Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit by Vân Hi
Cái thứ gọi là thánh sủng này, từ trước đến nay không vô duyên vô cớ được sinh ra.
Ngay cả là Yến Vương, cũng là bởi Huệ Tông đã bỏ hơn hai mươi năm chân tình ra, cho nên cắt không được, buông cũng không xong.
Huệ Tông liếc Bắc Định Vương một cái, nói: "Lần này trẫm tới, là muốn ngươi phối hợp với trẫm một chút."
Sau nửa canh giờ, chiếc xe ngựa vải lam mới chậm rãi rời đi.
Triệu Nghị vẫn ngồi ở chỗ kia, nhìn chiếc xe ngựa từ trong cung đi ra.
"Vương gia, nhân thủ mà chúng ta sắp xếp không thể tiến vào Bắc Định Vương phủ......"
Thuộc hạ có chút khó xử.
Triệu Nghị cười lắc đầu: "Nếu người của ngươi cũng có thể đi vào, thì Bắc Định Vương phủ sừng sững mấy trăm năm không ngã của Đại Yến kia sẽ thành một chuyện đáng chê cười."
Hắn uống một hơi cạn sạch ly rượu: "Đi thôi."
Bắc Định Vương phủ.
Triệu Nghị trong lòng nhắc lại bốn chữ này, trong ánh mắt tràn ngập ý tưởng nhất định phải có được.
Một nhạc gia cường thế như vậy, chẳng phải là điều hắn mong muốn nhất sao?
Chỉ tiếc, Bắc Định Vương không có nữ nhi thứ hai nào khác.
Nhìn thấy quyền thế của Bắc Định Vương, hắn liền phải ủy khuất bản thân một chút, đem vị trí chính phi cho một nữ nhân thấp một chút.
Triệu Nghị suy tính trong lòng rất tốt.
Bắc Định Vương không thích Yến Vương, chuyện này cũng không phải là bí mật gì.
Tình cảm phu thê Yến Vương không tốt cũng là sự thật được công nhận.
Lần này Yến Vương xuống ngựa, Yến Vương phi mặc kệ có nguyên nhân gì mà phải vào lãnh cung, mang tội là sự thật.
Bắc Định Vương luôn coi nàng như châu như báu, nữ nhi chịu tội, hắn đương nhiên là trách tội lên người Yến Vương.
Lúc này, chỉ cần châm ngòi một chút......!
Suy nghĩ trong đầu hắn lưu chuyển, đã tìm được kế sách.
Một buổi trưa này.
Đồ ăn đưa tới, là một tiểu thái giám có chút lạ mắt.
Triệu Dận đang ở hậu viện, A Chiêu ngồi ở một chỗ nhìn tiểu thái giám mang cơm trưa ra.
Những gì mà tên tiểu thái giám này lấy ra thực sự khiến nàng lắp bắp kinh hãi.
Bát bảo vịt hoang, phật thủ kim cuốn, tơ vàng tô tước, đài sen đậu hủ......!
Bày tận tám món chính, còn có một đĩa nho pha lê óng ánh.
A Chiêu có chút sững sờ.
Những đồ ăn này, không phải nàng chưa ăn qua.
Lúc trước Yến Vương còn được sủng, thân phận như Tần Chiêu, cái thứ gì tốt mà chưa được hưởng?
Chỉ là, giờ đã khác xưa.
Đừng nói là người trong lãnh cung, ngay cả một hậu phi có địa vị thấp cũng chưa chắc đã có được mấy thứ này.
Hay là, hôm nay, lương tâm Hòa Quý phi đột nhiên trỗi dậy?
Nhìn thấy bộ dáng A Chiêu giật mình, tên tiểu thái giám kia có chút đắc ý cười cười, đè thấp giọng mà nói: "Chủ tử nhà ta nói, không đành lòng nhìn Vương phi ở bên trong lãnh cung chịu khổ.
Cho nên tìm không ít biện pháp, mới để tiểu nhân mạo hiểm vào đây đưa ngài đồ ăn tốt hơn."
A Chiêu nhíu mày: "Chủ tử ngươi là ai?"
Tiểu thái giám nói nhỏ: "Chủ tử nhà ta cư nhiên là người thương tiếc Vương phi, về phần ai, tiểu nhân không dám nhắc đến."
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Vừa đúng lúc, Triệu Dận từ hậu viện đi sang.
Nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn thì kinh ngạc: "Hôm nay Hòa Quý phi làm người à?"
A Chiêu: "......"
Thật trùng hợp, ta lúc đầu cũng nghĩ như vậy.
Nàng lắc đầu: "Vừa có một tên tiểu thái giám đưa đến, hẳn không phải Hòa Quý phi.
Nhưng mà cũng không biết là ai."
Nàng nhìn cái bàn muôn màu sắc thái rực rỡ, tâm bắt đầu động, nhưng vẫn không có hành động gì.
Triệu Dận nhìn thấy ánh mắt thèm thuồng nhìn đồ ăn của nàng, chỉ cảm thấy đáng yêu chết mất.
Từ khi hai người công khai quan hệ, hắn càng nhìn Vương phi của mình thì lại càng thích.
Cũng không biết mình trước kia tàn nhẫn như thế nào lại chiến tranh lạnh với nàng ấy tận hai năm?
_____
Mấy món mà chị nhà "được" ăn ở trên mình tìm hiểu được nè, nhìn hình cho đỡ thèm nhá!
.
Bát bảo vịt hoang (八宝野鸭): Sử dụng vịt hoang dã chất lượng cao được nuôi thả tự do làm nguyên liệu, với cây bạch quả tươi, chà là đỏ, nhân sâm và nấm chất lượng cao, giăm bông, hạt thông, mề vịt, gạo nếp và "tám báu vật khác" trám, nhồi bụng vịt.
Sản phẩm được nhiều người ưa chuộng vì thịt vịt êm dịu và có vị của "Bát trân".
- Đặc điểm của món này là: Hình dáng con vịt đầy đặn, thịt mềm, nhân mềm, ngọt và ngon.
Thịt vịt rừng đầy đặn, dưa cải chua chua, giòn giòn, nấu chung với nhau có hương vị độc đáo.
Sản phẩm này có thành phần tinh tế, giàu dinh dưỡng, thuận tiện trong việc bảo quản và ăn uống.
.
Phật thủ kim cuốn (佛手金卷): dùng thịt heo, bột bắp, củ năng làm nhân; dùng trứng gà thêm bột bắp quấy đều rán mỏng làm vỏ.
Cho nhân vào cuộn thành cuốn dài chừng cm, lấy dao mỗi cm cắt một dao, nhưng không cắt đứt mà để lại khoảng cm, cắt lấn, đến lần thứ cắt đứt.
Sau đó đun nóng dầu cho vào rán chín.
Còn có loại này nữa:
.
Tơ vàng tô tước (金丝酥雀): lấy củ cải trắng rửa sạch bào thành sợi nhỏ, ướp muối trong phút, sau đó đổ vào gạc vắt lấy nước dự trữ.
Xúc xích hấp đậu xanh cắt nhỏ ; su hào bóc vỏ băm nhuyễn.
Cho mỡ lợn vào củ cải, mỡ lợn và gia vị trộn đều, sau đó cho xúc xích thái nhỏ, hành lá, trộn đều cho vào củ cải nhồi chế độ chờ.
- Cho gam bột tinh chế, gam nước và gam dầu vào hỗn hợp bột tổng hợp, nhào nhiều lần và để yên trong phút.
Thêm gam bột mì và gam mỡ lợn vào và khuấy đều để tạo thành một chiếc bánh mì ngắn.
- Lăn lớp vỏ nước và dầu ra, gói vào khuôn bánh mì ngắn, cán mỏng một miếng bánh ngọt dài cm và rộng cm, xếp ba lớp và xoay một góc °, tiếp tục cuộn thành một miếng bánh ngọt hình vuông cm., sau đó cuộn nó thành hình trụ.
Cắt thành phần và cắt thẳng mỗi phần thành chiếc bánh phồng.
- Đặt phần bánh phồng lên trên, ghim chặt hai đầu rồi cuộn nhẹ theo khuôn thẳng một lần, sau đó cuốn theo chiều ngang - lần để tạo thành vỏ bánh hình tròn.
Lớp ngoài giòn, lật mặt trái của bánh mì củ cải xắt lát g, để dọc hai bên cho đến khi cả cái bánh được các lớp giòn bao phủ.
- Rán trong chảo với dầu cho đến khi chín tới lần thứ .
Ngâm phần thân xanh trong chảo khoảng phút cho đến khi lớp vỏ giòn rõ rệt, sau đó cho nhiệt độ cao vào chiên cho đến khi hơi vàng rồi vớt ra để ráo dầu.
.
Đài sen đậu hủ (莲蓬豆腐): Đậu hũ sen là món ăn vặt ngon, nguyên liệu chính là ngó sen và đậu hũ, nguyên liệu là dăm bông nấu chín băm nhuyễn, mỡ heo, lá cải thảo,...!Gia vị là tinh bột nước, rượu nấu, muối,...!được hấp chín trên ngọn lửa cao.
.
Nho pha lê (水晶葡萄) dành cho ai không biết.
Nhìn cũng bình thường cho đến khi tui đọc trên baidu.
Nho pha lê có nguồn gốc từ Mỹ và sản xuất nhiều top ba của Liên Nguyên.
Khi gần chín, quả nho căng mọng, dẻo, lộ ra màu vàng óng ánh trong qua ánh sáng mặt trời nên ở Trung Quốc gọi là nho pha lê.
Nơi có thể trồng nhiều nho phải có đặc điểm đủ nắng, đất đai màu mỡ, tơi xốp, thời tiết lạnh ngắn.
- Địa hình của Liên Nguyên là vùng đồi núi điển hình, địa hình hiểm trở, đất đá xen lẫn núi đá, độ dốc không dễ tích nước, khí hậu phù hợp nên nhiều nông dân địa phương chăn nuôi gia cầm, gia súc và sử dụng phân bón hữu cơ để trồng nho, tự nhiên, không ô nhiễm, ngọt, mềm, thơm ngon.
Nó mọc tự nhiên trong suốt quá trình, chịu nắng mưa, chín một lần trong năm và chỉ bán một mùa trong năm, trái chín để lộ mùi thơm ban đầu của việc trồng ngoài trời tự nhiên.
_Theo Baidu_
→ Chung quy lại là mấy món hiếm có khó tìm, toàn kì trân dị bảo, không thì cũng khó trồng, khó làm.
~~~~~
Lời của editor:
哎呀,累死我了!
Ayya, mệt chết tui rồi! Tìm mấy món này mà khó hơn lên giời! Lúc tìm ảnh thực tế thì nhìn mà bụng đói cồn cào.
~~~~~.