Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: LoBe
Lật Manh khập khễnh chạy đi, cô vừa chạy vừa khâm phục trí thông minh của mình. Cái gì cô cũng có thể làm được. Diễn kịch sao? Ác độc sao? Cô còn có cả kỹ năng nguyền rủa cao cấp của nữ phụ ác độc nữa đấy.
Lúc nãy chính là đoạn kịch cô diễn cực kì thành công, kỹ thật diễn xuất lại tăng thêm một bậc. Nếu hệ thống nhìn thấy chắc cũng sẽ bất ngờ cho cô đầy điểm.
Thiếu nữ mặc váy công chúa bồng bềnh, khuôn mặt than lại cười vui vẻ. Cô chạy ra khỏi thành phố, muốn đi tới căn cứ Cố gia.
Đây chính là thời điểm xảy ra sự kiện cuối cùng của cốt truyện: Cố Nặc khôi phục ký ức, quay lại căn cứ Cố gia để báo thù. Lật Manh cô phải nhanh chóng trở lại căn cứ để chờ chết.
Nếu cứ ở chỗ này lãng phí thời gian, chờ đến khi Cố Nặc quay lại báo thù, cô bỏ lỡ cơ hội bị báo thù, như vậy rất mệt nha.
Lật Manh cẩn thận suy nghĩ, gương mặt vẫn không biểu tình nhưng tay trái nắm chặt đập vào lòng bàn tay phải. Tự mình khích lệ bản thân. Nhiệm vụ này hoàn thành không tồi. Nhưng mà...... Đau.
Còn đau ở đâu, haiz, tất nhiên là toàn thân rồi. (Be: Ý bả là bị nam chủ tra tấn chết.)
Lật Manh vất vả lắm mới chạy tới cổng, lại nhìn thấy căn cứ lung lay sắp đổ, một đống dị năng giả giận dữ quát to:
"Tại sao lại xuất hiện thủy triều tang thi? Thứ gì đã tác động tới đám quái vật này?"
Lật Manh dừng lại, thay đổi từ chạy nhanh thành bước từng bước.
Ách, thủy triều tang thi.
Tận thế tới lâu như vậy, nhưng vẫn chưa từng xuất hiện thủy triều tang thi. Nghĩ đến một đống thi thể đầu trọc lốc chân tay sằn sùi hôi hám, xuất hiện trước mặt mình... Lật Manh không chút do dự, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, vẫn nên trở về bên nam nữ chủ còn hơn.
Mỗi khi cốt truyện có bước ngoặt lớn. Ví dụ như thủy triều tang thi ban nãy, khẳng định sẽ giết chết một đống người qua đường và pháo hôi. Mà Lật Manh cô trùng hợp lại chính là một pháo hôi ác độc.
Nhưng cô chưa chạy được hai bước thì cổng căn cứ đằng sau vang lên tiếng vỡ vụn. Cái này...
Lông mày Lật Manh nhảy lên, đôi mắt trừng lớn. Ngay sau đó phát hiện xung quanh mình là đám dị năng giả đang điên cuồng chạy trốn.
Tốc độ chạy của cô đối lập với bọn họ, giống như bà lão run rẩy bước đi trên đường và xe đua trên đường đua ấy.
Rất nhanh, dị năng giả đứng trên cổng căn cứ thấy chết không sờn đã... chạy trốn hết sạch. Lật Manh cảm thấy con đường vừa rồi còn náo nhiệt kẻ qua người lại bỗng chốc trống rỗng, chỉ còn dư lại một mình cô.
Cô nhịn không được quay đầu nhìn lại. Đập vào mắt là cánh cổng vỡ vụn, vô số tang thi lúc nhúc như đàn kiến chạy vào. Gương mặt bọn chúng vô cùng dữ tợn, gào rống dữ dội.
"Vương......"
Âm thanh vô cùng khó nghe, vậy mà Lật Manh vẫn nghe được chữ vương... Cái gì cơ?
Vương bát đản á?
Tang thi có thể nó chuyện? Có thể, đó là trang thi cao cấp.
Đàn tang thi nhanh chóng di chuyển tới, mùi tanh hôi khủng khiếp ập tới. Mắt thấy bản thân sắp bị giết chết, Lật Manh không chút do dự cầm lấy dao phay trên bàn ăn của quán ăn gần đấy, không biểu tình nhìn đàn tang thi.
Đánh không lại, trốn không thoát.
Lật Manh ước lượng trọng lượng con dao trong tay, mang một hai con tang thi cùng chết với mình đại khái không có gì khó khăn. Cơ thể này yếu như sên. Quá phiền.
Nếu là cơ thể thật của cô, ít ra cũng giết được... bốn năm con tang thi.
Lật Manh nâng dao lên, chuẩn bị đợi tang thi chạy tới rồi chém. Nhưng thủy triều tang thi đột nhiên tách ra. Những con tang thi đó giống như không nhìn thấy cô, tựa như nước chảy gặp đá ngầm, lách qua hai bên sườn cô rồi tiến về phía trước.
Rất nhanh, đám tang thi đã mất hút.
Con cô... cầm dao phay.
Đứng lẻ loi một mình.
Một túi nilon bay qua.
Lật Manh bất ngờ thả tay ra, dao phay rơi xuống đất. Không có cách nào, quá nặng.
Sau đó cô không chút do dự nâng bước, chạy như điên về phía cổng. Tang thi không nhìn thấy cô? Chẳng lẽ cô không phải nữ phụ ác độc, mà là...... vai ác đại boss ẩn giấu?
Chơi bài không các cô, chứ mạng mẽo chán quá không vào facebook hay wattpad được