Khi cô bước chân về nhà liền nhìn thấy chiếc xe nhà họ Mặc đậu ngay phía trước, bên trong có tiếng nói chuyện ồn ào..
Tuyết Ly cũng đoán được phần nào liền từ tốn đi vào
Cha của Quân Niệm và cha cô đang ngồi đối diện ôn hòa uống trà, thấy cô liền tức khắc cười cười vẫy tay
- Ly Nhi đó à..
lại đây ngồi chơi nào !
Gương mặt người đàn ông có bảy phần truyền thừa cho con trai, do vậy trông hai người cũng không khác nhau mấy..
nghe giọng trìu mến của trưởng bối đương nhiên cô sẽ mỉm cười đi qua
Theo lễ phép mà gật đầu chào hỏi với cha Mặc liền ngồi xuống cạnh ba ba của mình
- Ly Nhi..
con học vẫn tốt chứ ?
- Vâng cũng ổn ạ..
chỉ là con thấy lớp kia không phù hợp lắm, ba ba con muốn chuyển sang học thiết kế !
Như vừa suy tính xong Tuyết Ly liền quay sang ba ba của mình bàn bạc, cô biết ông chưa từng cấm cản bất cứ mong muốn gì của cô con gái này liền nhanh chóng thực hiện ý nghĩ vừa nhảy ra trong đầu
Người cha này thật sự rất yêu thương nguyên chủ..
nhưng đến cuối cùng cô công chúa của ông vẫn chẳng tỉnh ngộ mà hại ông phần đời còn lại phải lam lũ
Nghĩ đến đây hốc mắt phút chốc chẳng kìm nỗi mà chứa nước, thân thể này thật sự dao động quá nhiều theo suy nghĩ của cô
- Ngoan, mai ba liền làm thủ tục cho con nha !
Ông xoa xoa đầu cô liền đáp ứng, nhìn ba Mặc đang còn chìm trong suy tư gì đó mà nói tiếp
- Lão già, tôi nói này..
tôi chỉ có cô con gái này, nên chắc ông cũng biết hôn ước kia chẳng thể nào tiếp tục được nữa..
Nghe ra ý tứ của bạn già ông làm sao có thể không hiểu, thằng con trai quý tử nhà mình suốt ngày thờ ơ..
nhưng nghĩ lúc đầu thấy con gái nhà người ta nhiệt tình như thế dần dần cũng lung lay được..
hzzz chỉ tiếc..
không có số làm sui gia !
- Ừ..
tôi cũng hiểu rõ rồi, thật có lỗi với cháu..
Ly Nhi !
Trông thấy ông hơi buồn, cô cũng nhanh chóng nở nụ cười tươi mà an ủi ông
- Cháu không sao đâu ạ..
chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng dù gì cũng có một phần lỗi từ cháu..
bác đừng buồn ạ..
- Ừ..
ngoan, bác không buồn !
Nói rồi ông cũng đứng lên xoa đầu cô cười cười mà quay về, mặc dù ba ba cô đã giữ lại ăn cơm nhưng ông cũng từ chối khéo mà trở về nhà..
Thật là..
mất một cô con dâu nuôi từ bé thật có chút hụt hẫng, dù gì ông cũng đã sớm coi cô như con cháu trong nhà..
…
Tuyết Ly trở về phòng đã chập tối, nhớ lại trên bàn ăn ban nãy ba cô hỏi vài điều liên quan đến hắn, cô cũng thành thật lạnh nhạt trả lời cho ông yên tâm..
còn về việc chuyển lớp chắc đã xong xuôi rồi..
Quân Niệm là một người đa nghi cứ ở lại đó mãi cũng không phải cách, mà lĩnh vực ưa thích của cô cùng thân thể này giống nhau đó là vẽ..
nên chắc cũng ổn
Nghĩ lại tương lai cứ chạy cố chấp theo một người đã rời đi thì được ích lợi gì ? Tình yêu có gì tốt chứ ?
Nhưng nếu không yêu..
lại chẳng phải con người..
…
Chuông điện thoại vang lên cái tên hiển thị ngoài ý muốn hai chữ chói mắt
" Lão Công "
"…" Liêm sỉ đâu cô gái ?!
Khỏi đoán thêm cũng biết là Quân Niệm, cô ngước nhìn đợi đến khi số máy vừa tắt liền ném vào sổ đen..
nhìn về phía mấy khung ảnh lớn nhỏ treo đầu giường tức khắc gom lại nhét sâu vào đống rác nhỏ trong thùng..
Đã quên thì phải quên triệt để, không triệt tiêu mắc công lại có mấy tên tự luyến nhận bừa tình cảm
…
[ Chị gái ! có cần tôi nhắc nhở rằng con đường công lược là con đường ngắn nhất để ngược không ]
" Ta biết ! Gọi là cô gái "
Chị gái nghe hơi già..
Tuy không biết tại sao mình lại thích xỏ xiên những việc không đâu nhưng theo bản năng vẫn mở lời phản bác
--- Tại Mặc Gia ---
Quân Niệm tức giận ném cái điện thoại thẳng vào đầu tường làm vang lên một âm thanh vụn vỡ..
Cứ ngỡ cô chỉ được cái mạnh miệng nào ngờ thật sự giải trừ hôn ước, hơn thế là ba hắn về tức giận ném cho hắn một lời cũng chẳng thèm nhìn tới hắn nữa
Tuyết Ly !!
…
Phút chốc..
mất đi một thứ gắn bó từ nhỏ, nếu nói không có cảm xúc gì là nói dối..
nhưng La Nguyệt mới là người con gái phù hợp với hắn, rõ ràng cô phiền toái người ta nên việc hắn đối với cô như thế cũng chẳng tính là quá đáng..
Nhưng việc đó lại làm rạn nứt hoàn toàn cảm tình của cô dành cho hắn bấy lâu..
điều này khẳng định đối với cô nó là đả kích lớn..
[ Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ +, bây giờ là ]
Nghĩ nghĩ một hồi liền hạ quyết tâm ngày mai gặp cô dù đúng hay sai cũng nói một tiếng xin lỗi, lớn lên từ nhỏ..
hủy bỏ hôn ước..
nhất là ánh mắt đỏ lự hôm nay cô nhìn hắn..
nhiêu đó thôi đủ khiến hắn phải buông xuống cái tôi cá nhân mà tránh đi khó xử quan hệ giữa hai nhà..
--- Thời Không Ác Niệm ----
- Chủ nhân ..hệ thống này sao chúng ta không triệt để giải quyết ạ ?
Nam nhân xoa xoa tay ngừng lại nhìn thiếu niên trong lời nói của thuộc hạ liền tức khắc ác liệt cười
- Còn giá trị thì tại sao phải hủy..
hơn thế nó có khế ước với Tuyết Ly, chuyện làm ảnh hưởng đến Tuyết Ly thần tôn tuyệt đối chẳng để yên !
Dứt lời lại nghĩ đến thần tôn đã tiến vào thế giới nhiệm vụ mà Tuyết Ly công lược có chút suy tính..
hắn ta không hiểu nổi rốt cuộc thần tôn suy tính lấy giá trị đau thương từ Tuyết Ly làm cái gì..
nhưng thôi, bất quá không phải việc hắn nên lo hiện tại
Chuyện hắn ta nên làm bây giờ chính là khống chế hẳn suy nghĩ tự chủ của hệ thống Tiểu Niệm kia...