Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

chương 4217 cho nên không được xem là đất công.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

tàu hỏa và toa tàu có thể tích quá lớn, không thể trực tiếp vận chuyển qua đó, chỉ có thể kéo đi, hiện giờ còn chưa lắp ráp, lát nữa Kim Phi cần phải dẫn theo Mãn Thương, Tả Chi Uyên và đội kỹ thuật tiến hành công việc lắp ráp tàu hỏa và toa tàu. “Đương gia, không cần bảo Thiết Chùy đưa bọn ta về đâu, bọn ta đi cùng với trưởng làng và ông Tam là được.” Quan Hạ Nhi xua tay nói: “Hắc Thủy Câu cách làng không xa, lại nói không phải là có A Liên đi cùng chúng ta rồi hay sao?” “Vậy cũng được.” Quả thực từ đây tới làng Tây Hà không xa, vì vậy Kim Phi cũng không miễn cưỡng nữa. Sau khi tiễn Quan Hạ Nhi, Nhuận Nương và đội công trình đi, Kim Phi lập tức dẫn theo đội kỹ thuật bắt đầu công việc lắp ráp tàu hỏa. Bận rộn mãi đến trước tết ông Táo một ngày, tất cả đầu tàu hỏa và toa tàu mới lắp ráp xong, hoàn thành lần thí nghiệm đầu tiên. Làm xong những việc này đã là buổi trưa, theo kế hoạch, sáng sớm ngày mai phải tiến hành thí nghiệm chở hàng đầu tiên, nhưng ngày mai là tết ông Táo rồi, Kim Phi đang do dự buổi chiều có nên quay về một chuyến đoàn tụ với người nhà hay không thì Thiết Chùy đột nhiên tới báo cáo, Cửu công chúa tới rồi. Không chỉ có Cửu công chúa tới, Thiết Thế Hâm, Tiểu Ngọc và một số vị đại thần quan trọng khác cũng tới. Kim Phi còn nhìn thấy xe ngựa của đám người Quan Hạ Nhi và Tả Phi Phi trong đội xe ngựa. Bốn đứa nhỏ từ trong cửa sổ xe ngựa của Quan Hạ Nhi thò đầu ra, vẫy tay về phía Kim Phi. Kim Phi vẫy tay với các nàng, sau đó đi tới trước mặt Cửu công chúa vừa bước xuống ngựa: “Sao nàng lại tới đây?” Cửu công chúa là một người vô cùng cuồng công việc, nếu không có việc gì cực kì khẩn cấp, sẽ không dễ dàng rời khỏi ngự thư phòng, lại càng không rời khỏi làng Tây Hà. Hiện giờ đã là cuối năm, cần phải tổng kết công việc của một năm nay, còn phải lên kế hoạch cho công việc của năm sau, đây là khoảng thời gian mà Cửu công chúa bận rộn nhất, Kim Phi thực sự không ngờ cô ấy sẽ đột nhiên tới đây. “Theo như những gì phu quân nói, tàu hỏa và đường sắt sẽ làm cho cách thức vận chuyển trước kia có sự thay đổi cực kỳ lớn, đây chính là chuyện lớn, ta phải tới xem thử mới được!” Cửu công chúa giải thích. “Cũng đúng.” Kim Phi gật đầu: “Nàng cứ mãi ở trong làng buồn bực cũng không được, thỉnh thoảng ra ngoài đi vòng vòng cũng rất tốt.” “Đúng vậy, không ra ngoài thì ta cũng không biết bên ngoài đã thay đổi nhiều đến như vậy.” Cửu công chúa cảm khái nói: “Mặc dù đã xem qua trên tấu chương, hai năm nay công việc khai hoang tiến hành cũng khá tốt, nhưng vẫn mãi không có nhận thức rõ ràng, nhưng trên đường tới đây, ta nhìn thấy rất nhiều những vùng đất hoang lúc trước đều đã được trồng hoa màu, đột nhiên cảm thấy mấy năm nay đã không phụ lòng người dân.” Thích trồng trọt là gien đã khắc sâu vào trong xương cốt của con cháu Viêm Hoàng, từ khi ban bố chính sách khích lệ khai hoang, khắp nơi đều là những người dân đang khai hoang, hai năm nay số lượng ruộng đất khai hoang đã thống kê được nhiều hơn gấp hai lần số lượng mẫu đất thống kê trước khi bắt đầu chính sách mới. Xuất hiện tình hình này, chủ yếu là do tài nguyên đất đai lúc trước vẫn luôn ở trong tay của bọn quyền quý cường hào, sau đó bị lấp liếm. Rất nhiều gia tộc quyền quý nắm giữ ruộng đất trên thực tế đến hàng nghìn mẫu thậm chí còn nhiều hơn, nhưng khi khai báo với triều đình lại chỉ có mười mấy mẫu. Như vậy không chỉ có thể đóng ít thuế, còn được xem là quan thanh liêm, quả là một mũi tên trúng hai đích. Chuyện này rất phổ biến trong thời gian đánh cường hào chia ruộng đất. Ngoại trừ điều này, ban đầu Đại Khang thu thuế cũng rất nặng, rất nhiều người dân đều không đóng nổi thuế, chỉ có thể vứt bỏ ruộng đất, xa rời quê hương trốn vào trong núi sâu rồi trở thành lưu dân, rất nhiều ruộng đất bị bỏ hoang. Khi đánh cường hào chia ruộng đất, những mảnh ruộng hoang vu bởi vì thời gian dài không có ai trồng trọt, cho nên không được xem là đất công. Hiện giờ Cửu công chúa đang thi hành chính sách mới về việc cắt giảm thuế. Ruộng đất mới khai hoang còn được miễn giảm thuế, người dân bị đói đến sợ, tất nhiên sẽ liều mạng khai hoang, những khu đất hoang vô chủ lúc trước rất được ưa chuộng, rất nhanh đã bị cướp hết. Một số người dân vốn được chia đất cũng không để ý nhiều nữa, ưu tiên đi khai hoang. Vì vậy ruộng đất khai hoang được báo cáo lên trong hai năm nay liên tục gia tăng. Nhưng ruộng đất thích hợp khai hoang hai năm nay đã gần như được khai hoang hết, tiếp sau đây sẽ ngày càng ít.

“Sau này sẽ càng ngày càng tốt lên.” Kim Phi đỡ lời Cửu công chúa, đang định nói tiếp thì bốn đứa nhỏ xông tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio