Tan rã đương nhiên không mấy vui vẻ, Tuyết Ly ngơ ngác nhìn hắn không biểu tình mà đuổi cô ra xong lại khoác vội áo đơn sơ một mạch tiến thẳng ra về..
mà không cần cô phải đích thân đuổi
Vẻ mặt hắn lúc đó sao nhỡ..
chính là có chút vui vẻ rồi cười lớn, phía sau hắn các tùy tùng run như cày sấy, còn bọn Lan Nhi nữ tỳ của cô thì nhào qua lật cô qua lại nói cái gì mà kiểm tra thương tích..
còn xem cô còn thở không nữa mới ghê chứ !
Tuyết Ly từ chối hiểu bọn họ mà nhanh chóng tiến về giường nằm ngủ ..
- Công chúa..
ngài tắm đi rồi hẵng nghỉ ngơi !
Thấy cô còn bất động, Lan Nhi khó xử mà lại lôi kéo..
công chúa cao quý của bọn họ cứ chẳng động đậy mà dụi đầu vào gối la liệt
Bất lực..
Lan Nhi đành thở dài mà chỉnh sửa tướng ngủ của công chúa dễ nhìn chút rồi nhẹ nhàng rời đi..
…
Phía bên này lại không dễ coi vậy, nữ chủ Ly Chi trông mong hình bóng của hoàng thượng nhưng mãi chẳng đợi được
nếu là lúc trước, chỉ cần rảnh rỗi hắn sẽ đến tìm nàng..
tuy không nói nhưng nàng biết tiếng đàn của nàng dịu được cõi lòng tàn khốc của hắn, một chút đắc ý không tránh khỏi phụ thuộc..
Nàng nghĩ việc nàng làm là yên phận chờ đợi hắn cho mình một thân phận, nhưng hôm nay rất kì lạ, hoàng đế vô tâm với mọi thứ lại đánh ánh mắt chú ý của mình vào vị hoàng muội bị quên lãng từ lâu kia, nếu nói thật thì lúc đó thâm tâm Hiền Ly Chi rất ganh tị, thậm chí có cảm xúc tối tăm đến đáng sợ
Ca khúc nàng biểu diễn đã dày công chuẩn bị từ rất lâu, nhằm lần này nâng cao danh tiếng xứng với hắn..
còn mong bản thân hắn vì nổ lực của nàng mà xem xét..
Nhưng mà..
bây giờ chẳng có gì cả !
Kể cả một ánh mắt Lãnh Dung cũng không cho nàng..
Ly Chi cúi đầu..
con ngươi sâu chẳng che nổi bao cuồn cuộn bão giông
Vì cái gì hắn lại cao như thế ? Vì cái gì nàng luôn phải ngước lên..
Nàng cực khổ từ nhỏ, may mắn được trời ban ơn có được vận mệnh cũng xem như có nhiều quý nhân phù trợ..
tài đánh đàn của nàng cũng vì thế mà có cơ hội nổi bật
Nhưng mà cũng không thể cho bản thân một bộ mặt tài nữ, người ta xem trọng nàng nhưng trước đó sẽ nhìn thân phận của nàng..
Họ ranh tỵ với tài năng hơn người này nhưng cũng chế giễu xuất thân bần hèn kia..
Nàng mãi không thể ngẩn cao đầu cho đến khi được hoàng đế nhìn trúng..
những phú quý cao sang, sự đặc biệt của vị hoàng đế mà bọn họ gọi là bạo quân lại cho nàng sự khác lạ..
hắn thưởng thức nàng, tôn trọng nàng như một loại tình cảm không tên ấm áp chảy vào giá rét này..
cứ thế Hiền Ly Chi nàng chỉ mong có thể sánh bước bên hắn đến hết đời !
Nghĩ như vậy Ly Chi lại cười nhu hòa..
chỉ cần hắn còn cần nàng, nàng một phút cũng sẽ nổ lực !!
Bàn tay nhanh lẹ vào bếp làm chút điểm tâm, như thường lệ một đường tiến về phía thư phòng còn sáng đèn..
Các vị công công đã quen thuộc vớ sự tồn tại của nàng liền nhường đường có vài phần lễ mà mời vào
Nàng nhìn ánh mắt nghiêm túc phê duyệt tấu chương càng thêm ôn nhu nhẹ nhàng đi tới
- Hoàng thượng, người nghỉ tay một chút thử món điểm tâm mới của ta đi..
Nghe được giọng nói quen thuộc, hắn ngẩn đầu liếc nhìn về phía nàng..
lơ đãng nhìn thêm vài lần món điểm tâm kia có vài phần đói mà buông tấu chương xuống
Đôi chân thẳng tắp đi lại mà ngồi xuống, cầm miếng bánh lên cắn một miếng rồi từ từ mở lời
- Rất khá..
- Người thích là được rồi !
Ly Chi mỉm cười hạnh phúc nhìn hắn thêm chăm chú..
cảm nhận được, hắn cũng quay qua đáp lại ánh mắt nàng có vài phần sủng ái mà đưa tay vuốt nhóm tóc mai đang đong đưa của nữ nhân trước mặt
[ Hảo cảm nam chủ dành cho nữ chủ +, bây giờ là ]
- Nàng vất vả rồi..
- Vì chàng, ta một chút cũng không vất vả..
Ánh mắt nàng nóng bỏng nhìn hắn khiến bao tâm tư kín đáo phía trong có chút gì đó lung lay, đáng lẽ hậu cung bao năm quạnh vắng là vì hắn muốn chuyên tâm cho chính sự trước..
nhưng vì sự xuất hiện của nàng mà hắn muốn thử một lần không nhìn đến ánh mắt của các đại thần phiền toái kia
" Huynh muội không thể quyến rũ nhau ! "
Giọng nói của Tuyết Ly bất chợt vang trong đầu làm hắn hồi hồn..
Hạ Lãnh Dung hắn không đời nào để ý cái đạo lí vào mắt nay lại bị đạo lí kiềm chế, hắn xử lý gọn gàng không có nghĩa sẽ giấu nàng suốt đời..
nếu nàng biết chắc cũng chấp nhận nổi
Mà cái gọi là huyết thống, hắn đã điều tra kĩ càng, nàng là con của một vị quý phi cùng tên gian phu thị vệ trong cung năm đó..
có lẽ bị hoàng đế bỏ mặc quá lâu nên sinh ra những tâm tư lớn mật..
nhưng tất cả đã được phụ hoàng của hắn tỉ mỉ mà dọn dẹp, tuy vậy do lúc đó công chúa đã ra đời..
ông ta không còn cách nào khác đành tráo đứa bé mà dưỡng trên danh nghĩa rồi cho quý phi kia mang danh khó sinh rồi an táng, ông ta thà nuôi con một kẻ lạ còn hơn con của bọn trải cỏ xanh chết tiệt kia lên đầu ông, vốn đã sạch sẽ nhưng duy nhất có Hiền Ly Chi may mắn thoát chết..
Bọn họ chẳng cùng cha lại chẳng cùng mẹ..
thế nhưng trên danh nghĩa vẫn mang nặng hai chữ "huynh muội" này..
[ Hảo cảm nam chủ dành cho nữ chủ -, bây giờ là ]
Nếu chuyện này truyền ra..
cả nàng và hắn đều không thoát khỏi vận mệnh đen đủi trên nghiên mực của dòng lịch sử kia
Sẽ là nỗi nhục nhã truyền đời truyền thế..
Bỗng dưng..
hắn lại có vô vàn lo ngại
[ Hảo cảm nam chủ dành cho nữ chủ -, bây giờ là ].