Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Diệp Chí Dương và Nhan Huệ Vãn bí mật lui tới, Hoa Vụ làm bộ cái gì cũng chưa phát hiện, mỗi ngày đúng lý hợp tình mà chỉ huy Diệp Chí Dương làm việc.
Nếu cô không ở đây, Nhan Huệ Vãn sẽ tới nhà, dỗ dành mẹ Diệp phải gọi là vui vẻ.
Hoa Vụ thường thường có thể nghe thấy mẹ Diệp nói cái gì mà: "Ngày nào cũng giống như đại tiểu thư, cô nhìn Tiểu Vãn nhà người ta mà xem, ân cần hiểu chuyện."
Tâm trạng Hoa Vụ tốt đều lười đáp lời, tâm trạng không tốt thì mỉa mai ngược lại: "Cô ta tốt như thế thì mẹ gọi cô ta về làm vợ mẹ đi."
Mẹ Diệp cầm môi xới cơm, cách cửa chỉ vào Hoa Vụ: "Cô thật sự cho rằng con trai tôi không dám ly hôn với cô?"
"Lúc con đề nghị ly hôn, con trai mẹ dám đồng ý chắc?" Hoa Vụ giống như một giám thị, dựa vào cửa phòng bếp uống nước, còn không quên nhắc nhở mẹ Diệp: "Thức ăn cháy rồi."
Vài lần trước khi cô đề nghị nếu Diệp Chí Dương mà đồng ý, vậy cô còn nể hắn là một thằng đàn ông.
Mẹ Diệp vừa tức, lại vừa không thể không xoay người đi xem đồ ăn trong nồi.
Cảnh tượng này thật sự rất buồn cười.
......
......
Hoa Vụ thỉnh thoảng rời đi mấy ngày, nhưng Diệp Chí Dương vẫn luôn rất cẩn thận, chưa từng làm cái gì với Nhan Huệ Vãn ở nhà.
Cách này không thể thực hiện được, Hoa Vụ đành phải nghĩ cách khác.
Lúc Diệp Chí Dương nói ở công ty tăng ca, đại đa số đều là ở bên Nhan Huệ Vãn, qua đêm cũng thường ở chỗ Nhan Huệ Vãn.
Cố tình tìm chứng cứ của hai người bọn họ, cũng không khó.
Chờ trong tay cô thu thập đủ chứng cứ, Hoa Vụ trang điểm một phen, vào một đêm trăng tối gió mạnh, hớn hở gõ cửa nhà Nhan Huệ Vãn.
Mở cửa là Nhan Huệ Vãn, thấy người ở bên ngoài, cô ta sửng sốt rõ ràng: "Chị......!Chị dâu?"
Nhan Huệ Vãn vội vàng che quần áo lại, "Chị dâu, sao chị biết em ở đây?"
"Không mời tôi vào à?"
"Cái này......"
Hoa Vụ tìm tới tận cửa, không giống với tình huống Nhan Huệ Vãn đoán trước, cô ta chưa có bất kỳ chuẩn bị gì, nào dám để Hoa Vụ đi vào.
Sao cô ta lại tìm được tới nơi này?
Diệp Chí Dương không phải nói cô ta hoàn toàn không phát hiện sao?
Hoa Vụ lại trực tiếp đẩy cô ta ra, đi vào bên trong.
Nhan Huệ Vãn: "Chị dâu......!Chị dâu."
Diệp Chí Dương đang tắm rửa, không nghe rõ Nhan Huệ Vãn đang kêu cái gì, hắn mở cửa phòng tắm ra, "Tiểu Vãn, sao thế......"
Tầm mắt của Hoa Vụ và Diệp Chí Dương chạm vào nhau trong không trung.
Diệp Chí Dương đột nhiên đóng cửa lại.
Sao cô ấy lại tìm được chỗ này?
Diệp Chí Dương hoảng sợ.
Hắn nghe thấy giọng Hoa Vụ xuyên qua ván cửa truyền vào: "Diệp Chí Dương, anh tăng ca là tăng ca ở trên giường đồng nghiệp à."
Bên trong không có bất kỳ phản hồi nào.
Hoa Vụ đợi một phút, thấy Diệp Chí Dương còn chưa ra, cười lạnh một tiếng: "Đừng trốn ở bên trong, anh để Nhan tiểu thư nhà người nhà ở bên ngoài, còn tính là đàn ông sao."
Cuối cùng bên trong cũng có động tĩnh, một lúc lâu sau cửa phòng tắm bị mở ra.
"Tiểu Dư......!Anh......"
Hoa Vụ ngồi ở trên sô pha, dáng ngồi tùy ý, không thấy chút oán giận và phẫn nộ nào khi bắt quả tang chồng ngoại tình, chỉ có nghiền ngẫm và trêu chọc.
"Ngồi đi, đứng làm gì?"
Cái giọng điệu của chủ nhân kia, người không biết còn tưởng rằng đây là nhà cô.
Diệp Chí Dương: "......"
Nhan Huệ Vãn hít một hơi: "Chị dâu, nếu chị đã bắt gặp, vậy em và Chí Dương cũng không có gì phải giấu giếm nữa.
Chị và Chí Dương căn bản không hạnh phúc, chị đối xử với anh ấy như thế nào, chính trong lòng chị rõ ràng."
Hoa Vụ liếc cô ta một cái: "Bảo cô nói chuyện sao?"
Diệp Chí Dương kéo Nhan Huệ Vãn đến một bên, "Tiểu Dư, chúng ta trở về rồi nói."
"Vì sao phải trở về nói, đây không phải là chuyện của ba người chúng ta sao?"
"Tiểu Dư......"
Diệp Chí Dương muốn giải thích, nhưng lại không biết nên giải thích như thế nào.
Diệp Chí Dương do dự, muốn trước rời khỏi nơi này: "Tiểu Dư, chúng ta trở về nói."
Hoa Vụ: "Có cái gì thì ở chỗ này nói rõ ràng."
"Anh Diệp, đều thành như này rồi, anh còn do dự cái gì?" Nhan Huệ Vãn giữ cánh tay Diệp Chí Dương.
Diệp Chí Dương theo bản năng muốn rút ra, nhưng Nhan Huệ Vãn giữ rất chặt.
Hai người đứng chung một chỗ, giống như đang gặp phụ huynh.
Hoa Vụ bình tĩnh như thế, thậm chí là có biểu cảm như đang xem kịch, giống như làm Diệp Chí Dương đau đớn.
Mặt hắn tràn đầy thống khổ và khó hiểu: "Hạ Dư, vì sao em lại biến thành như thế này?"
Hoa Vụ cười hỏi: "Tôi biến thành như thế nào?"
Diệp Chí Dương: "Từ ngày tổ chức đám cưới đến bây giờ, em đối với anh như thế nào, chính em rõ ràng.
Ngay cả phòng em cũng không cho anh vào, càng không cho anh chạm vào em, đây là vợ chồng bình thường sao?"
Hắn chưa từng thấy qua đôi vợ chồng mới cưới nào như vậy!
Hắn là một người đàn ông trưởng thành, rõ ràng có vợ, lại cái gì cũng không thể làm?
Hắn làm sao bỏ qua được chứ?
Mà ngay cả cơ hội nói chuyện cô cũng không cho mình.
Mỗi lần nói đến những việc này, cô không phải đột nhiên phải về Hạ gia, chính là trong cửa hàng có việc.
Hoa Vụ hơi hất cằm: "Anh bất mãn, trước đó có thể đề nghị ly hôn với tôi, ly hôn rồi, anh muốn tìm ai thì tìm người đó, vì sao anh không nhắc tới chứ?"
Diệp Chí Dương: "......"
Diệp Chí Dương vẫn không hiểu: "Vì sao từ sau ngày đám cưới đó, em lại thay đổi?"
Hoa Vụ: "Con người sẽ trưởng thành sau một đêm, lời này anh chưa từng nghe qua?"
Diệp Chí Dương nghĩ đến chuyện xảy ra ở đám cưới dưới quê: "Chỉ bởi vì anh họ của anh? Anh ta căn bản là chưa đụng tới em......!Lúc ấy anh cũng đã dạy dỗ anh ta rồi."
"Tôi có bóng ma tâm lý không được à?"
Diệp Chí Dương: "......"
"Bố mẹ anh, vốn dĩ cũng không coi tôi là người một nhà, vì sao tôi phải mặt nóng dán mông lạnh."
Cái mác oan khuất này đừng hòng dán lên trên người cô!
Hoa Vụ đứng dậy, "Nếu anh và Nhan tiểu thư là chân ái.
Tôi cũng không làm kẻ xấu nữa, Diệp Chí Dương, chúng ta ly hôn đi."
Ly hôn......
"Tiểu Dư, Tiểu Dư......!Cô mau thả tôi ra."
"Anh Diệp, cô ta muốn ly hôn với anh, vậy ly hôn thôi." Nhan Huệ Vãn túm lấy Diệp Chí Dương không bỏ, "Hai người tiếp tục ở bên nhau, cũng sẽ không hạnh phúc."
......
......!
Hoa Vụ dọn về Hạ gia ngay trong đêm đó, cũng nói cho vợ chồng Hạ gia chuyện cô muốn ly hôn.
Hạ Hòe Phong và Văn Mạn Ngưng đã sớm phát hiện cô cùng Diệp Chí Dương không thích hợp, nhưng lần nào Hoa Vụ cũng qua loa có lệ, không muốn để cho bọn họ quản.
Bọn họ vốn không thích Diệp Chí Dương, con gái không ở trước mặt bọn họ nói Diệp Chí Dương tốt như thế nào, bọn họ vừa vui lại vừa hơi lo lắng.
Bây giờ nghe thấy tin ly hôn, hai người nói ngạc nhiên thì không ngạc nhiên lắm, nói không ngạc nhiên thì lại cũng ngạc nhiên.
"Bố, mẹ, con đã trưởng thành, sẽ xử lý tốt những việc này, hai người không cần nhọc lòng."
Hoa Vụ trấn an hai bạn nhỏ lớn tuổi muốn hỏi chi tiết xong, thì đi liên hệ với luật sư trước.
Cô đã sớm tìm xong luật sư, những chứng cứ cô tìm được trước đó, cũng đều đã nộp cho luật sư.
Nếu Diệp Chí Dương không tác oai tác quái, ngoan ngoãn ly hôn, những cái chứng cứ đó sẽ tạm thời không dùng được.
Nhưng nếu hắn không chịu ly hôn, vậy không thể trách cô.
Liên hệ luật sư xong, cô lại tìm người môi giới bất động sản.
"Căn hộ đó của cô Hạ vị trí địa lý rất tốt, bởi vì ở gần trường học, người muốn mua không ít, giá cả cũng không tồi.
Nếu cô muốn bán thì chắc là hai ngày này tôi có thể đưa khách hàng đi xem nhà."
"Tạm thời không vội, lúc nào có thể xem nhà thì tôi lại báo cho anh."
"Cũng được, vậy tôi giúp cô lưu ý người mua trước.".