Mộng Vũ Y biến động không ai biết được, họ chỉ đang tập trung vào yêu cương kia thôi.
Nàng luôn chăm chú vào cô cũng chẳng thấy được biến động, nàng thấy được vết hình con rồng màu đen chính là ấn ký của nàng kích hoạt, nó dường như đang cố làm gì đó, một dòng linh lực bỗng dưng truyền qua nàng, nàng nhìn thấy ám khí của bản thân đều bị ấn ký này hút mất
Mà bên cô thì linh lực đều biến thành ám khí, mắt cô biến thành đỏ tươi như máu, khi Thiên Quang quay lại thì nó biến thành bình thường
Y cảm thấy có sát khí và một cảm giác rợn người từ đằng sau nên nhanh chóng quay ra đằng sau nhưng chỉ có hai người cô và nàng ở phía sau, y mong sẽ không có chuyện gì xảy ra
yêu cương rống thét lên, một đám cương thi cấp thấp nhảy ra, con cầm ghế, con cầm dao chặt thịt dính đầy thịt, con thì mặc đồ kĩ nữ cầm cái đao mà con tác cũng chẳng biết ở đâu ra
Cô thấy tất cả lao lên, bản thân dừng chân nhìn yêu cương, sát khí của cô càng ngày càng khó kiểm soát rồi.
Cô cắn môi đến bật máu nhìn nó, nàng đứng đằng sau ôm lấy cô, nàng không biết vì sao lại ôm cô nhưng nàng ghét, nàng ghét phải thấy cô như vậy
"Tiểu Y, có sư tỷ tại, không sao" nàng truyền linh khí vào người cô, ám khí đều đã biến mất không còn vết tích, tại tay cô xuất hiện một sợi dây xích bạch kim (ở chap : Hỏa Oa và Băng Quỳnh), nó lao đến trói con yêu cương và nữ nhân kia lại
Con yêu cương biết được bỏ chạy, à phai nói là chạy qua chỗ Thiên Quang tấn công y, nữ chính thứ bị rơi xuống nóc nhà nào đó đau đớn ngồi dậy, nàng thấy vậy thì lao lên "Tiểu Y, để sư tỷ"
Cô chỉ nghe được từ đó rồi thân ảnh của nàng xuất hiện ở phía xa kia, đáy mắt của cô đầy sát khí, đường đường là [...] lại sợ hãi con yêu cương nhỏ nhoi? Ha, để ta xem ngươi có bị bổn đế chơi chết không?
Cô nghĩ rồi lao lên, lên trán ẩn ẩn hiện hiện giọt máu đỏ, dường như cô tiếp tục nhập ma rồi.
Bỗng nhiên cơ thể cô bùng pháp linh lực rất mạnh đè ép ma lực của cô (đổi ám khí là ma lực vì ám khí thấy bị trùng với vũ khí ám sát quá), ma lực của cô tràn ra đều bị linh lực nuốt chửng
Cô thổ huyết, yêu cương nhân cơ hội chưởng cô bay đi, nó lao tới bên Thiên Quang chưởng y bay đi giống cô, nó lao theo y chém chém bằng vuốt sắc, nàng cùng Tuần Vũ Khang lao xuống chặn tất cả đòn tấn công của nó
Từ khi theo cô thì nàng đã thực chiến rất nhiều rồi, kể cả ma thú hay con người đều đã giết qua.
Nàng cứ tiếp tục chém vào nó, miệng niệm kiếm chú phát linh lực, nó bị dồn ép liền rống lên thổi bay người, cô còn đang bị khúc cây đâm vào eo
Cực khổ lắm mới ngồi dậy được, miệng đầy máu, ám vệ xung quanh muốn xông lên nhưng họ đều nhớ tới câu dặn của cô "Không được xen vào việc này"
Họ đành cắn răng nhìn cô chiến đấu, bảo vệ nàng là trách nhiệm cô giao cho họ
Nó rống lên bực tức chưởng vào đan điền Vũ Khang khiến y thổ huyết, Nhan Như Nguyệt bị nó thổi bay
yêu cương này thật mạnh! Nhan Như Nguyệt cùng Vũ Khang và Thiên Quang xông lên nhưng đều bị nó đánh trọng thương, trong lúc không để ý nàng bị nó chưởng một đòn chí mạng, kinh mạch đứt đoạn
Nàng thổ huyết, nằm đau đớn dưới đất, mắt cô hiện tại đã nổi tia máu.
Sư tỷ....!sư tỷ bị thương...!là do con yêu cương....!Bổn đế phải giết nó!
Cô cầm một thanh kiếm màu trắng lao lên, thanh kiếm đầy sát khí khiến con yêu cương lùi lại, cô thấy nó lùi càng áp sát hơn, cô xoay người chém đứt ngón tay của nó, ánh mắt của cô đầy sát khí khiến tất cả cương thi mà nó triệu tập lại sợ hãi đứng im không dám nhúc nhích, răng nanh của cô dài ra giống như lúc trước vậy, cô gào lên một tiếng dài, nổi giận chém liên tục vào người nó
Cô biến tất cả linh lực của bản thân thành ma lực, biến nội đan thần tính của bản thân thành nội đan ma tính
MỘNG VŨ Y CHÍNH THỨC NHẬP MA!