Vân Yến nằm trên giường, an nhàn xem cảnh sau khi cô chết, chức năng mới cập nhật của hệ thống.
"Ký chủ, cô cảm thấy thế nào? Đau lòng, tức giận, bức bối, ân hận..." hỏi cô, sẵn tiện kiểm tra dao động cảm xúc của cô.
"Thèm chocolate." Vân Yến lắc lắc cổ, chết vì sụp hố do chó đào, hệ thống này càng ngày càng có thêm những cái chết rất đặc sắc.
"..." Được rồi, tình cảm thật sự không dao động, luôn ở mức từ khi cô và nó bắt đầu làm nhiệm vụ cùng nhau.
"Xem xét số liệu.
Tên : Vân Yến.
Giới tính : Nữ.
Tuổi : ?
Tinh thần lực : .
Vũ lực : ???
Trí lực : ???
Mị lực : ???
Giá trị may mắn : ???
Công đức : .
Tín ngưỡng lực : .
Tích Phân : .
Kỹ năng : Đàm phán trung cấp, Võ lực trung cấp, đoán trước tương lai, Nắm giữ nguyên tố, Nguyền rủa cao cấp...!
Hào quang : Kẻ tàn nhẫn, Anh hùng cứu thế giới, Thiên sứ thánh thiện, Đệ nhất thiên sư, Bất bại chiến thần.
Pháp tắc : Không gian, Thời gian, Sinh mệnh, Thủy, Hỏa...!
"Nhiệm vụ chính tuyến : Trả thù Cố Tư Vũ, khiến Nhạc Thư hiểu được giới giải trí khắc nghiệt như thế nào.
Thành công nhận tích phân.
Nhiệm vụ phụ tuyến : Nữ hoàng giới giải trí : Dẫn dắt thành công mười minh tinh, trở thành cái tên được toàn dân biết đến.
Thành công nhận tích phân.
Nhiệm vụ phát thêm : Kết hôn với Lam Vong.
Thành công nhận tích phân.
Nguyên chủ rất thích cách ký chủ làm nhiệm vụ nên tặng thêm tích phân."
Vân Yến trừng mắt nhìn hệ thống : "Tại sao nhiệm vụ phát thêm chỉ có tích phân?"
"Vì cô kết hôn với Lam Vong chỉ mới có một ngày đã ly hôn đó." bĩu môi, khịt mũi nói.
"Vậy nếu không ly hôn thì sao?"
"Vẫn là tích phân, vì nhiệm vụ phát thêm rất dễ."
"..." Cô biết ngay là cái hệ thống này không có ý gì tốt mà.
Kim Bảo từ đâu nhảy lên vai cô, sau đó ngủ quên mất.
Hệ thống nhìn con rùa màu vàng đó, trong lòng đầy nghi hoặc, không lẽ hệ thống bảo mật của nó yếu đến nỗi một con rùa cũng chạy vào không gian hệ thống được.
"Ta nâng cấp hệ thống được chưa?"
"Về việc nâng cấp hệ thống, tôi quên nhắc cho ký chủ, muốn nâng cấp hệ thống, phải nâng cấp cả thương thành thì mới vào thành của nhiệm vụ giả được."
"Giá?"
". tích phân."
Vân Yến mỉm cười, cái hệ thống này cố ý đúng không? Được rồi, cô sẽ tạm thời tha cho nó, đi kiếm tiền mua chocolate.
"Tiếp tục làm nhiệm vụ đi."
"Truyền tống ký chủ đến vị diện tiếp theo..."
"%...%....%"
"Thành công."
Kim - bị bỏ lại ở không gian hệ thống - Bảo : "..." Chủ nhân aaaaa.
___________________
Vừa mở mắt ra, Vân Yến liền đen mặt, thế méo nào cô lại xuyên qua thành một cái cây?
Trong đầu cô lập tức hiện lên năm chữ không - thể - ăn - chocolate - được.
"Hoàng hậu nương nương, đêm nay hoàng thượng lại ở Dưỡng Tâm điện với con sủng vật hồ ly đấy." Cung nữ cúi đầu báo cáo.
Người được gọi là hoàng hậu vẫn giữ nguyên sắc mặt đạm bạc, nhưng trong đáy mắt lại là muôn vàn bi thương.
"Hảo, Tiểu Kha, người lui đi."
Cung nữ lập tức lui đi, để lại y phục giản dị nữ nhân ngồi một mình lẻ loi, nàng ta bây giờ mới bật khóc, trông thảm thương vô cùng.
"Mời ký chủ tiếp thu cốt truyện."
Lý Niệm Tư vô tình bị xe đụng mà xuyên không về cổ đại thành một con hồ yêu.
Liền thu hút sự chú ý của Tống Hành Diễn tức là vua của Nam quốc này.
Lý Niệm Tư dù yêu Tống Hành Diễn nhưng cô ta không muốn phải sử dụng chung đàn ông với những người trong hậu cung của hắn.
Thế là cô ta ỷ vào sự sủng ái của hắn liền ngày đêm đi phá phách hoàng hậu, quý phi...!
Vị đang khóc lóc chính là Dương Thanh, chính cung của Tống Hành Diễn.
Nàng ta khóc bởi vì đã năm tháng rồi, hắn chưa đêm nào ở lại cùng nàng, nàng khóc vì cả phu quân nàng và con trai nàng lại say mê con hồ ly đó đến quên ăn quên ngủ.
Mà con trai của Dương Thanh chính là Đại hoàng tử, tương lai sẽ bị nữ chính lừa rơi xuống núi, chết thảm.
Ngay cả đứa con chưa kịp ra đời của Dương Thanh cũng do một tay Lý Niệm Tư phá mất.
Nữ chính lần này khá thông minh cùng nham hiểm, chỉ cần cô ta biết ai trong hậu cung có thai, lập tức cô ta liền hờn dỗi Tống Hành Diễn khiến hắn buộc phải cho người phá thai của các vị phi tần.
Nguyên chủ là Phi Ngân, là một loại yêu quái giống như nữ chính, chẳng qua nguyên chủ là một cây ngô đồng.
Mọi khi có điều buồn rầu, Dương Thanh đều tâm sự với nguyên chủ, sau đó khóc lóc.
Nguyên chủ rất yêu quý Dương Thanh, bởi vì nàng ta từ khi vào cung đã một tay chăm sóc nguyên chủ cho đến bây giờ.
Nhưng sau này nguyên chủ sẽ bị người của nam chính lấy mất yêu đan, đưa cho nữ chính tu hành hóa thành người.
Rồi cả hai cùng về với nhau, nam chính giải tán hậu cung, nữ chính trở thành mẫu nghi thiên hạ.
Nguyện vọng của nguyên chủ là bảo vệ Dương Thanh và hai đứa con của nàng ta, khiến con yêu hồ nhỏ bé đó sống không bằng chết, giải tỏa hận thù của những sinh linh nhỏ bé mà cô ta làm hại.
Vân Yến tiếp thu xong cốt truyện, khuôn mặt như vừa gặp ma, nam chính gu mặn mòi, ngay cả một con hồ ly cũng không tha, hôn rồi ôm ấp.
Đúng lúc hôm nay là hôm tu vi được nâng lên có thể hóa hình, cô nhắm mắt lại, tập trung hóa thành hình người, vì tu vi của nguyên chủ khá cao nên việc hóa hình cũng rất dễ.
Xoạt...!
Dương Thanh lập tức ngừng khóc, cẩn trọng nhìn lên cây : "Ai đó?"
Một nữ nhân từ trên cành cây nhảy xuống, thân hồng y tinh nghịch nhìn nàng, Dương Thanh ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của nữ nhân này.
Nàng từng gặp qua rất nhiều mỹ nhân, nhưng đẹp như thế này là lần đầu gặp.
"Ta là cây ngô đồng mà ngươi chăm sóc." Cô hất mái tóc dài của mình, môi khẽ cong thành một nụ cười nhạt.
Dương Thanh : "..." Yêu quái?
"Ta hóa hình là để cho ngươi dễ tâm sự.
Chứ ngày ngày tâm sự với cái cây không mệt hả?"
Nàng giật khóe môi, giọng nói đầy dò xét : "Ngươi lấy cái gì để chứng minh ngươi là cây ngô đồng này?"
"Ngày đầu tiên ngươi đến hoàng cung..." Cô kể hết mọi chuyện có trong ký ức của nguyên chủ ra.
"Thế ngươi tin chưa? Hoàng hậu nương nương?"
"...Tin rồi." Dương Thanh thở dài, ngồi xuống ghế, coi bộ cái cây này thật sự thành tinh rồi.
![]( )
Đây là cây ngô đồng, rất đẹp phải không?
(´,,•ω•,,)♡