Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

chương 1687: hướng ngung mà sống (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Yuuri: Yuuri_Yy

Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên

[Giải thích về tiêu đề một tẹo nha, tiêu đề của vị diện này là 向隅而生 (Hướng Ngung mà sống).

Trong đó:

向(Hướng): Hướng về phía, quay về phía.

隅(Ngung): Góc, xó.

而生: Mà sống.

Vì thế nên tên QT của vị diện này là "Quay mặt vào xó nhà mà sống".

Tuy nhiên, vì trong tên của thẻ người tốt cũng có một chữ "Ngung 隅", mà theo lộ tuyến thông thường thì Đại Đại đặt tên vị diện thường sẽ liên quan đến Tranh gia hoặc thẻ người tốt, thế nên mình hiểu tên vị diện theo hướng này đó cả nhà, hướng về phía Ngung mà sống, hướng về phía thẻ người tốt mà sống, chỉ sống vì anh thôi đó:3

Thế nên bạn nào đọc cv thấy tên vị diện là "quay mặt vào xó nhà mà sống" sang đây thấy tên lạ thì cũng đừng thắc mắc nhaaa.]

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

【 Đang tổng hợp thẻ cảm ơn... 】

【 Tổng hợp thẻ cảm ơn thành công, tiến độ 28%. 】

Sơ Tranh nhìn cái tiến độ này mà giật mình, thẻ cảm ơn của công chúa Thường Hoan hữu dụng vậy sao?

【...】 Luôn có cảm giác tiểu tỷ tỷ đang suy nghĩ chuyện gì đó rất nguy hiểm.

【 Tiểu tỷ tỷ, chuẩn bị đến vị diện tiếp theo nha. 】

Sơ Tranh còn chưa suy nghĩ xong, Vương Giả đã bắt đầu truyền tống.

-

"Không phải chỉ là một bộ quần áo thôi sao, có gì ghê gớm đâu. Xin lỗi nó là được rồi, còn phát cáu ghê gớm như thế cho ai nhìn chứ."

"Được được, đừng cãi nhau nữa, gần sang năm mới rồi."

"Mau đi xem Tiểu Sơ xem sao."

Bên tai Sơ Tranh mơ hồ có âm thanh truyền đến, sau đó Sơ Tranh nghe thấy tiếng cửa phòng bị đẩy ra.

Trước mặt cô là một vùng tăm tối, chắc là trong ổ chăn.

"Tiểu Sơ?"

Sơ Tranh cảm giác mình bị đẩy, giọng nói không biết làm sao của một người phụ nữ vang lên.

"Tiểu Sơ, được rồi, sáng mai mẹ mua cho con thêm một bộ đồ mới có được không?"

"Con mau ra đây đi, để mẹ xem thử vết thương vừa rồi đập nào."

Không biết có phải là do bị nhắc nhở hay không, Sơ Tranh đột nhiên cảm thấy trán hơi nhức, cô giơ tay sờ một cái, đau đến nhe răng trợn mắt.

"Tiểu Sơ, con ra ngoài trước có được không?" Người phụ nữ dỗ dành cô.

"Con không sao." Sơ Tranh giờ không biết gì cả, nào dám ra ngoài, trực tiếp nằm bên trong giả chết.

"Sao mà không sao được..."

"Con không sao." Sơ Tranh lạnh lẽo cứng rắn cường điệu.

"..."

Người phụ nữ khuyên gần vài phút, Sơ Tranh cũng không kéo chăn ra, bà chỉ đành thôi.

"Vậy mẹ lấy thuốc đến cho con, con tự xoa nha."

"Ai..."

Người phụ nữ thở dài, sau đó có tiếng bước chân rời đi, không lâu sau tiếng bước chân lại vang lên lần nữa.

Sơ Tranh chờ cửa đóng lại, lúc này mới vén chăn lên.

Thứ nhìn thấy đầu tiên là một loạt giá đỡ, phía trên đặt không ít bộ dụng cụ và mô hình, nhìn sơ qua giống như tủ để bày bán trong cửa hàng.

Gian phòng rất rộng rãi, tủ quần áo bàn đọc sách đầy đủ mọi thứ, phong cách trong phòng lấy màu lam làm chủ đảo, phong cách thiếu nữ trong trẻo.

Bên giường đặt một hộp thuốc mỡ màu đỏ.

Sơ Tranh lưu loát xuống giường, đi đến trước gương nhìn khuôn mặt hiện giờ của cô.

Thiếu nữ trong gương có một đôi mắt rất sáng ngời, bộ dáng đoan chính xinh đẹp, là một mỹ nhân.

Nhưng mà trên trán sưng lên một cục rất lớn, phá hủy cả mỹ cảm.

Mấu chốt là cô hơi động cơ mặt một cái, thì sẽ bị liên lụy, chỗ đó lập tức co lại đau đớn, cả đầu dường như cũng đau theo.

Sơ Tranh thở ra một hơi.

Bình tĩnh, không đau.

Sơ Tranh chờ một lát, rồi ngồi trở lại trên giường, tiếp thu ký ức.

-

Nguyên chủ tên Lộ Sơ Tranh, gia cảnh không tệ, mẹ hiền cha tốt.

Mẹ Lộ gả thấp, năm đó gia cảnh của cha Lộ cũng không tốt, công việc cũng không được tốt lắm.

Mẹ Lộ không để ý gia đình phản đối, gả cho cha Lộ, vì thế mà nhà mẹ Lộ bên kia cũng không còn lui tới với bà nữa.

Sau khi gả cho cha Lộ, cha Lộ cũng rất cố gắng vươn lên.

Hai người cùng cố gắng, rất nhanh cuộc sống khá giả hơn không ít.

Về sau sinh ra nguyên chủ, muốn cho nguyên chủ một cuộc sống tốt hơn, cha Lộ càng cố gắng làm việc, đến bây giờ cho dù mẹ Lộ không làm việc, cha Lộ cũng có thể một mình chèo chống một nhà bọn họ.

Gia đình này vốn nên là một gia đình hạnh phúc mỹ mãn.

Nhưng...

Cha Lộ có một người anh trai và một người em trai, mấy thân thích này, chính là thân thích cực phẩm.

Cha Lộ là người duy nhất trong nhà học xong đại học, lúc lên đại học, là bác cả kiếm tiền cho học.

Bởi vì chuyện này, mà sau này cha Lộ bị trói chặt với bọn họ.

Lúc bác cả của nguyên chủ kết hôn, thì cha Lộ phải lấy tiền ra cho ông ta cưới vợ.

Lúc trước điều kiện kinh tế không tốt lắm, cha Lộ cũng giúp đỡ đủ kiểu.

Chú út tuy không kết hôn, nhưng cũng thường xuyên chạy tới, đuổi cũng đuổi không đi, khiến cho trong nhà chướng khí mù mịt.

Ngày bình thường trong công ty cha mẹ Lộ có phúc lợi gì, những thứ kia cơ bản đều bị mấy người này lấy mất.

Cha mẹ nguyên chủ đều không phải người đặc biệt cường thế, mềm lòng dễ bị bắt nạt, những người này lập tức xem bọn họ như lông cừu mà cắt.

Lúc nguyên chủ lên cấp ba, con gái Lộ Thiến của nhà bác cả muốn chuyển tới trường học gần đó đi học, cho nên bác cả trực tiếp để Lộ Thiến đến nhà nguyên chủ ở.

Gia cảnh bây giờ của nhà nguyên chủ cũng không tính là kém, nhưng nhà này là nhà cũ, bởi vì là khu gần trường học, nên cũng không chuyển nhà.

Nhưng nhà này cũng không lớn, một nhà ba người vừa đủ ở.

Thêm một người, ở chỗ nào?

Cuối cùng Lộ Thiến chỉ có thể ở chung phòng với nguyên chủ, vốn là phòng của mình, đột nhiên thêm ra một người, thì có thể tưởng tượng được tâm tình nguyên chủ không tốt cỡ nào.

Nếu như Lộ Thiến làm người không tệ, thì đại khái nguyên chủ cũng sẽ không bực bội như thế.

Nhưng mà Lộ Thiến này, cũng giống y như cả nhà bác cả kia vậy, tham món lợi nhỏ thì không nói, mà còn rất hay nói dối.

Chưa được cô ấy cho phép, đã trực tiếp động tay vào đồ của cô ấy, quần áo, máy tính các thứ.

Còn không sạch sẽ, thường xuyên nguyên chủ vừa dọn sạch xong, đi ra ngoài một chuyến về, thì toàn bộ phòng lại loạn thành một bầy.

Nguyên chủ phàn nàn với cha mẹ, cha mẹ cô ấy một mặt khó xử, nói đều là người thân, bảo cô ấy nhịn thêm.

Nguyên chủ nổi giận trong lòng, còn không có chỗ phát ra.

Vốn cho rằng sống qua cấp 3 là xong, ai biết lên đại học, Lộ Thiến vẫn âm hồn bất tán.

Mẹ nguyên chủ không đành lòng để cô ấy đi học ở bên ngoài một mình, xin điều động công việc, đi theo cô ấy.

Có điều Lộ Thiến cũng thi đậu một trường ở cùng thành phố với nguyên chủ, thế là tiếp tục theo tới.

Lộ Thiến không chỉ cướp đồ của nguyên chủ, còn cướp bạn trai của nguyên chủ.

Chuyện này cuối cùng cũng chọc giận mẹ Lộ.

Mẹ Lộ đi tìm một nhà bác cả, nhưng lấy sức chiến đấu của mẹ Lộ thì không cần nghĩ cũng biết kết quả.

Làm bọn họ càng không nghĩ tới chính là, bác cả dùng thân phận của cha Lộ đi vay rất nhiều tiền, cho tới lúc đối phương tới cửa đòi nợ cha Lộ mới biết được.

Đối phương có hợp đồng đầy đủ, cho dù cha Lộ đi kiện bọn họ cũng không nhất định sẽ thắng kiện.

Cha Lộ đi tìm một nhà bác cả, nhưng gia đình kia lại thề thốt phủ nhận, còn cắn ngược lại, hai bên nổi lên xung đột.

Những năm này kỳ thật cha Lộ đã rất mệt mỏi, thân thể đã sớm có vấn đề, bị thêm một trận như thế, nên ngã xuống tại chỗ, suýt chút nữa không thể cứu về được.

Nhưng dù vậy, giai đoạn sau cha Lộ trị liệu cũng cần rất nhiều tiền, gần như không thể rời khỏi bệnh viện.

Mẹ Lộ không còn cách nào, chỉ có thể bán những đồ có thể bán trong nhà đi.

Nhưng những đồng tiền đó vừa lấy được tới tay, thì người đòi nợ đã tới cửa.

Những tên đòi nợ đó còn tìm đến trường học của nguyên chủ, nguyên chủ căn bản không có cách nào tiếp tục học ở trường được.

Nguyên chủ bỏ học về nhà, chăm sóc cha Lộ, còn tìm một công việc kiêm chức.

Mẹ Lộ có khuyên nguyên chủ, nhưng nguyên chủ không nghe, cuối cùng bà cũng không có cách nào khác.

Mẹ Lộ không hề từ bỏ, nghĩ cách kiếm tiền.

Có một ngày, nguyên chủ ở bệnh viện đột nhiên nhận được điện thoại của cảnh sát, thông báo cho cô ấy đi qua.

Mẹ Lộ mệt nhọc quá độ, lúc băng qua đường xảy ra tai nạn xe cộ.

Chuyện của mẹ Lộ còn chưa giải quyết xong, bệnh viện lại thông báo cho cô ấy, bệnh tình của cha Lộ chuyển biến xấu.

Trong nháy mắt ấy nguyên chủ cảm giác như toàn bộ thế giới đều sập xuống, mỏi mệt, phẫn nộ, tuyệt vọng trong khoảng thời gian này bao phủ cô ấy trong một vòng lẩn quẩn.

Cuối cùng vẫn không thể cứu được cha Lộ.

Một nhà bác cả hại cả nhà nguyên chủ thành thế này, lại sống vô cùng thoải mái, Lộ Thiến kéo chàng trai nguyên chủ thích, rêu rao mà đi qua.

Một mình nguyên chủ xử lý xong tang lễ của hai người, rất bình tĩnh thu dọn một phen, sau đó mang theo đồ vật đi qua nhà bác cả.

Ba ngày sau, có người báo cảnh sát nhà nào đó trong tiểu khu có mùi thối bay ra.

Cảnh sát phá cửa xông vào, nhìn thấy một phòng thảm kịch.

Nguyên chủ giết chết một nhà bác cả sau đó tự sát.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio