Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: _Giai Nghi
Beta-er: _Tiểu Tỷ Tỷ
Một đêm này, Nguyễn Tiểu Ly ngủ thật thoải mái dễ chịu, nhưng Hoắc Tịch lại đột nhiên mất ngủ…
Vì để làm tốt bản kế hoạch, mỗi tối sau khi về nhà, Thẩm Tinh Tuyết đều tìm hiểu thêm kiến thức về các loại châu báu xa xỉ.
Hàng ngày, cô thường xuyên ra vào văn phòng của Hoắc Tịch, nhưng người kiểm tra kế hoạch cho Thẩm Tinh Tuyết đều là trợ lý Lạc Sâm.
Văn phòng của Hoắc Tịch rất lớn, trợ lý Lạc và Thẩm Tinh Tuyết cùng ngồi trên sô pha phía xa, thấp giọng thảo luận về kế hoạch.
Thẩm Tinh Tuyết có chút thất thần, hơi ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông đang ngồi ở bàn làm việc phía bên kia.
Hoắc tổng thật sự là một người đàn ông đẹp nhất cô từng thấy.
Người ta thường nói đàn ông quyến rũ nhất là lúc làm việc. Mỗi lần bước vào văn phòng này, Thẩm Tinh Tuyết đều cảm thấy nhịp tim mình tăng lên.
Trợ lý Lạc xem xét cẩn thận toàn bộ bản kế hoạch và cho rằng một người mới mà có thể làm được như vậy đã là không tệ.
Khi hắn định đưa ra một vài ý kiến thì phát hiện Thẩm Tinh Tuyết đang nhìn sếp mình. Thấy vậy, Lạc Sâm khẽ cau mày rồi ho khan một tiếng. Thẩm Tinh Tuyết lập tức giật mình, nhanh chóng hoàn hồn, cúi đầu đầy quẫn bách.
Trợ lý Lạc rất coi trọng năng lực của Thẩm Tinh Tuyết, nhưng cô gái nhỏ thì vẫn là cô gái nhỏ, nhìn thấy Hoắc tổng sẽ không kiềm được mà bị hấp dẫn.
Sau đó, trợ lý Lạc đưa ra cho cô những gợi ý rất chi tiết. Hai mắt Thẩm Tinh Tuyết bỗng chốc sáng ngời: “Cảm ơn trợ lý Lạc.”
Lạc Sâm: “Không cần cảm ơn. Bản kế hoạch này cô làm không tệ, chỉ cần chỉnh sửa một chút là được. Cô về sửa lại lần nữa đi.”
“Vâng.”
Thẩm Tinh Tuyết rời đi rồi trợ lý Lạc mới đi qua chỗ Hoắc Tịch báo cáo.
Hoắc Tịch: “Nếu phương án của cô ấy phù hợp thì hãy để cô ấy phụ trách phần tiếp theo đi.”
Lục Sâm: “Vâng.”
Thẩm Tinh Tuyết đã ở văn phòng của tổng giám đốc gần nửa giờ. Đến khi cô trở lại, các đồng nghiệp đều nhìn cô với ánh mắt khác thường. Trong những ánh nhìn đó phần lớn là sự đố kị.
Không biết người sửa kế hoạch cho người phụ nữ này là tổng giám đốc hay trợ lý Lạc. Nhưng dù là ai đi chăng nữa thì việc cô ta có thể ở trong phòng tổng giám đốc lâu như vậy thật khiến cho người ta ghen ghét.
“Hồ ly tinh.” Một người nào đó nhỏ giọng mắng một tiếng. Thẩm Tinh Tuyết lập tức cảm thấy cực kỳ xấu hổ.
Ở đâu cũng sẽ có những người phụ nữ ghen tị với nhau. Chỉ cần một người mới đột nhiên được thăng chức, họ sẽ không xem đó là thành quả mà bạn cố gắng đạt được, mà chỉ nghĩ bạn đã dùng thủ đoạn để được thăng chức.
Thẩm Tinh Tuyết vội vàng nhìn Nguyễn Tiểu Ly. Cô sợ Nguyễn tiểu thư sẽ hiểu lầm mình.
Tiểu Ác: “Tiểu Ly, đến lúc vị hôn thê độc ác là cô lên sàn rồi.”
Nguyễn Tiểu Ly vốn dĩ đang làm việc thì đột nhiên đứng dậy, giẫm lên giày cao gót đi về phía Thẩm Tinh Tuyết.
Động tác này khiến mọi người ở đây đồng loạt chú ý qua bên phía bọn họ. Nhiều người âm thầm hả hê.
Một con oắt mới ra đời như Thẩm Tinh Tuyết mà cũng dám đấu với Nguyễn tiểu thư, để xem Nguyễn tiểu thư sẽ giải quyết cô ta như thế nào.
“Nguyễn… Nguyễn tiểu…” Giọng nói của Thẩm Tinh Tuyết bất giác hơi run rẩy.
Thẩm Tinh Tuyết còn chưa nói hết câu thì Nguyễn Tiểu Ly đã đi ngang qua người cô, dường như căn bản không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng chỉ Thẩm Tinh Tuyết biết ánh mắt nhìn mình vừa rồi của Nguyễn tiểu thư đáng sợ như thế nào. Ánh mắt đó giống như đang nhìn kẻ thù, hận không thể xé xác cô ra.
Thẩm Tinh Tuyết chỉ cần nhớ lại khí thế trong cái nhìn đó một giây thôi cũng đã cảm thấy run sợ.
Tiêu rồi, chắc chắn Nguyễn tiểu thư đã hiểu lầm!
Nguyễn Tiểu Ly mang vẻ mặt lạnh lùng, giẫm giày cao gót đi ra ngoài, trực tiếp dùng thang máy cho tổng giám đốc đi lên tầng cao nhất.
Đúng lúc Lạc Sâm muốn ra ngoài, khi thấy thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc sáng đèn, sắc mặt của hắn vẫn thản nhiên như cũ.
Không cần nghĩ cũng biết tổ tông nào đang ở trong thang máy.
Trợ lý Lạc đợi vài giây thì thang máy mở ra. Quả nhiên bên trong không ai khác ngoài Nguyễn Tiểu Ly.
“Nguyễn tiểu thư.”
Tuy rằng Nguyễn Tiểu Ly đã bảo trợ lý Lạc không cần phải gọi cô một cách quá kính trọng, nhưng hắn vẫn gọi cô như vậy.
Nguyễn Tiểu Ly không hề liếc nhìn hắn lấy một cái, cũng chẳng thèm đáp lời, cứ thế lướt qua hắn mà đi thẳng vào văn phòng của Hoắc Tịch.
Trợ lý Lạc buồn bực quay đầu lại. Tâm trạng của Nguyễn tiểu thư không tốt sao?