Kim Phi hỏi. Cốt lõi của việc sản xuất điện không chỉ là máy phát điện mà còn là máy hơi nước chịu trách nhiệm cung cấp năng lượng. Kim Phi chịu trách nhiệm giám sát việc sản xuất máy phát điện, Tả Chi Uyên chịu trách nhiệm giám sát máy hơi nước, trưởng làng chịu trách nhiệm xây dựng nhà xưởng. Gần đây Kim Phi bận rộn, Tả Chi Uyên cũng bận nên hai người chưa gặp nhau. "Tả đại nhân nói máy hơi nước càng lớn thì càng dễ chế tạo, tháng sau nhất định sẽ hoàn thành”, Vạn Hạc Minh nói tiếp: "Hôm qua con ra ngoài tắm rửa tình cờ gặp trưởng làng. Ông ấy nói rằng nhà xưởng sẽ được hoàn thành trong tháng này”. Nhà máy nhiệt điện và nhà máy thủy điện sắp xây dựng cũng chỉ là thử nghiệm, một khi hoạt động bình thường, Kim Phi sẽ bắt tay vào kế hoạch xây dựng nhà máy nhiệt điện có kích thước lớn hơn, vén ra bức màn của thời đại điện khí hóa. Mở ra cả một thời đại mới, ngay cả Kim Phi cũng bắt đầu mong đợi. Kết quả là thời gian tiếp theo Kim Phi lại bắt đầu làm việc một cách điên cuồng, trừ mấy ngày như lúc bị Quan Hạ Nhi áp giải đi tìm Nhuận Nương và lúc Đường Tiểu Bắc trở về, thời gian còn lại gần như toàn ở trong phòng thí nghiệm giống như Vạn Hạc Minh. Đến tháng hai, thời tiết dần dần ấm lên, cỏ xanh bắt đầu mọc trên vùng đất đóng băng, người dân ở trong nhà suốt mùa đông cũng dần dần bước ra khỏi nhà. Nhiệt độ tăng trở lại, trong phòng thí nghiệm luôn có máy hơi nước hoạt động, nhiệt độ tương đối cao, bận bịu làm việc tại phòng thí nghiệm hơn nửa tháng, Kim Phi cảm thấy cơ thể hơi ê ẩm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio