Nhìn đến nữ nhi như vậy, cho dù biết tâm tư nàng ngoan độc, trong lòng Lục thị cũng ngăn không được khó chịu, nhịn không được hỏi, “Ngươi đau hay không?”Lý Thu Nguyệt nhìn mẫu thân, tươi cười thực nhẹ, phảng phất nháy mắt tiếp theo liền phải theo gió biến mất, “Đau, nhưng ta càng muốn cảm thụ đau đớn này.
Nương, ta không muốn chết.
”Lục thị trong lòng càng đau, vành mắt đỏ lên, “Đều là số mệnh.
Ngươi không muốn chết, nhưng ngươi không nên tính kế muội muội ngươi.
”Lý Thu Nguyệt nhìn về phía chỗ cửa Tô Duẫn Yên không nói một lời, “Muội muội, ngươi trách ta sao?”Tô Duẫn Yên nhướng mày, “Ta nói trách đi, lại là ta keo kiệt.
Ta chỉ hỏi ngươi, nếu mà ta trước khi ngươi chưa thành thân rót cho ngươi một chén thuốc tuyệt tự, làm ngươi không thể sinh hạ Bân Nhi cùng Nhu Nhi, tỷ phu vì con nối dõi nạp thiếp, kêu ngươi dưỡng con của vợ lẽ…… ngươi có trách ta hay không?”Trong phòng không khí đình trệ, Lý Thu Nguyệt dựa vào tường, giải thích nói, “Chúng ta tình hình bất đồng, ngươi thiệt tình đối với Bân Nhi cùng Nhu Nhi, bọn nó về sau sẽ xem ngươi là mẫu thân thân sinh mà hiếu kính.
”Tới lúc này rồi, nàng tư còn không cảm thấy mình sai!Người nói không thông, không cần thiết tốn nhiều lời.
Lục thị cũng vô ngữ.
Sau một lúc lâu, Lý Thu Nguyệt tiếp tục nói, “Lại nói, ngươi không cũng không uống thuốc kia mà?”Tô Duẫn Yên tức giận nói, “Không uống đó là ta cẩn thận, cũng không phải là công lao cho ngươi!”“Ta bồi thường cho ngươi rồi.
” Lý Thu Nguyệt nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, “An Tây hầu phu nhân, bằng chính thanh danh cùng tài hoa của ngươi, căn bản không đủ tư cách, nếu không phải ta, ngươi cho rằng An Tây hầu sẽ cầu hôn ngươi?”Tô Duẫn Yên không tin, “Ngươi sai sử được An Tây hầu?”“Lĩnh quân vạn An Tây hầu, ta tự nhiên là không thể sai sử.
” Lý Thu Nguyệt lại lần nữa cười khẽ, có chút đắc ý, “Ta làm Vinh phi trong cung cầu xin Hoàng Thượng giúp An Tây hầu chỉ một cửa hôn sự, hắn không muốn cưới cô nương kia, trùng hợp ngươi đưa đến trước mặt hắn, ngươi nói hắn chọn ai?”.