Editor: Ochibi
Buổi tối Lục Tứ trở về, người hầu nói chuyện vừa phát sinh cho hắn, nhưng hắn căn bản không đề cập nửa từ với sự kiện này, gợn sóng bất kinh.
Khi ăn cơm Lê Hoan ra vẻ nơm nớp lo sợ với hắn, “Anh trai, em rất sợ, hôm nay cái người nặc danh kia gửi đến bưu kiện máu me như vậy, có phải là tên biến thái hay không?”
Thật ra Lê Hoan chỉ cây dâu mà mắng cây hòe hắn là biến thái.
Lục Tứ như suy tư gì ngước mắt, tay thon thả rút một điếu thuốc, “Ai biết em đắc tội người nào.”
Trong nháy mắt Lê Hoan cho rằng hắn không có liên quan, bởi vì biểu tình hắn tự hỏi quá thật.
Lê Hoan cũng phối hợp mà nghĩ nghĩ, nhấp môi thấp mềm, “Em…… Không nghĩ ra được.”
Không biết qua bao lâu, Lục Tứ dã tính cuồng vọng thưởng thức bật lửa vài cái, môi mỏng gợi cảm hơi cong, “Có thể là họ Hứa.”
Họ Hứa là ai?
Lê Hoan thiếu chút nữa buột miệng thốt ra, Tiểu Bạch lập tức quát bảo cô ngưng lại: Hứa Dịch chính là nam sinh Lục Tứ hãm hại để bỏ tù cô, lúc trước Hứa Dịch ở trường bị người đẩy xuống lầu, Lục Tứ cung cấp nhân chứng, mới định cô vào tội cố ý đẩy người, có điều vì lúc ấy cô chưa đủ mười tám tuổi, thẩm phán nhẹ phán năm, sau đó lại giảm hình phạt ra tù sớm hơn.
Thì ra là thế, Lê Hoan thiếu chút nữa lộ ra sơ hở, ánh mắt cô hơi cong, “Nhưng mà Hứa Dịch đã chết một năm rồi.”
“Còn có cha mẹ hắn. Thử nghĩ xem một cô gái hại chết con trai duy nhất của bọn họ, ở trong tù gần một năm đã được giảm hình phạt phóng thích, trong lòng bọn họ dĩ nhiên có oán khí, nếu không phải thâm cừu đại hận, ai sẽ gửi loại đồ vật này cho người vừa mới ra tù như em.”
Lê Hoan đột nhiên có loại cảm giác, hắn cố ý giảm hình phạt ra tù cho cô, sau đó để người Hứa gia trả thù.
Cô thu liễm hoài nghi trong lòng, đi đến bên người hắn kéo góc áo hắn, trắng bệch run rẩy nói, “Anh trai, em sợ……”
Nghe cô mang theo âm rung bất lực, ánh mắt Lục Tứ sâu thẳm, môi mỏng cong lên khát máu, “Sợ cái gì?”
Sợ bị tên biến thái ngươi đùa chết!
Mặt Lê Hoan tái nhợt mà cắn môi, cắn ra tơ máu, “Không làm chuyện trái với lương tâm không sợ quỷ gõ cửa, tuy rằng Hứa Dịch không phải em hại chết, nhưng cha mẹ hắn nhất định sẽ muốn để em chôn cùng con trai bọn họ, bọn họ nhất định sẽ tìm tới cửa trả thù em……”
Nhìn môi cô căng mọng hơi giương, đầu lưỡi đỏ thắm nhiễm hương vị huyết tinh rất nhỏ, là…… máu.
Mắt đen Lục Tứ nháy mắt thay đổi, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cánh môi cô, tà lãnh giơ tay lau giọt máu, đầu ngón tay nóng bỏng, hắn nặng nề cười nhẹ, “Đừng sợ, anh trai ở đây.”
Những lời này của hắn phá lệ hung ác nham hiểm lạnh lẽo.
Nguyên nhân chính vì hắn biến thái như vậy ở đây mới đáng sợ, Lê Hoan vô hại ngước mắt, như con nai nhìn hắn, “Thật sao? Anh trai sẽ bảo vệ em?”
“Ừ.” Lục Tứ giống như dùng sức, muốn đem máu nhiễm khắp toàn thân cô.
Sau khi nghe xong, Lê Hoan như nhẹ nhõm thở ra, sau đó hơi nhón chân nhọn, chuồn chuồn lướt nước tinh tế mềm mại cọ qua bên môi hắn, “Anh trai, có anh ở đây thật tốt.”
Lục Tứ bởi vì bị mùi máu tươi kia hấp dẫn, liếm liếm cánh môi bị cô hôn qua, hương vị máu làm cả người hắn như bị điện giật, một khát vọng cực độ phút chốc bao phủ lý trí hắn, khàn khàn trầm nói, “Lê Hoan.”
“Dạ?” Lê Hoan ra vẻ khó hiểu chớp chớp mắt.
Ngay sau đó cằm cô bị hắn dùng sức nắm, đầu ngón tay hắn hung hăng lâm vào giảo phá cánh môi cô, máu tươi kích phát ham muốn nam nhân trước mắt, cuồn cuộn không ngừng theo đầu ngón tay hắn nhỏ giọt, “Cô gái ngoan, hé miệng.”
Lê Hoan như thể không cảm giác được đau, hắn hưởng thụ máu tươi, cô đem hắn trở thành một nam nhân thích SM là được, thỏa mãn hắn, “Anh trai, ưm, nhẹ chút……”
Giữ hai đôi môi chỉ có khoảng cách nhỏ, hơi thở nam nhân mãnh liệt của hắn, làm Lê Hoan ngây ngô nhắm lại mắt……
//