ngày sau
Sáng hôm nay Lãnh Tử Nguyệt dậy rất sớm, vào nhà vệ sinh ngắm nhìn thân ảnh trước gương một lúc rồi làm vscn đơn giản. Cô làm rất nhanh,xong xuôi hết rồi mang cặp xuống dưới nhà chuẩn bị đi học,hôm nay là buổi kiểm tra nhập học của cô
Vừa bước xuống nhà thì đã thấy Bà Lãnh ngồi cạnh bàn ăn, ôn nhu gọi cô
" Nguyệt Nhi, ăn sáng đi con. Lát nữa Mẹ trở con đi học "
" Mẹ không cần đưa con đi đâu, con tự đi được mà "
" Như vậy có được không, hay Mẹ bảo Bác quản gia đưa con đi nha "
" Vậy cũng được ạ "
Ăn xong phần ăn sáng của mình, Lãnh Tử Nguyệt xách cặp bước ra ngoài. Bên ngoài Bác quản gia đã chờ sẵn ở đó. Cô bước lên xe rồi bắt đầu đến trường
Từ nhà Lãnh Tử Nguyệt đến trường mất gần phút.Trong thời gian đó cô chỉ ngồi nhìn điện thoại hoặc thỉnh thoảng ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài một chút. Gần đến cổng trường, Lãnh Tử Nguyệt bảo Bác quản gia dừng xe lại. Cô muốn đi bộ từ đây vào
Trường M.S không hổ là trường quý tộc, ngay cả cổng trường cũng to như vậy. Có thể nói học sinh vào đây học không phải phú thì cũng là quý, cũng một số là nhờ học bổng nhưng rất ít. Muốn có học bổng của trường thì cần phải có điểm số rất cao.
Lúc Lãnh Tử Nguyệt bước vào là đang tiết nên trường rất vắng, chỉ còn có vài học sinh có việc gì đó nên vẫn ở trêи sân trường. Vì mới đến không biết đường nên cô tùy tiện hỏi một nam sinh ngay gần đó.Thấy cô đến gần thì đầu tiên nam sinh hơi sửng sốt, sau thành si mê. Có thể nói hoa khôi của trường bọn họ cũng không đẹp bằng cô đâu: đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu nam sinh hiện giờ
" Bạn ơi, bạn có biết phòng hiệu trưởng của trường ở đâu không."
" hả...à..phòng hiệu trưởng sao..., muốn đến đó thì cần phải đi một đoạn nữa. Nếu bạn không thấy phiền mình sẽ dẫn bạn đi "
" Vậy làm phiền bạn rồi "
Lãnh Tử Nguyệt đi theo nam sinh kia đi hết đường này đến đường khác, nếu không phải có người dẫn đường thì chắc chắn người mù đường như Lãnh Tử Nguyệt sẽ bị lạc
Đến nơi Lãnh Tử Nguyệt quay lại nở nụ cười cảm ơn, thấy vậy nam sinh đó đỏ mặt nói " không có gì " rồi chạy đi mất
Nhìn nam sinh liều mạng chạy mà vẫn còn quay lại nhìn mình, Lãnh Tử Nguyệt cũng chỉ nhếch miệng cười lạnh.
Lãnh Tử Nguyệt đến gần gõ cửa, được sự đồng ý của người bên trong, cô bước vào. Trong phòng ngoại trừ một người đàn ông trung niên chắc là thầy hiệu trưởng ra thì còn có một nữ sinh. Nữ sinh đó không ai khác chính là nữ chủ của chúng ta. Lưu Anh có một vẻ đẹp vô cùng ngọt ngào, đôi mắt to trong suốt ngây thơ, làn da trắng mịn,đôi môi đỏ mọng quyến rũ. Khi cười để lộ hai lúm đồng tiền trông rất đáng yêu, bộ dạng mỏng manh yếu đuối làm cho người ta muốn bảo vệ.
Giờ thì Lãnh Tử Nguyệt biết vì sao nam chủ lại thích cô ta rồi. Đáng tiếc, đây chỉ là vẻ ngoài của Nữ chủ mà thôi. Ai mà biết có bao nhiêu người trở thành nạn nhân của cô ta rồi
Thấy cửa mở, Lưu Anh cũng quay lại nhìn. Khi thấy Lãnh Tử Nguyệt thì trong mắt cô ta hiện lên một tia ghen tị nhưng rất nhanh biến mất. Mặc dù chỉ là lướt qua nhưng vẫn bị cô nhìn thấy. Bỗng thanh âm trầm ấm của thầy hiệu trưởng vang lên phá vỡ bầu không khí im ắng kì quái này
" Em là học sinh chuyển trường _ Lãnh Tử Nguyệt sao "
" Vâng "
"Đợi một lát cô Tô sẽ mang bài kiểm tra đến cho hai em "
Một lúc sau cửa lại mở ra lần nữa, là cô Tô mang bài kiểm tra vào
" Các em có phút làm bài, bắt đầu đi "
Sau lời nói của hiệu trưởng thì cả hai ngồi vào bàn làm bài
" Nam chủ học lớp nào? "
[ Lớp A ]
" A sao....phân chia thế nào? "
[ Có tất cả khối, mỗi khối chia thành các lớp A,B,C,D tùy theo điểm số. đ-đ lớp A,đ-đ lớp B, đ-đ lớp C,đ-đ lớp D, nhỏ hơn là không đạt ]
" Thì ra là vậy...,vậy trong tiểu thuyết Nữ chủ được bao nhiêu điểm "
[ đ lớp A, học cùng lớp với Nam chủ ]
" Vậy ta cũng vào lớp A "
[ Kí chủ, người có biết làm bài không, cần hệ thống ta giúp không, yên tâm ta sẽ lấy giá rẻ thôi ]
" Không cần "
Kết thúc cuộc nói chuyện bằng ý niệm ( nói chuyện bằng suy nghĩ, ngoại trừ Lãnh Tử Nguyệt ra thì không ai nghe thấy) với hệ thống, Lãnh Tử Nguyệt bắt đầu làm bài. Qua thời gian khoảng phút cô bắt đầu nộp bài. Nhìn Lãnh Tử Nguyệt đặt bài kiểm tra lên bàn hiệu trưởng, tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên mà mở to mắt. Lưu Anh bình tĩnh lại rất nhanh, cô ta nghĩ rằng Lãnh Tử Nguyệt không biết làm hoặc làm cho có rồi nộp bài nên cũng không để ý đến nữa. Mà mọi người còn lại ở đây cũng nghĩ như vậy. Làm gì có ai có thể giải hết tất cả bài kiểm tra nhanh như vậy, ngay cả thiên tài của trường cũng phải mất đến gần phút mới giải hết được mà Lãnh Tử Nguyệt chỉ làm có phút, không thể nào!
" Em không cần xem lại sao "
" Không cần đâu ạ "
" Vậy được rồi, giờ em có thể về, lúc thầy chấm xong sẽ gửi kết quả về cho em "
" Vâng, em chào thầy "
Lúc Lãnh Tử Nguyệt quay người lại thì bắt gặp Nữ chủ đang nhìn mình bằng ánh mắt khinh thường. Cô cũng không để ý, dù sao ngày tháng còn dài, có Lãnh Tử Nguyệt cô ở đây, Nữ chủ cô ta còn có thể sống yên sao.
Thấy Lãnh Tử Nguyệt không để ý đến mình, trong lòng Lưu Anh khó chịu một trận. Dù sao trước kia dù nhà cô ta nghèo nhưng cô ta lại xinh đẹp, luôn là trung tâm, nhưng bây giờ lại xuất hiện Lãnh Tử Nguyệt xinh đẹp hơn cô ta, cướp đi hào quang của cô ta thì làm sao Lưu Anh có thể không khó chịu cho được.
Sau khi ra khỏi phòng hiệu trưởng, Lãnh Tử Nguyệt trực tiếp men theo đường cũ ra cổng trường nhưng.....tại sao mãi không thấy cổng đâu? rõ ràng mình đi đúng đường mà....nhỉ?
[ Kí chủ, ta thấy vẫn nên hỏi đường đi thì hơn đấy ]
" Tưởng ta không muốn sao,ngươi có thấy bóng ma nào không "
[ ????...lỗi của ta sao, mà,vừa rồi sao người làm kiểm tra nhanh thế, làm bừa sao ]
" Ừ,làm bừa "
[ Vậy sao người nói muốn vào lớp A ]
" Rồi ngươi sẽ biết....., đến bên kia xem có người không đã "
[……]
Lãnh Tử Nguyệt cứ đi dọc theo hàng cây bên đường đi thì thấy một nam sinh đang ngủ trêи thảm cỏ, ánh nắng Mặt Trời chiếu lên khuôn mặt làm nổi bật lên làn da trắng mà không mất đi phần nam tính, đôi lông mày rậm, mi dài cong cong khẽ run, sống mũi cao, môi mỏng nhợt nhạt. Chiếc áo sơ mi bị cởi một cúc trêи để lộ xương quai xanh quyến rũ, chiếc cà vạt được tháo ra quàng trêи cổ, đây quả là một nam sinh cực phẩm
Có vẻ như cảm nhận được có người tới gần, nam sinh từ từ mở mắt, khi nhìn sang Lãnh Tử Nguyệt thì hơi ngẩn người nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần
" Có chuyện gì sao? " giọng nói trầm thấp cực
kì dễ nghe của người con trai vang lên
" Tôi nói tôi lạc đường cậu có tin không? " Lãnh Tử Nguyệt cực kì nghiêm túc nói
".....Cậu là học sinh mới? "
" Ừm, mai là bắt đầu vào học "
" Cậu muốn đến đâu? "
" Ra ngoài cổng trường "
"....... "
" Cậu không biết đường sao? " thấy Cậu không nói gì, cô nghiêng đầu ngây thơ hỏi
" k..không phải, tôi biết, đi theo tôi " Nhìn vẻ mặt ngây thơ vô tội của cô, những lời định nói đến bên miệng lại nuốt trở lại
Nhìn vẻ mặt cổ quái của người trước mặt Lãnh Tử Nguyệt cảm thấy khó hiểu. Không tiếp tục suy nghĩ nữa, Lãnh Tử Nguyệt ngoan ngoãn theo phía sau nam sinh
" Nè, tôi là Lãnh Tử Nguyệt. Cậu tên gì vậy? "
" Giang Thiên Hàn "
Đi khoảng m Lãnh Tử Nguyệt liền hiểu ra sắc mặt kì quái của Giang Thiên Hàn. Cổng trường chỉ cách cô m thôi, đột nhiên Lãnh Tử Nguyệt muốn đâm đầu vào tường, mất mặt quá mà
" T..tôi thật sự tìm không thấy cổng trường... thật đó "
" Ừm....Tôi tin cô mà,...thật sự tin "
"......."
" Không còn sớm nữa, tôi về trước đây " Nói rồi cô liều mạng chạy ra ngoài cổng trường i
Nhìn cô ngượng ngùng chạy đi, đột nhiên Giang Thiên Hàn cảm thấy buồn cười
" Thật... đáng yêu "
Sau khi ra khỏi cổng trường, Lãnh Tử Nguyệt lại trở thành một khuôn mặt lạnh nhạt, dường như người ngại ngùng khi nãy không phải là cô
[ Kí chủ, khi nãy người giả bộ sao ]
" Đúng vậy "
[ Người định làm gì? Giang Thiên Hàn là một Nam phụ ]
" Nam phụ thì sao? Hắn là cực phẩm đấy, ngu đâu cho Nữ chính hưởng "
Trước đó cô đã gọi cho Bác quản gia nên đi một lúc đã thấy xe đến đón. Lãnh Tử Nguyệt lên xe rồi đi về nhà