Con người khi trong thời kì phất lên đều sẽ rất dễ bành trướng, trong lịch sử có rất nhiều nông dân đã được rất nhiều người ủng hộ khi mới nổi dậy khởi nghĩa, quyền lực phát triển vô cùng nhanh chóng và phần lớn những người lãnh đạo sẽ trở nên bành trướng, cảm thấy bản thân có đủ tư cách để thống trị thiên hạ, sau đó mở rộng một cách điên cuồng rồi cuối cùng dẫn đến thất bại. Ngay cả Kim Phi và Cửu công chúa cũng phải nếm trải cảm giác này, khi xưa sau khi thành công trong việc đánh đổ cường hào phân chia lại ruộng đất ở Xuyên Thục, Kim Phi cho rằng chỉ cần dựa vào điều này thì có thể nhận được sự ủng hộ của vô số người dân, sau đó nhanh chóng quét qua toàn bộ Trung Nguyên và Giang Nam, nhiều nhất phải mất vài năm mới có thể bình định Trung Nguyên. Nhưng những việc phát triển sau đó đã giáng cho y một đòn cảnh cáo. Sau khi Tần vương sợ hãi bỏ trốn, Kim Phi lập tức cho người đến đất Tần để đánh đổ cường hào phân chia lại ruộng đất, kết quả là y đã đánh giá thấp quyền lực của địa chủ đã đánh giá thấp quyền lực của địa chủ và cường hào, Hải Đông Thanh vừa bước ra, phe mình vừa có khuynh hướng suy tàn một chút thì địa chủ và cường hào lập tức ngóc đầu trở lại, Kim Phi buộc phải để nhân viên hộ tống và tiểu đội Chung Minh rút lui ra khỏi đất Tần. Ruộng đất trước đây được chia cho người dân lại bị địa chủ, cường hào lấy lại. Cũng chính vì thất bại này mà Kim Phi đã nhận ra được nhược điểm của việc mở rộng nhanh chóng nếu không có sự chuẩn bị đầy đủ nên lúc này mới chịu nhẫn nhịn và chiến đấu ổn định. Vốn Hàn Trầm có thể bành trướng nhanh chóng, nhưng hắn lại chọn cách ngừng việc mở rộng lại mà thay vào đó lại bắt đầu chấn chỉnh kỷ luật quân sự, điều này cho thấy hắn đã nhận thức được nhược điểm của việc mở rộng nhanh chóng, hoặc đã phân tích quá trình thất bại của Kim Phi. Mặc kệ là điểm nào thì điều đó cũng cho thấy Hàn Trầm không hề bị choáng ngợp trước thành công nhất thời mà ngừng mở rộng và bắt đầu chấn chỉnh kỷ luật quân đội, điểm này mạnh hơn rất nhiều so với hầu hết các thủ lĩnh nổi dậy tạo phản trong lịch sử! Khả năng phát triển của một cái cây không chỉ phụ thuộc vào cành có khỏe hay không mà còn phụ thuộc vào rễ có vững chắc hay không. Một nhánh đội ngũ có thể đi được bao xa thì không phải phụ thuộc vào số lượng người mà phụ thuộc vào tính kỷ luật của đội ngũ đó. Sở dĩ Hàn Trầm có thể nhanh chóng bành trướng hoàn toàn là nhờ vào sự ủng hộ của người dân, nếu binh lính dưới trướng của hắn hành động liều lĩnh thì sẽ dần mất đi sự ủng hộ của người dân. Có lẽ ban đầy sẽ không nhìn thấy gì, nhưng tích tiểu thành đại, khi cơn phẫn nộ của người dân bị tích tụ đến một mức nhất định thì họ sẽ phản kháng. Thật ra một đội ngũ đủ tư cách nên cân nhắc điều này ngay từ đầu, ví dụ như khi tiêu cục Trấn Viễn được thành lập, Kim Phi vẫn luôn nhấn mạnh kỷ luật, hiện giờ Hàn Trầm đã chiếm được hai quận mà mới bắt đầu chấn chỉnh kỷ luật quân đội thì đã khá muộn. Nhưng giờ vẫn chưa quá muộn, mặc dù hiện giờ bắt đầu chấn chỉnh kỷ luật quân đội sẽ làm ảnh hưởng đến những nhân vật quan trọng nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với việc sửa nó sau khi nó đã phát triển đầy đủ, đến lúc đó có thể không phải là chuyện gây mất tình cảm nữa mà có thể chính là nội đấu đến chết. Trước đây Quan Hạ Nhi không biết nhiều về Hàn Trầm nên không hiểu được cuộc đối thoại giữa Kim Phi và Cửu công chúa: “Không phải Hàn Trầm đang chấn chỉnh kỷ luật quân đội sao, hắn đến chỗ chúng ta làm gì?” "Có lẽ hắn có chút vấn đề trong việc chấn chỉnh." Kim Phi suy đoán. “Đúng vậy.” Cửu công chúa gật đầu: “Theo tin tức Cục tình báo đưa lại thì dường như có mâu thuẫn nội bộ trong nghĩa quân của Hàn Trầm, hơn nữa người cầm đầu nội chiến chính là nhân vật số hai và số bốn dưới quyền của Hàn Trầm, quy mô của mâu thuẫn nội bộ không nhỏ, nếu không xử lý tốt có thể sẽ khiến quân đội nổi loạn!” "Nghiêm trọng như vậy sao?" Kim Phi khẽ nhíu mày. Loại đội ngũ phát triển quá nhanh này thì vốn dĩ độ đoàn kết sẽ không cao, rất khó có thể trói buộc người có xuất thân là thổ phỉ, chấn chỉnh kỷ luật quân đội chắc chắn sẽ gây ra sự không hài lòng về lợi ích, nhưng Kim Phi không ngờ rằng sự việc lại nghiêm trọng đến mức có thể khiến quân đội nổi loạn.” "Việc này khá nghiêm trọng." Cửu công chúa nói, "Cho nên ta và Thiết đại nhân suy đoán rằng có thể Hàn Trầm đến đây để xin sự trợ giúp.” “Được rồi, vậy ngày mai nàng đi gặp Hàn Trầm đi.” Kim Phi khẽ gật đầu. “Phu quân, chàng không đi sao?” sau khi Cửu công chúa hỏi xong lại giải thích: "Hai ngày trước ta đã nói với chàng về chuyện này nhưng chàng bận quá nên ta không có cơ hội nói, vừa rồi con định ăn cơm xong sẽ nói với chàng.” “Tạm thời ta không đi đâu, đợi nàng và Thiết đại nhân biết được mục đích đến đây của Hàn Trầm rồi nói sau.” Kim Phi mỉm cười và xoa đầu Tiểu Nga: “Ngày mai ta sẽ đưa mấy đứa Tiểu Nga đi chơi!” Không phải Kim Phi cố ý không gặp mà bởi vì y biết bản thân không giỏi đàm phán, nếu chỉ là đàm phán làm ăn bình thường thì cùng lắm sẽ lỗ một số tiền, nhưng cuộc đàm phán với Hàn Trầm có thể liên quan đến tính mạng của vô số người dân ở quận Phụng Đài và quận Ngụy Lăng nên Kim Phi không muốn tham dự cho lắm.