Quay qua bên nàng
Nàng xung quanh rất ít dược thảo mà nhiều ma thú, con nào tới đều bị nàng xử lí sạch sẽ, cất gọn vào nạp giới để cho cô (thương vợ là đây, dành cho vợ đồ tốt không à)
nàng liên tục đi về phía Tây Bắc, muốn biết vì sao nàng biết phương hướng thì đây.
Cô đã chỉ cho nàng cách phân biệt hướng đi nên nàng không sợ bị lạc, trong lòng nàng rất muốn gặp cô nhưng vì đại hội phải thất vọng, chắc chắn cô sẽ đi tìm dược thảo
Nàng băng qua một hồ nước, thấy nước ở đó có vẻ lạnh, thích hợp để nàng tu luyện nên nàng ngồi xếp bằng dưới nước, bắt đầu tu luyện
Nàng ngồi trong nước tu luyện chỉ trong vòng canh giờ ( tiếng) thì thành công tấn cấp Nguyên Anh tầng thứ , tăng hai tầng cảnh giới.
Nàng cảm thấy càng hấp thụ hàn khí ở đây thì nàng càng tấn cấp chậm hơn nhưng căn cốt lại tốt rõ rệt, nàng đứng dậy thay một bộ ngoại y khác rồi đi tiếp
Thẩm kỳ Thi ở ngoài nhìn về phía ngọc theo dõi của đám đại hội gì đó kia thấy nàng đã thay y phục tiếp tục đi thì vô cùng vui, nếu nàng ở lại đó không chừng sẽ làm kinh động đến thần thú ngủ sâu ở bên dưới
Thiên Quang thì đang cực lực đối phó với môn sinh của Huyền Lôi tông, trong lúc khó khăn thì được Ngọc Bích tông và Ngũ Sắc môn cứu giúp, y được Ngũ Sắc môn người đưa về chữa trị, họ muốn thương lượng với y để đánh bại Huyền Lôi tông vì họ quá kiêu ngạo và không coi ai ra gì
y đồng ý, sau đó y đưa vài người đi hạ Huyền Lông tông, trong lúc đánh nhau thì y đã thấy được Huyền Lôi tông người đang sát sinh và hút máu, y rợn người.
Huyền Lôi tông người trở thành một thứ gì đó lao đến muốn máu người, y kéo tất cả về sau hạ từng con nhưng càng chém thì lại tách ra thành
Nhan Như Nguyệt ngửi thấy mùi máu liền chạy tới thấy sư đệ gặp nạn cứu giúp, hai người tự hỏi bản thân Tiểu Y / sư muội đâu rồi?
Tuần Vũ Khang không biết đâu xuất hiện cùng Nhược Băng xông lên, người cứ chém rồi đánh nhưng vẫn không hạ được con nào
Chúng càng ngày càng điên loạn hút máu đồng bọn rồi mạnh hơn, chúng lại lao tới chỗ nàng và người
Bọn chúng đã trở thành một đàn bán cương thi bất tử, cái tên đầu trọc đấu với nàng bỗng nhiên từ trước lao tới chỗ y há miệng muốn cắn thì bị nàng chém đứt đầu, rồi thân mọc thêm cái đầu mới, cái đầu mọc thêm cái thân mới
Không đếm xuể, Ngọc Bích tông người và Ngũ Sắc môn người cũng cực lực đánh nhau với bán cương thi bất tử
Một tiếng gầm lớn phát ra từ phía trước, một con hổ trắng lao tới đánh bay đám bán cương thi gần nàng, gầm gừ đe dọa, miếng ngọc bội bỗng phát ra ánh sáng rồi một con hổ nữa nhảy ra nhưng màu lông thì lại là màu tím đen
hai con hổ gầm gừ với đám bán cương thi bất tử, chúng có hơi sợ hãi nhưng nhanh chóng lao tới, hai con hổ cũng lao lên vồ lấy đám bán cương thi cắn xé
Nàng cảm thấy con hổ màu trắng có chút thân thuộc nhưng không biết vì sao, con hổ màu tím đen gừ gừ vài cái rồi cắn nuốt một con bán cương thi vào bụng, ma khí của nó xâm nhập vào con hổ khiến con hổ đau đớn nằm xuống, con hổ trắng hất con cương thi khác ra chạy lại, gào vài cái rồi đặt trán mình và trán con hổ kia chạm nhau
Ma khí theo đó mà truyền qua con hổ trắng nhưng ngược lại nó lại không bị gì, hai con hổ như hiểu rõ liền xông tới, hổ tím tấn công còn hổ trắng nuốt chửng ma khí
Nàng tính giúp hai con hổ nhưng cánh tay nhiễm ma khí bị một con bán cương thi cắn giờ lại đau đớn
Quay lại bên cô
Cô ngất xỉu đi, nằm trong dòng nước lạnh tràn đầy máu
Cô mở mắt ra, dòng nước xanh đã trở nên đỏ tươi từ lúc nào, cô đứng dậy, phóng thẳng lên bờ, mặt nước bỗng sôi ùng ục, cô nhìn qua, bàn tay đụng vào.
Không nóng, cô cảm thấy rất ấm, hệ thống bỗng nhiên lên tiếng "Chủ nhân, xin ngài hãy thu hết nước ở đây vào, nó là dược thủy hiếm có trong Tu Tiên giới đó ạ"
Cô thu nó vào một cái bình ngọc đặc biệt chuyên đựng những thứ đặc biệt
Sau khi thu xong cô lập tức chạy đi, con hổ trắng là một trong những thần thú của cô, khi cô còn rất nhỏ đã cứu nó, từ đó nó đi theo cô
Cô tình cờ nhìn thấy nó ở một hang động tối, lúc đó nó gầm gừ dữ dằn không cho cô cứu thương rồi sau đó bị ánh mắt đáng sợ của cô hù lên ngoan ngoãn cho cô trị thương sau đó thì thành thần thú của cô, lúc đó cô còn chưa biết thần thú là cái gì vì cô có chú ý đâu
Và khi cô tới nơi của con hổ trắng! !.