Buổi tối hôm ấy, có mười mấy nữ hầu lặng lẽ đi vào phòng, bọn họ vây quanh và liên tục bôi một đống thứ gì đó lên mặt Thập Nhất.
Cẩn thận cắt móng tay, móng chân, làm tóc và trang điểm cho cô.
Chỉ mới là bước chuẩn bị để vào cung điện thôi mà cô đã thấy mệt nhoài rồi.
"Công nương, người có vừa lòng không ạ?"
Thập Nhất nhìn vào trong gương, hình ảnh một thiếu nữ xinh đẹp lộng lẫy đang phản chiếu.
Mái tóc xanh rêu bù xù đã được bối lên một cách thật gọn gàng và thanh lịch.
Chiếc váy đỏ rực vai bồng tôn lên vẻ đẹp của người mặc với các viên đá lấp lánh, phối hợp cùng trang sức cao cấp.
Người trong gương lúc này giống hệt như một cô công chúa bước ra từ truyện cổ tích.
Khi Thập Nhất xuống lầu, đã có Elbert ăn mặc lịch lãm đang chờ cô.
Vẻ đẹp anh tuấn vượt thời gian của ông khiến hai người chẳng giống cha con chút nào.
Bọn họ ngồi lên xe ngựa, cùng đoàn kỵ sĩ nhà Dixon hộ tống vào cung điện.
Sự xuất hiện của hai người có dáng vẻ xuất chúng nhanh chóng gây xôn xao cho những người tham gia buổi vũ hội.
Đây thật sự là một bức tranh khiến người ta khó mà dời mắt.
Thập Nhất khoác tay Dixon, đón nhận rất nhiều ánh mắt soi mói.
Trong số những gia đình quý tộc phải bước tới hành lễ với cô và Elbert, cô nhận ra một vài gương mặt quen thuộc của thành viên anh hùng.
Ở sư đoàn bọn họ có thể mặt nặng mày nhẹ với cô, nhưng bây giờ vẫn phải cúi đầu hành lễ một cách trịnh trọng.
Ai nấy làm xong đều nhanh chóng rời đi như sợ Alice sẽ tranh thủ quyền uy mà làm xấu mặt bọn họ.
"Hoàng đế bệ hạ, hoàng hậu và Thái tử điện hạ đang tiến vào!"
Nghe thấy tiếng thông báo này, tất cả những người tham gia vũ hội đều cúi đầu.
"Hoàng đế bệ hạ, đại ánh dương của đế quốc, Thái tử điện hạ, phước lành của đế quốc, vạn tuế!"
Henry mặc mặc bộ trang phục truyền thống màu vàng, kết hợp dây chéo màu đỏ từ vai xuống eo.
Về tổng thể, kiểu dáng khá giống với trang phục của các anh hùng.
Hào quang nam chính tỏa ra mãnh liệt và choáng ngợp, hoàn toàn áp đảo các nam thanh nữ tú ở đây.
Giờ thì Thập Nhất hiểu tại sao tên này lại có một dàn "harem" như vậy rồi.
Cô bắt gặp hình bóng nữ chính giả cũng đang tham gia vũ hội.
Thân phận vô gia cư của Julia vốn không được có mặt ở đây.
Hẳn là cô ta đã dùng trí thông minh của mình để được ai đó đem vào.
Mục đích của đêm hội hôm nay là kỷ niệm đám cưới hoàng gia của hoàng đế và hoàng hậu, nên khi hai người ngồi xuống, buổi vũ hội mới nhanh chóng được bắt đầu.
Lần lượt đại diện của các nhà quý tộc, kỵ sĩ, linh mục sẽ có những lời chúc tốt đẹp nhất đến hoàng đế và hoàng hậu.
Thập Nhất bước tới cùng Elbert hành lễ, không giống như những người khác, hai cha con họ được hoàng đế giữ lại và hỏi chuyện.
"Hình như đã rất lâu rồi, ta mới có cơ hội gặp mặt công nương Dixon."
"Thưa bệ hạ, thần rất lấy làm vinh dự khi được người nhớ đến."
"Ngươi cùng với thái tử đều ở trong sư đoàn tiếp xúc nhau đã lâu.
Nào, công nương Dixon có thể tới đây ngồi bên cạnh thái tử."
Lời nói này của hoàng đế không khác nào một quả bom thả vào buổi vũ hội đêm nay.
Hành động của ông ta như đang muốn gián tiếp công bố mối quan hệ đặc biệt giữa cô và Henry.
Thập Nhất có thể cảm nhận được rất nhiều ánh mắt nóng rực đang chiếu vào sau lưng theo từng bước chân của cô.
Trong cung điện này có không biết bao nhiêu tiểu thư đang ôm tương tư với vị anh hùng Henry này nữa.
Haizz… Cô thật sự không ham muốn cái ghế ngồi này đâu.
Theo như truyền thống của hoàng gia, buổi vũ hội sẽ bắt đầu bằng một màn khiêu vũ của người chủ trì là hoàng đế và hoàng hậu.
Tuy nhiên, trách nhiệm này đã được ngài ấy dành lại cho con trai của mình.
Mỗi một quý cô lúc này đều đang mong đợi người mà thái tử sẽ mời để nhảy cùng.
Trong cái nhìn của mọi người, ánh mắt Henry bỗng hướng về người ngồi bên cạnh hắn.
Động tác đứng dậy và đi đến trước mặt cô của nam chính làm trong lòng Thập Nhất rơi lộp bộp.
Rồi xong… tên nam chính này lại muốn cô có thêm một mớ phiền phức nữa.
"Điện hạ, ngài không nên mời ta đâu." Thập Nhất hạ thấp giọng nói chỉ để hai người nghe thấy.
Henry giữ vững nụ cười trên môi mình, cũng đáp lại một câu thật nhỏ: "Alice, ta không sự lựa chọn nào khác."
Hắn giống như không nhìn thấy ánh mắt đầy ý từ chối của cô, vẫn đưa tay ra: "Công nương Dixon, cô có bằng lòng nhảy cùng ta một điệu mở màn?"
Thập Nhất không muốn chạm vào bàn tay nam chính một chút nào, nhưng nếu như cô lên tiếng từ chối thái tử ở trước mặt đông đảo quý tộc thì chẳng khác nào đang cho hoàng thất một cái bạt tai.
Khi gặp phải tình thế khó khăn không thể lựa chọn thì bạn phải làm thế nào? Hôm nay Thập Nhất sẽ dạy cho mọi người.
Henry nhìn thấy Alice đứng dậy, từ từ đưa bàn tay lên như chuẩn bị nắm lấy tay hắn.
Nhưng chỉ một giây sau đó, trước khi hai bàn tay chạm vào nhau, cô gái đột nhiên ngã lăn ra sàn nhà, một tiếng động lớn vang lên trong buổi vũ hội.
Nam chính bị hành động bất ngờ của cô làm cho đứng hình.
Cô ta sử dụng đến hạ sách này chỉ để không cần nhảy với hắn ư?
"Alice???"
Thập Nhất nhắm mắt giả chết trên nền nhà lạnh ngắt.
Giờ thì mọi người đã biết phải làm gì khi gặp tình thế khó xử chưa? Không có cách nào tốt hơn cách ngất xỉu này nữa đâu.
Hình như cô diễn nhiệt tình quá nên lúc ngã xuống có hơi mạnh bạo.
Lần sau nhất định phải tiết chế lực ngã!!!
"Alice…"
Thập Nhất nghe thấy giọng của Elbert, ông ấy bước tới và ôm cô lên.
Cô nghĩ mình được đưa đến một căn phòng nào đó trong cung điện.
"Con định giả vờ với ta luôn sao?"
Thập Nhất lúc này mới mở mắt ra, cô ngồi dậy trên chiếc giường lớn, đối diện với ánh nhìn của Elbert.
"Alice, con thật là… Haizz… con cứ ở đây đi.
Ta nghĩ mình phải đi giải thích với bệ hạ một chút "
"Vâng, làm phiền cha rồi."
Sau khi Elbert rời đi, cánh cửa phòng rất nhanh lại được mở ra, người bước vào không phải người cha đã quay lại mà là gương mặt tươi rói của Leon.
Để vào được đây, hắn đã đánh ngất hai kỵ sĩ trông coi bên ngoài.
"Ngươi vào đây làm gì?"
"Tất nhiên là để thăm bệnh rồi.
Không phải hồi nãy chị bệnh đến ngất đi sao?"
Tên phản diện này cũng thật ngang tàng, lại dám một mình đột nhập vào trung tâm cung điện.
"Thăm bệnh xong rồi thì ngươi có thể về."
Nếu để người khác bắt được cô ở cùng một tên đàn ông lạ hoắc ngay trong cung điện thì không biết chuyện gì có thể xảy ra nữa.
"Chị gái tảo biển thật xấu, lén lút đi chơi một mình mà không dẫn ta theo."
"Mắt nào của ngươi thấy ta đang đi chơi hả?" Đến ăn cũng không được ăn miếng nào đây này.
"Không phải hồi nãy suýt nữa thì chị khiêu vũ với trên đầu phân kia rồi sao?"
Hắn cũng biết là suýt nữa đấy.
Đã vậy còn giở giọng điệu chua lòe đó ra là thế nào?
"Chuyện đó liên quan gì đến ngươi?"
"Ta cũng muốn được khiêu vũ với chị."
Leon nói xong, lập tức cúi người đưa tay tới trước mặt Thập Nhất.
Khoan đã, ở đây là phòng ngủ, nhạc nhẽo cũng không có, khiêu vũ cái gì mà khiêu vũ.
Không đợi cô đồng ý, Leon đã nắm tay cô với nụ cười điển trai quen thuộc: "Đi thôi… chúng ta sẽ cùng nhau khiêu vũ đêm nay."
Rosy: Spoil thế giới này sẽ có nụ hôn đầu tiên của anh chị nhà ????.