cuộc sống luôn giỏi đưa người ta vào con đường cùng
… …
- Cô còn định lay nhay đến bao giờ ? Tuần này mà không thanh toán xong tiền nhà thì cút xéo giùm cái đi !!
Không gian có chút im ắng vang lên giọng người đàn bà chanh chua đang mắng xói xỉa vào cô gái trước mặt
vài người đi ngang tò mò đưa ánh mắt thị phi chiếu vào bọn họ cũng chẳng nói gì..
Tuyết Ly có chút quen thuộc chỉ cúi đầu mà lễ phép dạ vâng..
Bà ta chửi đã rồi không thèm để ý gì cho thêm vài lời cảnh cáo rồi vội rời đi
…
Cô có chút mệt mỏi day trán đau nhức mà ngồi gục thẳng xuống bậc thềm thở ra
lúc trước có học bổng của trường học tệ gì cũng chống đỡ nổi..
bây giờ thì
cái gì cũng không còn..
kể cả chỗ làm thêm ở quán nước cạnh trường cũng bị tụi thiếu gia đó bày trò..
cô thật sự không hiểu mình làm nên tội nghiệt gì nữa..
bọn họ chơi chưa đủ ư ?
…
Tuyết Ly ngước đầu lên trời nhìn vài ảnh mây trắng xóa vi vu trong thật thanh thản mà chút chút nhẹ lòng, tay xoa xoa lấy bụng rỗng có chút đau buốt vào nhìn đống sách trong nhà có chút khó khăn..
day dứt mà xếp lại..
đem bán
ngoài bọn chúng ra..
cô chẳng còn gì cả !
…
Đứng trước dang hàng đồ cũ trước mặt, sách trong tay cô lại thêm vài phần chắc chẳng buông ra..
Tuyết Ly nhìn một hồi chẳng biết làm sao thì thấy một gia đình từ hiệu sách bước ra đầy vui vẻ
- Cha ơi, cuốn sách này đẹp quá đi !
Cha đứa bé cưng chiều xoa đầu nhóc nhỏ đầy vui vẻ nói
- Con thích là được, mai mốt thích gì cứ nói mẹ mua cho con..
cha đi làm vài tháng về lại dắt cả nhà đi chơi được không?!
Cả hai mẹ con đều cười hạnh phúc từng bước đi xa..
đến khi khuất bóng rồi Tuyết Ly mới hồi thần đôi chút..
trong đầu vẫn còn lảng vảng lời nói ban nãy
con thích là được..
con thích là được..
…
không hiểu sao đôi mắt cô có chút ứ đọng..
con ngươi co lại chẳng chịu nổi đau lòng..
ha..
chắc đói đến sảng rồi !
Tuyết Ly cười..
nụ cười có chút chua chát mà cất bước đi vào trong, cô cầm lấy vài trăm ngàn trên tay mà nặng nề dời bước..
phải tìm việc làm thôi !
…
Cô soạn vài bằng cấp mấy năm trước mà làm hồ sơ xin việc, trên tay gặm vội ổ bánh mì không lạt lẽo mà nuốt xuống rồi đi lông bông khắp mấy tiệm có chút tiếng tăm bên thị thành chật chội mà xin việc
cố một hồi cuối cùng cũng được một nhà hàng nhận vào bếp phụ việc rửa chén, lương tháng triệu..
nghe vậy cô cũng mừng mà chân thành cảm ơn, ngày mai có thể bắt đầu làm việc rồi
thời gian làm từ h đến h tối, nhưng cô lại cần tiền gấp để đóng tiền nhà nên cần một công việc có tiền liền..
mà mấy việc thế này lại chỉ có thể là ở những góc khuất phồn hoa..
quán bar
Tuyết Ly nấn ná nhìn vài lần, đôi chân cứng nhắc nhút nhát có chút chẳng biết nên làm sao..
biết là nếu xin phục vụ nước đồ cho khách cũng ổn nhưng nơi loạn lạc này mấy ai sẽ bảo vệ mình ?!
…
Nhìn cô khó xử, Quân Niệm ẩn hình bên cạnh càng khó chịu..
Tuyết Ly..
nghe tôi nói không, em không được vào đó !!
Tuyết Ly đáng ghét!
…
sao cuộc đời của em lại thế này cơ chứ..
vậy mà..
từ trước đến nay em chưa từng nói với tôi dù một chữ..
biết trước như vậy tôi sẽ chẳng đồng ý điều kiện của ông ta đâu..
nhìn em khổ sở tôi chẳng vui vẻ tí nào
em nên vui cười cứng đầu lười nhác nghịch ngợm như tôi vẫn biết đi chứ..
Tuyết Ly..
…
Giấu trong lòng thật sự chẳng dễ chịu đâu
đồ ngốc..
…
nhưng cô ấy lại chẳng có ai dựa vào để khóc cả
…
Bàn tay nắm chặt giữ lấy tập hồ sơ trong tay, đôi mắt có chút vô thần cúi gằm đầu xuống che đi biểu hiện của mình mà hít sâu đi vào bên trong
chỉ cần phục vụ ở đây ngày đủ lo tiền nhà tháng này rồi..xong thì cô sẽ nghỉ !
đúng vậy..
Tuyết Ly tự an ủi mình rồi cũng bước sâu vào cánh cửa đen sang trọng kia bỏ lại chàng trai đứng đó vô lực đau lòng..
… …
Bầu trời xanh, mà lòng người lại lạnh
tháng ngày dài, chẳng đủ thấu tâm ai
Mặc bi hài khoác lấy áo đầy gai
Dẫu gió tanh vẫn từng hồi vỗ mạnh.
HL.