Xuyên Nhanh: Đại Lão Lại Sắp Sụp Đổ Rồi

chương 83

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Có lẽ, đã từng bị Nam Nhiễm khiêng chạy như điên.

Nên khi Nam Nhiễm hắn ra ngoài, hắn cũng không mấy kinh ngạc với sức lực của cô.

Đi đến phòng khách.

Trên vách tường trắng tinh, giữa màn hình tivi được gắn trên kia, có một cái lỗ.

Là do hôm qua bị Nam Nhiễm dùng điều khiển từ xa đập hư.

Nguyễn Mặc bị Nam Nhiễm ép ngồi xuống, ngồi trên sô pha.

Cô ngồi bên cạnh.

"Ăn đi."

Nguyễn Mặc nhìn đủ thứ muôn màu muôn vẻ trên bàn ăn.

Mi mắt hắn rũ xuống, thân thể dựa ra sau.

Ngửi được mùi đồ ăn, chẳng những không cảm thấy đói, ngược lại lại cảm thấy buồn nôn, đau dạ dày.

Nam Nhiễm nhìn bộ dáng bài xích này của hắn, không chút để ý mở miệng

"Anh tự ăn, hay em ép anh ăn?"

Dạ minh châu này rốt cuộc muốn làm gì?

Có cơm còn không ăn?

Hắn muốn lên trời sao?

Nếu đánh chết hắn, cũng vừa khéo không cần ăn cơm nữa.

Đẹp cả đôi đường.

Giá trị hắc ám trong nội tâm của Nam Nhiễm từ từ tăng lên.

Tiểu Hắc Long nhỏ giọng nói,

【 Ký chủ, hắn phát sốt, bệnh dạ dày nghiêm trọng. 】

Nam Nhiễm bĩu môi, không nói chuyện.

Tiểu Hắc Long nhìn giá trị hắc ám của ký chủ đang giảm xuống.

Xem ra lời này hữu dụng, Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí,

【 Hắn là viên dạ minh châu sống độc nhất vô nhị còn biết phát sáng.

Dạ minh châu bị bệnh.

Ký chủ có phải nên kiên nhẫn với hắn, quan tâm hắn hơn không? 】

Tiểu Hắc Long vừa nói xong lời này không bao lâu.

Nam Nhiễm liền duỗi tay, cầm bánh bao trên bàn lên.

Tiểu Hắc Long lập tức nói,

【 Ký chủ, người có bệnh dạ dày tốt nhất là ăn cháo sẽ tốt hơn. 】

Nam Nhiễm đem bánh bao ngậm vào miệng mình.

Chờ cô nuốt hết bánh bao.

Mới bưng bát cháo trắng kia lên.

Múc một muỗng nhỏ, đút đến bên miệng hắn.

"Ăn đi."

Nguyễn Mặc nhìn cô.

Chậm chạp không động.

Nam Nhiễm thả bát xuống.

Duỗi tay, bóp miệng hắn.

Cứt như vậy đút vào.

Tiểu Hắc Long vội vội vàng vàng,

【 Ký, ký chủ, cô ······】

Còn chưa dứt lời.

Nam Nhiễm:

"Câm miệng."

Tiểu Hắc Long lập tức liền héo.

Hu hu hu hu.

Ký chủ bắt nạt nó.

Chắc là do cái bắt đầu đầy thô bạo này của Nam Nhiễm.

Sau đó Nguyễn Mặc liền phối hợp hơn không ít.

Chờ sau khi ăn hết một bát cháo trắng.

Lông mi đen nhánh của Nguyễn Mặc hơi động.

"Hai ngày này, tôi sẽ viết xong kịch bản."

Ngữ điệu lãnh đạm.

Nam Nhiễm liếc hắn một cái.

"Anh rất để ý cái đó?"

Nguyễn Mặc ngẩng đầu, con ngươi đen nhánh nhìn cô gái trước mặt.

Hắn chưa nói gì.

Nam Nhiễm bỗng nhiên đứng dậy.

Đá cẳng chân hắn một cái.

"Đi, về phòng nằm, phơi nắng."

Nói xong, cô liền lôi Nguyễn Mặc về phòng.

Vừa ấn dạ minh châu lên giường.

Nam Nhiễm liền nhận được điện thoại do người đại diện gọi tới.

"Tiểu Nhiễm, xuống lầu.

Các thí sinh lọt vào top phải làm một cuộc phỏng vấn."

Nam Nhiễm cúp điện thoại.

Nhìn thoáng qua dạ minh châu đang nằm trên giường.

Khom lưng, cúi người.

Ôm lấy hắn.

Thân thể Nguyễn Mặc hơi cương cứng.

Nháy mắt liền mở mắt.

Nam Nhiễm cảm nhận được nhiệt độ lạnh lạnh trên người hắn.

Nhịn không được cọ cọ hai cái trên vai hắn.

Ưm.

Thật thích quá đi mất.

Cô mở miệng,

"Anh ngoan một chút."

Nói xong.

Mới đứng dậy, đi ra ngoài.

Nguyễn Mặc nằm trên giường, nhìn hướng Nam Nhiễm rời đi, không nói một lời.

Đi vào phòng trang điểm ở hậu trường công ty.

Tám thí sinh, hai người dùng một phòng trang điểm.

Không biết là do cố ý sắp xếp hay sao.

Vừa khéo Diệp Khuynh Hàn cùng Nam Nhiễm ở cùng một phòng trang điểm.

Chuyên viên trang điểm đang trang điểm.

Vừa vặn lúc này, người đại diện đều không ở đây.

Trong phòng yên tĩnh dọa người.

Lúc sắp trang điểm xong.

Diệp Khuynh Hàn bỗng nhiên mở miệng

"Cô sẽ không thắng."

Chương : 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái

Có lẽ, đã từng bị Nam Nhiễm khiêng chạy như điên.

Nên khi Nam Nhiễm hắn ra ngoài, hắn cũng không mấy kinh ngạc với sức lực của cô.

Đi đến phòng khách.

Trên vách tường trắng tinh, giữa màn hình tivi được gắn trên kia, có một cái lỗ.

Là do hôm qua bị Nam Nhiễm dùng điều khiển từ xa đập hư.

Nguyễn Mặc bị Nam Nhiễm ép ngồi xuống, ngồi trên sô pha.

Cô ngồi bên cạnh.

"Ăn đi."

Nguyễn Mặc nhìn đủ thứ muôn màu muôn vẻ trên bàn ăn.

Mi mắt hắn rũ xuống, thân thể dựa ra sau.

Ngửi được mùi đồ ăn, chẳng những không cảm thấy đói, ngược lại lại cảm thấy buồn nôn, đau dạ dày.

Nam Nhiễm nhìn bộ dáng bài xích này của hắn, không chút để ý mở miệng

"Anh tự ăn, hay em ép anh ăn?"

Dạ minh châu này rốt cuộc muốn làm gì?

Có cơm còn không ăn?

Hắn muốn lên trời sao?

Nếu đánh chết hắn, cũng vừa khéo không cần ăn cơm nữa.

Đẹp cả đôi đường.

Giá trị hắc ám trong nội tâm của Nam Nhiễm từ từ tăng lên.

Tiểu Hắc Long nhỏ giọng nói,

【 Ký chủ, hắn phát sốt, bệnh dạ dày nghiêm trọng. 】

Nam Nhiễm bĩu môi, không nói chuyện.

Tiểu Hắc Long nhìn giá trị hắc ám của ký chủ đang giảm xuống.

Xem ra lời này hữu dụng, Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí,

【 Hắn là viên dạ minh châu sống độc nhất vô nhị còn biết phát sáng.

Dạ minh châu bị bệnh.

Ký chủ có phải nên kiên nhẫn với hắn, quan tâm hắn hơn không? 】

Tiểu Hắc Long vừa nói xong lời này không bao lâu.

Nam Nhiễm liền duỗi tay, cầm bánh bao trên bàn lên.

Tiểu Hắc Long lập tức nói,

【 Ký chủ, người có bệnh dạ dày tốt nhất là ăn cháo sẽ tốt hơn. 】

Nam Nhiễm đem bánh bao ngậm vào miệng mình.

Chờ cô nuốt hết bánh bao.

Mới bưng bát cháo trắng kia lên.

Múc một muỗng nhỏ, đút đến bên miệng hắn.

"Ăn đi."

Nguyễn Mặc nhìn cô.

Chậm chạp không động.

Nam Nhiễm thả bát xuống.

Duỗi tay, bóp miệng hắn.

Cứt như vậy đút vào.

Tiểu Hắc Long vội vội vàng vàng,

【 Ký, ký chủ, cô ······】

Còn chưa dứt lời.

Nam Nhiễm:

"Câm miệng."

Tiểu Hắc Long lập tức liền héo.

Hu hu hu hu.

Ký chủ bắt nạt nó.

Chắc là do cái bắt đầu đầy thô bạo này của Nam Nhiễm.

Sau đó Nguyễn Mặc liền phối hợp hơn không ít.

Chờ sau khi ăn hết một bát cháo trắng.

Lông mi đen nhánh của Nguyễn Mặc hơi động.

"Hai ngày này, tôi sẽ viết xong kịch bản."

Ngữ điệu lãnh đạm.

Nam Nhiễm liếc hắn một cái.

"Anh rất để ý cái đó?"

Nguyễn Mặc ngẩng đầu, con ngươi đen nhánh nhìn cô gái trước mặt.

Hắn chưa nói gì.

Nam Nhiễm bỗng nhiên đứng dậy.

Đá cẳng chân hắn một cái.

"Đi, về phòng nằm, phơi nắng."

Nói xong, cô liền lôi Nguyễn Mặc về phòng.

Vừa ấn dạ minh châu lên giường.

Nam Nhiễm liền nhận được điện thoại do người đại diện gọi tới.

"Tiểu Nhiễm, xuống lầu.

Các thí sinh lọt vào top phải làm một cuộc phỏng vấn."

Nam Nhiễm cúp điện thoại.

Nhìn thoáng qua dạ minh châu đang nằm trên giường.

Khom lưng, cúi người.

Ôm lấy hắn.

Thân thể Nguyễn Mặc hơi cương cứng.

Nháy mắt liền mở mắt.

Nam Nhiễm cảm nhận được nhiệt độ lạnh lạnh trên người hắn.

Nhịn không được cọ cọ hai cái trên vai hắn.

Ưm.

Thật thích quá đi mất.

Cô mở miệng,

"Anh ngoan một chút."

Nói xong.

Mới đứng dậy, đi ra ngoài.

Nguyễn Mặc nằm trên giường, nhìn hướng Nam Nhiễm rời đi, không nói một lời.

Đi vào phòng trang điểm ở hậu trường công ty.

Tám thí sinh, hai người dùng một phòng trang điểm.

Không biết là do cố ý sắp xếp hay sao.

Vừa khéo Diệp Khuynh Hàn cùng Nam Nhiễm ở cùng một phòng trang điểm.

Chuyên viên trang điểm đang trang điểm.

Vừa vặn lúc này, người đại diện đều không ở đây.

Trong phòng yên tĩnh dọa người.

Lúc sắp trang điểm xong.

Diệp Khuynh Hàn bỗng nhiên mở miệng

"Cô sẽ không thắng."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio