"Thập Nhất, tốt nhất là em tự giác trở về, đợi anh đến đón em thì…"
Lần đầu tiên Thập Nhất cảm nhận cái tên của mình được hắn gọi một cách đáng sợ như vậy.
Đặc biệt là cái dấu ba chấm kia… nghĩ thế nào cũng thấy kết cục rất thảm.
Cô biết chắc Từ Chính Quân sẽ đến tìm Carl, mà với năng lực tên đó hẳn là chẳng quá ba giây đã khai tất tần tật rồi.
Thật xui xẻo mà!
Thập Nhất tắt giao diện tin nhắn đi, làm một cuộc gọi, nhưng không phải cho Từ Chính Quân mà là một người khác.
"Lão Nhân à, ông có thể nào cho tập đoàn S sản xuất nhanh nhanh một chút không? Trước khi chủ tịch nhà ông phát hiện mọi chuyện và lôi cổ ta trở về."
"Phu nhân, sao cô lại đột nhiên trốn đi như vậy hả? Cô có biết chủ tịch đang tức giận lắm không? Ngài Carl và Lưu Hoằng đều bị bắt về đây làm con tin rồi." Giọng lão Nhân ở bên kia thì thào nhỏ xíu, có lẽ ông ta không dám nói to vì sợ bị người khác phát giác.
Làm sao mà không sợ cho được khi ông ta đang lén lút sau lưng Từ Chính Quân, giúp Thập Nhất làm chuyện xấu.
"Phu nhân à… cô mau trở về đi.
Ngài ấy đã điều động toàn bộ nhân lực để lật từng tấc đất thành phố lên đấy."
"Không được.
Trở về chắc chắn ta sẽ bị bắt truyền máu.
Ai mà biết mấy thứ máu linh tinh kia có làm thay đổi bản chất hay tác dụng máu của ta hay không."
"Phu nhân… việc này…"
"Lão Nhân, ông đừng có mà lung lay ý chí đấy.
Việc máu của ta là thành phần thuốc biến đổi cả Carl hay Lưu Hoằng đều hoàn toàn không biết, nên Từ Chính Quân không mò đến chỗ ông được đâu.
Ông chỉ cần ngậm chặt miệng vào thôi.
Rõ chưa?"
"Tôi… biết rồi."
Máu của Thập Nhất hay nói đúng hơn là máu của Nam Di chính là thành phần giúp hoàn thiện thuốc biến đổi, nhằm ngăn cản tình trạng chết sớm của huyết tộc sau này.
Kể lại thì dễ nhưng để tìm ra được nó Thập Nhất phải tốn không ít thời gian.
Cô từng nghiên cứu rất kỹ tài liệu trộm được ở viện SF về dự án cải tạo gen con người.
Sau này, khi sử dụng thân phận giả trà trộn vào bên trong trung tâm nghiên cứu của Từ Chính Quân, cô xác định được thuốc biến đổi bọn họ tạo ra đang thiếu một thành phần có tác dụng tương tự như huyết tộc thuần chủng.
Cô từng thử bằng máu của Carl nhưng nhận thấy nó không quá hiệu quả và còn rất dễ bị tế bào gốc con người bài trừ.
Đó là lúc Thập Nhất nghĩ đến nguyên chủ, người có dòng máu kết hợp giữa huyết tộc vương và con người.
Thí nghiệm sau đó đã chứng thực sức mạnh của dòng máu huyết tộc vương vẫn rất tốt dù Nam Di chỉ là con lai.
Và có lẽ bởi vì là con lai nên nó còn giúp tăng khả năng tương thích cũng như tỉ lệ con người biến đổi huyết tộc thành công.
Từ đây, Thập Nhất trở thành nguồn cung cấp máu để sản xuất thuốc, và là lý do khiến cơ thể cô suy nhược một cách nhanh chóng như vậy.
"Lão Nhân này, ngày mai ta sẽ gửi thêm một phần máu nên ông hãy đảm bảo quá trình sản xuất không bị gián đoạn."
Lão Nhân ở đầu máy bên kia không khỏi lo lắng: "Vậy còn sức khỏe của cô thì sao?"
"Đừng lo.
Ta vẫn nhớ mình còn lời hứa với ông chưa thực hiện mà.
Chỗ Từ Chính Quân ông để ý bảo vệ nhé, nếu hắn tập hợp nhân lực để tìm kiếm ta như vậy thì thân phận huyết tộc sẽ sớm lộ thôi."
"Tôi hiểu.
Mấy hôm nay cô Mạn Châu tìm nhiều lý do để vào Từ Gia nhưng tôi đều đã từ chối theo lời cô."
"Tốt.
Vậy tôi cúp máy đây."
Việc Thập Nhất có thể yên ổn nghiên cứu trong viện suốt một thời gian dài mà không bị Từ Chính Quân phát hiện phải cảm ơn sự hỗ trợ cùng che giấu của Lão Nhân.
Cách mối quan hệ bí mật này được hình thành cũng đơn giản lắm, Thập Nhất đã muốn kéo ai làm đồng minh thì người đó chẳng thoát nổi đâu.
Lão Nhân là thuộc hạ trung thành của Từ Chính Quân, vậy nên thứ ông ta quan tâm nhất là quyền lợi của hắn.
Thập Nhất nửa lừa đảo, nửa dụ dỗ giống như đã biết tác dụng của mình, chủ động muốn hi sinh cứu Từ Chính Quân, chẳng mấy chốc lão Nhân đã bị cảm động mà làm lộ ra thông tin lời nguyền có thể hóa giải bằng một nghi lễ hiến tế.
Là hiến tế Nam Di, đứa con lai làm ô uế dòng máu huyết tộc vương, chỉ khi ấy lời nguyền mới mất đi tác dụng.
Nghi lễ này phải được diễn ra vào ngày nguyệt thực, cũng tức là tháng năm sau.
Vậy nên hung thủ đã giết chết nguyên chủ, đối tượng Thập Nhất phải trả thù không ai khác ngoài Từ Chính Quân.
Thật ra tin tức này không có gì bất ngờ cả vì cô đã đoán chắc nhiệm vụ tâm nguyện lần này sẽ thất bại khi biết mấy tên bắt cóc nguyên chủ đều là người của Từ Chính Quân.
Thập Nhất nghĩ mình nên xót thương dần cho số phận xui xẻo của cô vì có thể số kẹo còn lại không đủ để kéo dài sang thế giới sau.
[Ký chủ à, cô đừng có làm như mình vô tội lắm nữa đi.
Nhiệm vụ chính của cô là ngăn cản Từ Chính Quân, vậy mà bây giờ xem cô đang làm cái gì?]
"Ngăn cản thế giới sụp đổ có rất nhiều cách, lựa chọn phương thức nào là quyền của ta."
[Thứ thuốc biến đổi mà cô nghiên cứu chẳng có gì đảm bảo sau , hay không hết tác dụng.
Hơn nữa, một khi huyết tộc tăng cao, số lượng con người càng giảm, cung máu không đủ cầu, chiến tranh nội tộc vẫn sẽ xảy ra.]
Đại Thần làm luôn một tràng dài cho Thập Nhất nghe, tâm trạng của nó có vẻ rất bức bối vì vị ký chủ cứng đầu không chịu nghe bất kỳ lời khuyên nào.
"Hệ thống à, hay chúng ta cá cược đi?"
[Cá cược gì?]
"Ngươi cứ một hai nói nhiệm vụ chính lần này của ta sẽ thất bại.
Vậy thì cá cược thử đi.".
Truyện Quân Sự
[Hừ…Thậm chí cô có giúp Từ Chính Quân trị vì tốt cả huyết tộc lẫn con người đi chăng nữa thì việc khiến con người trở thành nô lệ, thành nguồn thức ăn cho huyết tộc cũng đi ngược lại tiêu chí nhân đạo của hệ thống.
Cô sẽ không có một điểm công đức nào đâu.]
"Được.
Vậy nếu ta vừa ngăn cản thế giới sụp đổ, vừa lấy được điểm công đức thì ngươi phải cho ta thêm cây kẹo.
Ngược lại, nếu ta thua, thế giới sau sẽ hoàn toàn nghe theo chỉ dẫn của ngươi.
Ok không?"
[Cô đã tạo ra nhiều thuốc biến đổi như thế thì còn định quay xe kiểu gì hả?]
"Đó là việc của ta, ngươi có dám cá cược với ta hay không thôi, hay là ngươi sợ thua?"
[Ai thèm sợ cô chứ! Cược thì cược.
Đến lúc đó cô đừng có mà nuốt lời đấy!]
Thành công khích bác gài kèo Đại Thần, coi như Thập Nhất không cần phải lo vấn đề thiếu kẹo nữa nhưng cô lại nảy sinh một lo ngại khác:
Hệ thống này đã theo cô bao lâu vậy mà chẳng thấy khôn ra tí nào cả.
Nếu hắn là người tạo ra cái hệ thống này thì thật lo lắng cho trí thông minh của lão vợ nhà mình ở hiện thực quá! -.-.