Xuyên Không & Trọng Sinh

chương 9: công chúa nhỏ nhà malfoy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Yuki

Beta: Băng

Editor: Vì không có chương nên mình trực tiếp edit luôn chương .

----------------------

Đến thứ sáu, Harry và Ron đều uể oải không vui trên đường đi đến Đại Sảnh Đường, bởi vì hôm nay bọn họ sẽ có hai tiết Độc dược học cùng với Slytherin.

Chỉ cần vừa nhớ tới Snape, Harry liền cảm thấy dạ dày nhộn nhạo.

Ron thì đang vô cùng rầu rĩ, bởi vì ngày hôm qua là ngày mà quan hệ giữa hắn và Hermione đã giảm xuống mức thấp nhất trong lịch sử.

Hai người mang hai tâm sự khác nhau cùng bước vào Đại Sảnh Đường. Lúc này trên bàn đã đầy đồ ăn. Bọn họ tìm một vị trí và ngồi xuống, Harry lấy một bát ngũ cốc, bắt đầu bỏ đường vào. Sau khi bỏ đường xong, Harry ngẩn ngơ nhìn chằm chằm bát ngũ cốc, có vẻ hơi bối rối.

"Mình giống như đã từng thấy qua cảnh này." Harry nói.

"Cảnh tượng gì? Về chuyện mình bị Hermione bỏ rơi sao?" Ron buồn bã không vui, ý đồ muốn dùng ánh mắt để gϊếŧ chết Neville, người đang vui vẻ nói chuyện với Hermione.

"Không phải, là cảnh tượng mình bỏ đường vào bát ngũ cốc. Mình nghĩ kiếp trước mình cũng làm y như vậy—— khi mình đang học năm nhất."

Harry vui mừng khi nhớ lại hồi ức, "Kế tiếp Hedwig sẽ đưa thư của bác Hagrid đến cho mình —— mời mình buổi chiều đến làm khách!"

"Ồ, đúng vậy." Ron than thở, "Sau tiết học Độc dược ác mộng, chúng ta không hề đề phòng nên răng cửa của như muốn gãy luôn vì mấy cái bánh đá kia."

Trái ngược với sự ầm ĩ bên nhà Gryffindor, phía bên kia Đại Sảnh Đường, bàn nhà Slytherin lại càng yên tĩnh hơn.

Các vị trí trên bàn nhà Slytherin dần dần được lấp kín, nhưng nhìn từ thái độ thì thấy bọn họ ngồi càng lúc càng cách xa Draco, có khả năng là bóng ma tâm lý của bọn họ còn chưa biến mất.

Hầu như tất cả những người thua cuộc trong trận đấu tay đôi đều là nam giới. Cuối cùng, tất cả các nam sinh đều ngồi phía bên kia của bàn, Draco ở phía còn lại, hoàn toàn bị vây quanh bởi các nữ sinh.

Điều này làm cho Pansy mới sáng sớm mà đã xụ mặt.

Do mối quan hệ đan xen hỗn loạn giữa các quý tộc, sau khi ăn xong bữa sáng, hầu như tất cả các nữ sinh đều trở thành chị em họ của Draco.

"Thật không ngờ là trên thế giới lại có một cậu bé dễ thương như vậy." Khi Draco đứng dậy và nói đã tới giờ lên lớp, một đàn chị năm thứ sáu đã vén mái tóc dài của mình lên, và nháy mắt với Draco.

Draco khẽ mỉm cười, hắn cúi đầu thì thầm bên tai cô: "Thật xin lỗi, tôi chỉ mới tuổi, nếu tôi đủ tuổi, thì buổi tối hôm nay sẽ rất đẹp."

Đàn chị mỉm cười ngại ngùng, và giận dữ liếc hắn một cái.

Pansy cảm thấy bản thân sắp tức giận. Cô ném túi xách, đánh mạnh vào thắt lưng của Draco, cô thay tất cả nam sinh nhà Slytherin hung hăng mắng Draco, "Nhìn thấy nữ nhân liền vui vẻ. Đồ biếи ŧɦái! Lăng nhăng!"

Cô đi ra ngoài với vẻ mặt lạnh lùng.

Draco mặt không đổi sắc chào tạm biệt với các chị em của mình, và cũng đi ra ngoài. Không giống như những Slytherin khác, Draco mỗi lần đều cố ý đi qua dãy bàn dài nhà Gryffindor.

Hắn ra khỏi Đại Sảnh Đường và đuổi theo Pansy, nở một nụ cười sáng lạn, "Này, Pansy, bộ dạng vừa rồi của cậu trông giống hệt Slytherin vậy!"

Pansy hừ một tiếng.

Draco bối rối nhìn cô, "Cậu tức giận à? Ai làm cậu tức giận vậy?"

Pansy dừng bước chân lại, và giận dữ trừng mắt nhìn Draco.

Draco đáp lại với vẻ mặt vô cùng ngây thơ, "Cậu nhìn mình như vậy, mình cũng không thể biết được ai đã chọc giận cậu."

Pansy như muốn ho ra một ngụm máu tươi, hung hăng đẩy Draco ra, và quay đầu chạy đi.

Ron không kìm chế được bật cười một tiếng, Draco quay đầu nhìn lại, mới phát hiện Harry và Ron đang đứng đằng sau hắn.

Khi thấy Draco nhìn qua đây, cơ thể Harry lập tức trở nên căng cứng. Hiện tại đang ở Hogwarts, thân phận hiện tại của bọn họ đều là học sinh—— đặc biệt Ron cũng đang đứng bên cạnh cậu —— nhưng đối mặt với Draco, trong tiềm thức của Harry vẫn luôn ở trong trạng thái chiến đấu.

Nhưng cậu lại thấy Draco nở một nụ cười thân thiện, "Chào buổi sáng, mình nghĩ các cậu cũng đang đi đến lớp Độc dược, tụi mình cùng đi với nhau được không?"

Không được.

Harry và Ron suýt chút nữa là buột miệng nói ra, chỉ là nhìn vào khuôn mặt tươi cười kia, thật sự không có cách nào có thể cự tuyệt Draco —— không, nếu là Draco trước đây, hắn căn bản là sẽ không nói như vậy.

Harry cũng không biết mình đang suy nghĩ cái gì, ma xui quỷ khiến mà gật đầu, "Được."

Đôi mắt của Ron mở to, dùng vẻ mặt "Cậu điên rồi sao?!" để biểu lộ cảm xúc kinh ngạc đang dâng trào trong lòng, thấy vẻ mặt thản nhiên và bình tĩnh của Harry, thoạt nhìn thật sự giống như không có vấn đề gì cả. Ron đành phải cố gắng nuốt xuống những cảm xúc nhộn nhạo trong lòng, sau một giây điều chỉnh cảm xúc, Ron dùng vẻ mặt vô cảm mà nhìn Draco, gật đầu một cách cứng ngắc, "Được."

Ba người họ cùng nhau bước đi, hai người Cứu thế chủ và Draco đã hấp dẫn vô số sự chú ý của mọi người. Có vô số lời thì thầm nho nhỏ trên đường đi.

"Cậu bé kia là ai? Người bên cạnh Cứu thế chủ đó?"

"Đó chính là Cứu thế chủ? Là cái người tóc đen đi bên cạnh tóc đỏ?"

"Này, cậu có thấy vết sẹo đó không?"

"Ôi, Merlin a, đó không phải là Draco Malfoy sao?"

"Slytherin? Học sinh nhà Slytherin đang ở cùng Cứu thế chủ?"

Cuối cùng chỉ có thể dùng một câu đơn giản để biểu đạt sự kinh ngạc của mọi người, nhưng những Slytherin xung quanh thì lộ ra những ánh mắt giận dữ, Draco nghĩ, có lẽ lại phải đấu tay đôi thêm lần nữa vào buổi tối hôm nay.

Không giống như sự thờ ơ của Draco, cho dù Harry đã sống lại một lần, cậu vẫn không thể thích ứng với cách mọi người vây quanh và bàn tán về cậu, đặc biệt là khi bọn họ cứ đi qua đi lại, còn nhìn cậu chằm chằm và nở nụ cười nữa. Cũng may hôm nay là học tiết Độc dược, nếu không sẽ có vô số người xếp hàng bên ngoài lớp học, nhón chân nhìn trộm từ cửa sổ.

Dọc đường đi Harry rất không tự nhiên mà cúi đầu, không muốn bất kỳ ai có thể nhìn thấy gương mặt của cậu, cũng không có nhìn thấy vẻ mặt như nhìn thấy động vật quý hiếm của những người khác.

Ngoài dự đoán là, Draco tựa hồ rất nhanh đã trở thành bạn của Ron, và họ trò chuyện vui vẻ với nhau trên đường đi.

"Cậu thích Hermione. Được rồi, chuyện này đến tên ngốc cũng nhìn ra được. Này anh bạn, không phải mình nói cậu, nhưng cách theo đuổi của cậu thật sự rất vụng về." Sau khi Draco và Ron nói về chổi bay và Quidditch, thì họ bắt đầu nói về chuyện tình cảm trắc trở của Ron.

Về chuyện này, Harry không nói nên lời khi nhìn bộ dáng rất có kinh nghiệm của Draco, giọng nói hùng hồn, và trong giọng điệu của hắn, dường như trên thế giới này không có cô gái nào mà hắn không thể theo đuổi được.

"Chẳng lẽ không có cô gái nào mà cậu không thể theo đuổi được sao?" Harry nhịn không được lên tiếng hỏi.

Draco ngẫm nghĩ, cảm thấy nếu hắn nói ra tên của Ravenclaw thì thật sự hơi kinh khủng, vì vậy hắn thở dài, "Mình thường không cần theo đuổi, vì các cô gái sẽ tự đến bên mình, bất quá muốn nói tới người mà mình theo đuổi nhưng vẫn không thành công, thì người đó chính là em họ của mình."

Dựa theo mối quan hệ liên hôn rắc rối giữa các quý tộc, Rowena Ravenclaw quả thực chính là họ hàng xa của Godric Gryffindor.

Ron dường như rất cao hứng khi Draco nói hắn từng bị đá, và truy hỏi một cách hào hứng, "Vì sao cậu không theo đuổi được cô ấy? Cậu đã làm như những gì mà cậu đã nói sao?"

"Lúc mình theo đuổi cô ấy, thì mình chưa nghĩ ra những điều kia," Draco nhớ lại cảnh tượng lúc đó hắn uống say và ngủ suốt ba ngày ba đêm, "Sau khi bị đá, mình chợt hiểu ra vô số chân lý. Cho nên bây giờ mới có thể truyền thụ lại kinh nghiệm cho cậu, cậu phải sử dụng cho thật tốt, đừng làm mình thất vọng."

Ron vô cùng tin tưởng gật đầu, Harry thắc mắc hỏi: "Nhưng cậu chỉ mới tuổi, vậy em họ của cậu bao nhiêu tuổi?"

Ron hơi sửng sốt, "Đúng rồi, chắc không phải cậu đang khoác lác đó chứ?"

Draco nhìn bọn họ một cách khinh bỉ, "Điều này rất là bình thường, các cậu không biết là có người đã sinh con lúc tuổi sao? Lúc em gái của mình sáu bảy tuổi, cũng có rất nhiều người theo đuổi nó đó."

Cái thế giới vớ vẩn gì thế này!

Ron và Harry giống như bị sét đánh, Ron hận không thể lập tức viết một lá thư gửi về nhà, dò hỏi em gái Ginny của cậu không biết có tên khốn nào đang theo đuổi em ấy không.

"Chờ một chút!!" Harry bỗng nhiên mở to hai mắt, và nhìn chằm chằm Draco, "Cậu nói em gái của cậu? Cậu có em gái sao!?"

"Đúng vậy, em ấy tên là Alice, là tiểu công chúa của nhà mình." Draco nhớ tới em gái của mình, người mà hắn rất thích và vô cùng yêu thương, nếu không hắn sẽ không nở nụ cười ôn nhu như vậy, "Còn một năm nữa, em ấy cũng sẽ đi học ở Hogwarts."

Harry và Ron khiếp sợ đưa mắt nhìn nhau một cái.

Từ khi nào mà gia tộc Malfoy có một tiểu công chúa? Draco có em gái khi nào!?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio