Tuyết Ly cười cười vài tiếng liền tiến lại vòng tay ôm lấy eo săn chắc của nam nhân ngước đầu giọng đùa kệch
- Ngài thấy cảm giác tốt không?
- Hửm..
à tạm !
- Vậy thì tại sao không nghĩ đến rước ta về làm thê thay vì là con gái chứ ?!
Hắn như cũ cúi nhìn cô gái trong lòng đôi chút liền nhàm chán quay đầu ngồi vào ghế gỗ cạnh bàn
Diệm Uyên nhếch mép cười tựa yêu ma mị hoặc sa vào lưới, đôi môi mỏng từ từ cất lên
- Được rồi..
vậy từ nay ngươi làm nô tì thân cận của ta đi !!
Đừng tưởng ta dễ lừa nhá !
"…" Nô tì ?!
"…" Muốn quay lại làm con gái nuôi có được không?
[…] Sai một bước đi một thước !!
Diệm Uyên hài lòng nhìn gương mặt tức tối của cô cũng không để tâm kêu người vào hầu hạ rửa mặt cùng thay y phục..
Quản gia theo phân phó nhanh chóng cử vài người vào, dáng vẻ vương gia cao lãnh chẳng để tâm nữ nhân đứng đó có chút khó chịu va vào tầm mắt bọn họ tưởng như đôi vợ chồng đang cãi vã làm người ta e dè cẩn thận, ông liền hướng về Diệm Uyên cất lời
- Vương gia..
cô nương này..
- Nô tì của ta !
Chưa đợi ông nói hết hắn đã phun đáp án bất ngờ ..
tất cả người trong phòng điều lâm vào trầm mặc..
Tuyết Ly mếu máo trừng to mắt với hắn liền nhận lại một cú cười xéo..
hắn vui vẻ nhìn cô tâm tình đặc biệt tốt tỏ ý trêu chọc
- Nô tì này còn không mau lại hầu bổn vương, đứng ngốc đó làm gì ?! Muốn nhịn đói à ?
"…"Tuyết Ly à Tuyết Ly mày phải bình tĩnh..
đây là cổ đại giết người giấu xác kĩ một chút sẽ không có vấn đề gì đâu !
Vì vậy cho nên.." nhẫn nhịn " một chút đi !
[…] == ?!
Tuyết Ly nuốt xuống cục tức nghẹn họng nãy giờ xuống mà cười tươi đi lại lấy khăn ấm trong chậu nước chuẩn bị sẵn cọ "nhẹ nhàng" từng bước vào bản mặt của nam nhân
Không cho hắn cơ hội phản bác nhanh chóng lau luôn cái đầu tóc đen của hắn
Cho ngươi thúi luôn đồ nam nhân bạo lực đê tiện !!
- Ngươi..
Hắn tức giận thật rồi nha ! Tiểu yêu tinh này thật to gan
- Ngươi biết hầu hạ không hả ?
Hắn giơ tay hắt đổ luôn chậu nước xuống tạo ra tiếng động lớn, toàn bộ hạ nhân quỳ rạp xuống run run từng hồi..
cô nương ngu ngốc này lại dám chọc giận vương gia..
đợt này chết chắc rồi !
Riêng Tuyết Ly cô đây vẫn điềm nhiên quăng thẳng cái khăn lau vào mặt hắn
- Diệm Uyên ngài dữ cái gì? Có chút xíu chuyện cũng làm quá !!
Diệm Uyên cau có khắp toàn thân đột nhiên sựng lại..
tiểu yêu này thế mà dám gọi thẳng tên họ của hắn..
quả là lớn mật !
Hắn sa mắt ma quỷ lạnh lẽo đi lại siết lấy cổ cô hằn học từng hơi
- Ngươi dám gọi thẳng tên bổn vương ? Muốn chết phải không ?!
Một bầy người quỳ dưới vẫn run liên hồi từng đợt, quản gia có chút tiếng nói liền muốn khuyên bảo ai ngờ bị ánh mắt cảnh cáo của hắn làm cho siết chặt người
- Các ngươi lui xuống hết cho ta !
Bọn họ mừng còn không kịp vội vàng lui xuống, cô gái trong tay hắn vẫn vẫy vùng trừng mắt không tha
nam chủ chết tiệt ta mà chết thì ngươi phải bồi ta !!!
[…] Kí chủ mà liều mạng với hắn chỉ có nước chịu thiệt thòi mà thôi !
"…" Ha ..
vậy ư ?
Diệm Uyên siết cổ cô một hồi không thấy phản ứng của vật trong ta, ánh sáng xanh chuyển hóa lần nữa bao bọc lấy thân thể nữ nhân khôi phục lại hình hài tiểu miêu ban đầu
ngoan ngoãn rơi xuống lồng bàn tay hắn..
thấy mèo nhỏ mềm mại không phản ứng kịch liệt như ban nãy nữa hắn có chút hoảng vội hạ tâm tình xuống định xoa lấy đầu cô nhưng bị Tuyết Ly đi trước một bước, cô nhào lên cổ hắn cắn một vết sâu đến rỉ máu đỏ tươi
"…"Tốt nhất là cho hắn chạy nọc chết queo luôn đi !
[…] Ừ rồi xong nhiệm vụ thất bại vườn trái cây mất tiêu !!
"…" Niệm Niệm yêu dấu ới ời ơi ..
Hệ thống chết tiệt ngươi chỉ có chiêu này ?
[…] Dẹp cái giọng điệu giả tạo của kí chủ đi ! Chỉ có chiêu này mới trị được cô !!
Chứ hệ thống nó là thua rồi !
…
Tuyết Ly cười khẽ một tiếng chẳng nhìn đến ánh mắt đầy sát khí của nam nhân đang nhìn mình mà thẳng thừng phóng một phát ra cửa sổ chuồn lẹ
Diệm Uyên ôm cổ tí tách máu nhỏ xuống lớn tiếng truyền ra
- Người đâu !!
…
Một khởi đầu ngày mới đầy bận rộn..
đối với hạ nhân ở phủ này thì đúng là vậy
Tự dưng vương gia cổ bị thương..
vết tích thì cứ như bị nữ nhân trêu ghẹo..
mà nữ nhân bên cạnh vương gia lại mất tiêu chẳng rõ, song thì bây giờ vương gia lại bắt bọn họ đi tìm con mèo lông hồng bị quên lãng từ bao giờ
Thật là..
chẳng hiểu nỗi !
[ Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ giảm , bây giờ là ]
[…] Thông báo kí chủ vườn dưa hấu của người đã bị mất phân nửa!
"…"
[…] Nếu còn tùy hứng thì đừng trách sao biển xanh lại mặn !!!
"…" À..
không sao ! Có mỹ nhân Niệm Niệm trong lòng cắn vài ngụm chắc cũng no..
[…] Biến thái, lưu manh .