Vân Yến bỗng nhiên bị một lực lượng bí ẩn đè nén hắc khí của mình, cô chỉ hơi nhướng mày, mặc mọi đau đớn trên người mình cũng không rên một tiếng.
Ngứa tay quá.
Đôi mắt của Vãn Hy ẩn ẩn vài tia không rõ cảm xúc, hắn cầm kiếm mau chóng lướt đến gần cô.
Vân Yến nhướng mày tiếp nhận từng đòn kiếm của Vãn Hy, mắt liếc nhanh qua nữ nhân mặc áo choàng đen kia.
"Hôm nay Vãn chưởng môn rất sung sức đấy, cũng rất nhiệt tình tiếp đón ta nha." Vân Yến hí hửng nói.
"Lúc ấy ngươi không giết ta chính là sai lầm lớn nhất đời ngươi." Vãn Hy thấp giọng, lại cao ngạo mười phần.
Vân Yến gật gù, nếu như cô giết chết Vãn Hy thì tu chân giới sẽ mau chóng náo loạn, rồi bị yêu giới hay ma giới gì đó thống trị, thế không vui.
Mà cô cũng không muốn rắc rối như thế.
Hai thanh kiếm mạnh mẽ va chạm, tạo nên uy áp khủng khiếp, ảnh hưởng nghiêm trọng đến những kẻ có tu vi thấp hơn hai người họ.
"Bất băng hỏa hạn." Vãn Hy nói thầm một tiếng, xung quanh hắn tỏa ra một ánh sáng chói lóa như hào quang nữ chính.
Bên trái và bên phải đồng thời xuất hiện một con phượng hoàng và một con băng điểu điên cuồng bay đến chỗ cô.
Phượng hoàng phun lửa vào người Vân Yến khiến cho mái tóc đẹp đẽ của cô suýt chút nữa là cháy hết.
Sau phượng hoàng là băng điểu, nó tạo ra hàng trăm cây kiếm bằng băng to lớn bay về phía cô.
Vân Yến liên tục tránh né, não suýt quên luôn là mình có cái khiên Lộ Quang.
Tâm trạng của Vân Yến lúc này: !!!
Các ngươi lên trời luôn đi!
Bà nó!
Ngay lúc nguy hiểm như thế này, Vân Yến lại phát hiện thêm hai điều.
Một chính là hắc khí của cô bỗng nhiên nổi bệnh, không muốn ra.
Không chỉ vậy, cái cơ thể quỷ quái này bị nữ chính và cái nữ nhân kia làm bậy gì đó khiến nó bị suy nhược nghiêm trọng.
Tay chân ỉu xìu, cả người không có chút sức lực, Vân Yến bày tỏ quả nhiên không ăn chocolate là không được.
Pháp tắc thì bị thiên đạo áp chế hơn bảy tám phần.
Sức mạnh thì không thể dùng, nếu dùng thì vị diện này coi như bỏ.
Mà nữ nhân kia cô chắc chắn % là lão yêu bà sống hơn ngàn tuổi nhìn trúng Tinh Tú và Kim Bảo nên muốn diệt trừ cô.
Mình tạm đình chiến để ăn một thanh chocolate được không nhỉ?
Tạm thời đối phó với Vãn Hy trước vậy, mọi chuyện tính sau.
Vân Yến tập trung đánh nhau với Vãn Hy, để hai con chim kia cho Kim Bảo xử lý.
Mà Kim Bảo thì lại rất nhàn hạ, miệng cắn phượng hoàng năm phát, băng điểu ba phát, sau đó ăn luôn cả xương.
Nhanh gọn đến nỗi ai ai cũng bàng hoàng khiếp sợ.
Còn ánh mắt của nữ nhân kia lại càng thêm phần tham lam hơn khi thấy cảnh tượng này.
"Các ngươi rất thông minh, kế hoạch rất tốt, chuẩn bị cũng thật kĩ càng." Vân Yến dù đang trong tình thế nước ngập đến cằm vẫn không quên khen đối thủ.
Vãn Hy híp mắt, tay cầm kiếm càng ngày càng nhanh nhẹn, tùy ý đáp lại: "Quá khen."
Dẫu biết bản thân đang nằm trên thớt, đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
Vân Yến thế mà lại vui hơn một chút.
Bởi cô không phải dạng mà sắp chết nên không có tinh thần chiến đấu, ngược lại cô rất hăng, hăng đến nỗi lúc chém Vãn Hy đã mất một cái tay và nửa cái chân, Vân Yến vẫn muốn chém đứt đầu hắn.
Hai thân ảnh giao thoa nhau, như hai bóng đen biến mất rồi xuất hiện liên tục, làm cho mọi người ở đó ít ai thấy rõ được động tác của hai người họ.
Đang trong lúc cao trào nhất, Kim Bảo như phát hiện được điều gì liền la lên.
"Chủ nhân!"
Thân thể nó biến lớn như sắp đụng trời, nhanh tay chụp cái bóng đen nhỏ đang định đánh lén Vân Yến.
Nhưng Kim Bảo đã muộn hơn một bóng đen đó.
Vân Yến khiến cho Vãn Hy sắp mất mạng, chỉ còn hơi thở nhè nhẹ.
Mà cái nữ nhân bí ẩn đó lại đâm Vân Yến một phát rõ đau bằng cái cây gậy quỷ quái gì đó rồi vứt cô vào vực sâu của huyết rãnh.
Thao tác nhanh chóng hơn bao giờ hết.
Kim Bảo biến mất khi cô ta đâm cây gậy mang pháp tắc tử vong vào người Vân Yến.
Cuộc chiến tuy kết thúc nhưng nữ nhân ấy lại không cam lòng khi không lấy được Kim Bảo và Tinh Tú.
Bọn họ tiếp tục lập thêm một kế hoạch thứ hai hướng đến vực sâu của huyết rãnh để lấy hai thứ bảo bối của cô.
Trầm Lăng lúc đến thì cuộc chiến đã kết thúc, tất nhiên hắn đã tức giận.
Rất tức giận.
Nếu không phải bị Lan Khuê và Vãn Hy lừa hắn, Trầm Lăng đã có thể đến kịp và cứu Vân Yến.
Nhưng tiếc quá, khi hắn đến, chỉ còn tàn cuộc của cuộc chiến.
Người thiếu nữ tóc bạch kim đó đã biến mất.
Trầm Lăng như một con thú hoang hung hăng khi đối mặt với bọn họ.
Mặc kệ những người đó từng là người cùng môn phái, hay là sư phụ của mình.
Trầm Lăng vẫn không nương tay.
Nữ nhân bí ẩn đó hứng thú với hắn, nàng ta định đánh gãy tứ chi của hắn rồi giam hắn bên mình, nhưng Trầm Lăng đã kịp chạy trốn.
Trầm Lăng bị cả tu chân giới truy nã từ đây.
Bạch Viêm môn phái trước sự chèn ép của các môn phái khác đã quay về ở ẩn.
Tu chân giới bây giờ lại bị thống trị dưới sự lãnh đạo của nữ nhân bí ẩn kia, Vãn Hy bị thương nặng đến nỗi lúc nào cũng có thể chết đi.
Nhưng Tiêu Cẩm Nghi vì thấy Vãn Hy có đôi nét giống Phó Khinh nên đã ra sức cứu hắn, dùng mọi loại đan dược mà Phong lão luyện ra cho hắn.
Không lâu sau Vãn Hy và Tiêu Cẩm Nghi trở thành một cặp uyên ương được ngũ giới ngưỡng mộ.
Lan Khuê vì tính kế Trầm Lăng đã bị hắn một kiếm giết chết, nhờ nữ nhân bí ẩn kia sử dụng cấm thuật mới khiến nàng ta sống dậy được.
____________
Điện Tông Hồ, Kết Huyền môn phái.
Vãn Hy ôm nữ nhân trần trụi trong người mình chặt thêm một chút, ánh mắt lộ ra sự dịu dàng và cưng chiều khó thấy.
"A Hy..." Tiêu Cẩm Nghi nũng nịu kêu một tiếng.
"Cẩm Nghi..." Vãn Hy vì không chịu được nên liền đè cô ta ra hôn hít quấn quýt một trận rồi lại tha cho cô ta tiếp tục ngủ.
Sau đấy, Vãn Hy không ngủ được chỉ cảm thấy mông lung, cảm giác bất an trong lòng ngày càng dâng cao.
Không hiểu sao nhưng Vãn Hy lại nghĩ rằng, Vân Yến chắc chắn sẽ quay lại, không những thế mà khi cô quay lại, rất có khả năng một chuyện gì đó sẽ xảy ra.
Ngày đó, Vãn Hy không định ra chiêu trò đánh lén như thế, chỉ định đuổi cô ra khỏi buổi đại hội giao lưu.
Ai ngờ một giọng nói vang lên trong đầu hắn, ra điều kiện và bảo hắn cùng nhau làm đồng minh để tiêu diệt cô.
Cơ hội tốt như thế, Vãn Hy không thể nào bỏ qua.
Thật không ngờ người mà hắn làm đồng minh chính là người sáng lập ra Kết Huyền môn - Bộ Phi.
Bộ Phi sống hàng nghìn năm ở tu chân giới, mãi không chịu phi thăng là vì ở đây có người nàng ta yêu.
Nhưng sau khi người yêu Bộ Phi chết, nàng ta càng không chịu phi thăng, Vãn Hy cũng không rõ vì lí do gì.
Nàng ta vốn dĩ không muốn tranh giành với hậu bối thứ gì, nhưng Kim Bảo và Tinh Tú của Vân Yến lại khiến cho nàng ta nổi tính tham lam.
Vì thế mà Bộ Phi đã lập ra kế hoạch, sau đó cướp lấy cây gậy chứa một ít pháp tắc tử vong của đọa tiên ở Huyết rãnh rồi tìm mọi nguyên liệu để thành lập trận pháp huyền thoại đấy.
Đáng tiếc là khi Vân Yến bị đâm bởi cây gậy đó, Tinh Tú và Kim Bảo cũng biến mất khiến Bộ Phi tức giận đến mức định ngay lập tức chạy đi đến Huyết rãnh để lấy hai thứ đấy.
May mắn là nàng ta vẫn còn não, vẫn còn biết vực sâu của Huyết rãnh không dễ đến, mà cũng không dễ đi, cần phải chuẩn bị đầy đủ những món bảo bối bảo hộ thuộc loại tiên khí hoặc thần khí.
Thần khí vốn dĩ có tồn tại nhưng muốn tìm nó là một điều không thể.
Một phàm nhân tu luyện bình thường làm gì có cửa đụng đến thần khí?
Chúng nó tự cao, chỉ để vào mắt nhìn kẻ mạnh mẽ thuộc loại thiên tài, nói toạc ra là nam nữ chính.
Tiên khí thì phải đi cướp qua cướp lại, Bộ Phi phải tốn rất nhiều thời gian mới lấy được những món cần thiết.
Bên cạnh đó Trầm Lăng vì có ngoại hình tương đối giống người yêu ngày xưa của Bộ Phi, thế nên nàng ta quyết không để Trầm Lăng chạy đi.
Nàng ta cho khắp mọi nơi trên thế gian này truy tìm hắn, ai tìm được hắn, sẽ nhận được một trăm viên linh thạch thượng phẩm.
Cái giá rất hời, thế nên cả tu chân giới, ma giới, yêu giới, nhân giới đều ra sức truy bắt Trầm Lăng.
Mọi chuyện ngày một phức tạp thêm, tiên giới cũng không khác gì, gặp rất nhiều rắc rối từ Tích Hy.