Chap này nói về Nhan Như Nguyệt trong truyện [Quang Tình] chứ không phải là truyện của mình nha.
Nữ phụ là Mộng Vũ Y sư muội của nữ chính hại nữ chính và nam chính
Nhan Như Nguyệt hiện chìm trong một không gian tối tăm, không thấy ánh sáng, giống như tim cô vậy không còn tiểu sư muội, không còn điều gì để lưu luyến thế gian này
Bên tai như vang vảng giọng nói thân thuộc kêu tên cô nhưng cô vẫn không tin tưởng được, bởi vì giọng nói đó...!là của cô sư muội.
Cô sợ, sợ khi mở mắt ra tất cả sẽ là giả, sợ khi mở mắt sẽ không còn tiếng nói thân thuộc ấy nữa
Nhưng còn đang chìm trong suy nghĩ thì cô cảm thấy cả cơ thể đang bị nhấn chìm trong nước, bỗng dưng cô hoảng loạn mở mắt bật dậy
Nhìn xung quanh, cô đang ở trong mộc dũng (bồn tắm gỗ nhỏ), nước ấm ấm vô cùng.
Cô ngước nhìn, một dáng người nhỏ nhắn nhưng lại mang khuôn mặt yêu nghiệt, đôi mắt xanh lam đầy sao sáng nhìn cô
Tim cô thịch một tiếng
Ào!
nước trong mộc dũng dao động theo động tác của cô mà trào ra sàn, cô ôm chầm lấy người con gái ấy, kéo nàng vào chung với mình
Người kia mở to hai mắt ngã vào trong, Nhan Như Nguyệt như con hổ đói cắn lên cổ nàng, tham lam trêu chọc những điểm nhạy cảm của nàng
......
~ Sáng hôm sau ~
Cô nheo mày lấy bàn tay trắng của mình che đi ánh sáng mặt trời rọi vào trong phòng, bên cạnh có tiếng thở đều đặn của một nữ nhân, cô nhìn qua nàng, ánh mắt đầy ôn nhu
Người kia cảm giác mình đang bị nhấn chìm trong dục vọng với chính mình sư tỷ thì đổ hết cả mồ hôi, cô nhìn vậy thì đau lòng, đôi môi đỏ của cô áp lên môi nàng
người kia thích thú cắn cắn mút mút môi cô như một đứa trẻ khát nước, cô cũng không vừa gì mà hôn lấy để môi của nàng
Vũ Y từ từ mở mắt, thấy của mình sư tỷ đang làm bậy trên người thì đỏ mặt hất tay cô ra
Nhan Như Nguyệt cắn lấy cổ nàng giọng đáng thương nói "Tiểu Y, sư tỷ bị muội cắn môi, đau..."
Nếu mà cả thế giới biết người mặt lạnh này làm nũng với nương tử với khuôn mặt cực kì giả giả thì sẽ ra sao?
các vị diễn viên khác sẽ cùng rống lên "Ngươi có liêm sĩ không vậy!!!!!"
Đáng tiếc, nếu như cô nghe được sẽ một chưởng thổi bay họ với câu "Còn, nhưng ở bên nàng liền mất, các ngươi dám quản?"
Ta là má mì của nàng còn không dám nói nàng, các ngươi nói được sao? Nếu các ngươi nói được vậy các ngươi sẽ nói gì khi kẻ lật mặt này đang làm thế trước mặt các ngươi?
Sau một hồi vật lộn với kí ức và thông tin nàng hỏi cô đáp thì cô rốt cuộc cũng nhận ra nơi này chính là vào năm trước khi cô ra tay cùng diệt nàng
À còn nữa, sau khi cô quay lại khoảng thời gian này thì vô phát hiện ra trong người nàng vừa có ma lực vừa có linh lực nhưng chúng lại hòa lẫn với nhau một cách hài hoa không giống với những người khác, cô tuy tò mò nhưng không hỏi vì nàng chắc chắn cũng không rõ bằng người kia (Mộng Vũ Y - con tác)
Cô còn biết đống ma lực của cô lúc trước giờ vẫn còn nhưng đều đã bị cái gì đó chuyển thành linh lực toàn bộ
Và cô không thèm để tâm đến chuyện đó nữa vì cô còn phải đem nương tử nhốt vào trong lòng a, không rãnh nghĩ tới ba cái tàm xàm này đâu
Còn nữa nha, chờ đi...!sẽ lâu lắm đó nha....
hí hí hí hí hí hí hí hí hí hí
đủ chữ rồi
DỪNG