Cô không cãi lại, cũng không kích động, ánh mắt lãnh đạm đến cực điểm tựa như đang cười nhạo bọn họ. Sắc mặt mấy trưởng lão đều biến sắc, hai mặt nhìn nhau trong lòng có chút chột dạ. Tuy rằng Cơ Nhĩ xác thật bị trúng nguyền rủa hắc ám, nhưng không có khả năng là do Lật Manh làm. Bởi vì thời điểm điểm cô tới cửa quang minh Thánh Khí hoàn toàn không có phản ứng, hơn nữa còn vô cùng thân thuộc hơi thở của cô.
Chứng minh rằng trong người cô không có hơi thở hắc ám, càng không bị huyết tộc sơ ủng, cũng không có khả năng có hắc ám ma pháp để nguyền rủa người khác. Nhưng mà vị trí thủ lĩnh Thánh Minh này có bao nhiêu người mơ ước cơ chứ. Cơ Nhĩ đã thu mua đại bộ phận thành viên Thánh Minh, bao gồm đám trưởng lão.
Bọn họ căn bản không để bụng có phải vu oan hay không, mục đích chỉ là kiếm một tội danh nào đó để giết chết thủ lĩnh Thánh Minh đương nhiệm mà thôi.
Cho nên nhìn thấy Lật Manh vẫn bình tĩnh như cũ, không có kích động phản bác như trong tưởng tượng.
Đại trưởng lão hơi không giữ được bình tĩnh, thanh âm của ông ta cũng cao lên, “Cho nên cô đã phản bội Thánh Minh, là thủ lĩnh Thánh Minh, chẳng lẽ cô khôn có chút lòng áy náy nào à?”
Hai tay Lật Manh sát lại gần nhau, cô chậm rãi sờ tìm mấy lọ thuốc độc. Thời điểm cô về nhà không chỉ lấy dao gắn mà còn thuận tay cầm theo mấy lọ thuốc độc tự chế. Hơn nữa còn tăng thêm liều lượng đảm bảo sẽ không phát sinh sai lầm như lúc ở bên Serrill. Bất quá Serrill quá kháng độc, tuy rằng bọc đường thì hiệu quả cũng yếu đi một chút, nhưng vẫn là thuốc độc. Kết quả Serrill chả có chút phản ứng nào.
Lật Manh suy nghĩ có lẽ huyết tộc có năng lực biến dị của con dơi.
Con dơi là…… cao cao thủ kháng độc.
Ừm, hạ độc với Serrill đúng là thất sách.
Còn chất vấn của ông già kia không có trong cốt truyện, không có tích phân nên Lật Manh cũng lười suy nghĩ lời kịch.
Bởi vì mệt.
Mà cô bình tĩnh không nói gì dẫn tới hiện trường có chút tĩnh lặng. Rốt cuộc đương sự bị chửi cũng không thèm phản ứng, vậy thì bọ họ còn có thể làm gì tiếp.
Cơ Nhĩ đột nhiên xuất hiện ở ngoài cửa, ánh mắt âm ngoan nhìn chằm chằm sau lưng Lật Manh, sau đó mới chậm rãi đi vào. Sau khi hắn tiến vào liền lập tức hành lễ với ba trưởng lão. So với Lật Manh, thái độ tốt đẹp của hắn khiến sắc mặt ba lão già tốt lên một chút.
Cơ Nhĩ đi tới trước bàn, sau đó giơ tay, chỉ vào Lật Manh nói: “Cô ấy đã hoàn toàn phản bội Thánh Minh, nguyền rủa hắc ám cần thiết phải là huyết tộc mới có được kỹ năng này, cô ấy đã đầu hàng quỷ huyết tộc thì mới có thể được học tập phương pháp kỹ năn này.”
Nói xong, hắn lập tức kích độn vén cổ tay áo lên. Tất cả mọi người giật mình nhìn dấu vét hắc ám trên tay hắn.
Là hình một con dơi nhỏ vô cùng dữ tợn đáng sợ. Cho dù dùng hết ma lực của bản thân cũng không thể tiêu diệt ấn ký này. Từ đó có thể nhìn ra được, người hạ nguyền rủa vô cùng ác độc. Loại này nguyền rủa mãn tính này, có thể khiến người bị nguyền rủa từng ngày nhìn bản thân bị hơi thở hắc ám ăn mòn như thế nào. Sau đó thân thể mất đi khả năng khống chế, bề ngoài trở nên xấu xí bất kham. Mỗi ngày đều bị ác mộng ảo giác tra tấn. Cuối cùng tử vong.
Hơn nữa càng đáng sợ chính là, rõ ràng Cơ Nhĩ đã cầu cứu Thánh Minh. Thánh Minh vẫn còn giữ được một thứ vô cùng lợi hại là quang minh Thánh Khí. Thánh Khí này vẫn có thể tổn tại là vì cho dù là huyết tộc quý tộc cao cấp nguyền rủa, cũng có thể hóa giải.
Nhưng lần này Cơ Nhĩ lại tính sai. Tất cả quang minh Thánh Khí đều đã thử qua nhưng vẫn không thể tiêu trừ nguyền rủa mà chỉ có thể đẩy lùi thời gian tử vong của hắn.