*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sặc mặt Đại phu nhân mới khôi phục lại như thường, mỉm cười bảo nha hoàn nhận lấy khay.
Sau đó, Lạc Lan cũng đưa một bộ cho Nhị phu nhân.
Hai vị phu nhân rất tò mò với xà phòng thơm, nhưng lại không thể mở ra ở trước mặt đám người Thiết Chùy, đành phải thỉnh thoảng liếc nhìn.
Vợ chồng nhiều năm, Khánh Quốc công đã vô cùng quen thuộc với các bà, ông ta nói: “Hai nàng đi về trước đi, ta có chút việc muốn thương lượng với người của Kim tiên sinh”.
“Vậy bọn ta không quấy rầy lão gia nữa”.
Hai vị phu nhân như được đại xá, nhanh chóng bảo người bưng xà phòng thơm rồi rời đi.
Lúc trước Khánh Mộ Lam đã viết thư cho Khánh Quốc công, nói rằng muốn đưa xà phòng thơm cho Khánh Phi, nhưng Khánh Quốc công cảm thấy chuyện này không đáng tin lắm, nên không đoái hoài gì.
Dù sao, ngân khố của hoàng thất cái gì cũng có, sao có thể lọt vào mắt Hoàng Đế và các phi tần chứ?
Nhưng bây giờ thấy thái độ của hai vị phu nhân, Khánh Quốc công cũng hơi dao động.
“Xà phòng thơm thật sự thần kỳ như vậy sao? Trong thư Mộ Lam khen chúng như một đóa hoa vậy”.
“Lão gia, thật ra tiên sinh và Mộ Lam cô nương đều rất tự tin, ngoại trừ việc xà phòng thơm có sức hấp dẫn với phụ nữ ra thì còn có một điều nữa”.
Lạc Lan mỉm cười mở một cái rương khác, lấy từ bên trong một hộp xà phòng thơm, sau đó mở hộp ra, dùng hai tay đưa lên trước mặt Khánh Quốc công.
Khánh Quốc Công nhìn chằm chằm một lúc, đột nhiên đi tới rương lớn bên cạnh, từ giữa lấy ra một hộp xà phòng thơm khác.
Ông ta mở ra nhìn vài lần, rồi bảo quản gia mở tất cả xà phòng thơm trong rương ra.
“Khó trách Mộ Lam hết lời khen ngợi như vậy, không hổ danh là Kim tiên sinh, ta nghĩ Bệ hạ và Khánh Phi nhất định sẽ thích lễ vật này!”
Khánh Quốc công cảm thán, sau đó nói với quản gia: “Ngươi đi thu xếp nhanh chóng đưa những đồ vật này vào trong cung cho Khánh Phi!”
Trong hậu cung có không ít phi tử đều là “sản phẩm” của liên hôn, Hoàng Đế không thích họ nhưng để bảo vệ danh gia vọng tộc sau lưng các phi tần, cứ cách một khoảng thời gian Trần Cát sẽ đến chỗ mấy phi tử này.
Nếu vui thì mỗi năm cũng sẽ đến ở lại mấy lần để ân sủng.
Hôm nay Trần Cát đến Trường Bình Cung mà Khánh Phi sống theo thường lệ.
Vừa bước vào cửa, Trần Cát đã ngửi được mùi hương thoang thoảng.
Là mùi hoa mai ông ta thích nhất.
“Thần thiếp bái kiến Bệ hạ”.
Khánh Phi dẫn theo các cung nữ cúi đầu hành lễ với Trần Cát.