Chương :
Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Là cha Sở lừa gạt Văn Tử Nam.
Nhưng hình như tất cả đều biến thành sai lầm của Văn Tử Nam, những lời chỉ trích đó đều biến thành Văn Tử Nam không đúng, quyến rũ cha Sở.
Mẹ Sở Giang Thu tìm tới cửa, xảy ra va chạm với Văn Tử Nam.
Không ai nghĩ đến lúc đó mẹ Sở Giang Thu đang mang thai.
Lúc xô đẩy, Văn Tử Nam lỡ tay đẩy mẹ Sở Giang Thu ngã xuống, đứa nhỏ không giữ được.
Sau khi phá thai, tâm trạng thay đổi rất nhiều, không kịp thời điều dưỡng tốt cơ thể.
Sau đó, thần kinh của mẹ Sở Giang Thu có chút loạn...!không bao lâu sau thì thân thể đã không còn tốt, bệnh một trận không dậy nổi, kéo dài tới mấy năm sau thì rời đi.
Sở Giang Thu cảm thấy tất cả đều do cha Sở cùng Văn Tử Nam gây ra.
Hắn oán hận cha Sở.
Càng oán hận Văn Tử Nam cùng với đứa con riêng của bà.
......
......
Lúc trước Văn Tử Nam không phải chủ động ra nước ngoài mà là bà không còn cách nào khác, mẹ của Sở Giang Thu không ngừng sai người trả thù bà.
Bà cũng không dám ở lại trong nước nữa.
Sau khi ra nước ngoài, ở nước ngoài, không có người quen còn mang thai, cuộc sống trôi qua vừa túng thiếu vừa gian khổ.
Nhưng vì nuôi đứa nhỏ này, Văn Tử Nam đều nhịn qua.
Mãi cho đến khi bà gặp cha nuôi của Văn Ẩn...
Vào những ngày tồi tệ, Văn Ẩn cũng chưa từng thấy Văn Tử Nam toát ra bao nhiêu bi thương, nhưng thay vào đó là những ngày tốt đẹp hơn thì hắn lại nhìn thấy bà thường xuyên khóc.
Khi đó, Văn Tử Nam đang suy nghĩ người bà thích hay là hối hận vì không biết rõ người đó?
Văn Ẩn không biết.
Hắn chưa bao giờ hỏi.
"Anh không hận Sở Thiên Hùng?"
Văn Ẩn trầm mặc một hồi lâu, chậm rãi lên tiếng: "Tôi cũng không biết có nên hận hay không."
Nếu như không có Sở Thiên Hùng phong lưu, bi kịch của mẹ Văn Ẩn và Sở Giang Thu cũng sẽ không xảy ra.
Hắn cũng sẽ không phải chịu đựng nhiều khổ cực từ khi còn nhỏ như vậy.
Nhưng cảm giác bị Hoa Vụ không trâu bắt chó đi cày...!khiến mức suy nghĩ của hắn về Sở Thiên Hùng bị giảm bớt.
Không trâu bắt chó đi cày: là bắt người khác làm việc không phù hợp với khả năng, gây khó dễ cho người khác.
Luôn luôn cảm thấy mình bị buộc phải làm việc.
Hoa Vụ vỗ bả vai hắn, "Không có việc gì, mặc kệ có hận hay không, trước tiên giành được gia sản đến tay, có tiền anh liền có quyền nói chuyện.
Sau đó lại suy nghĩ về vấn đề này cũng không muộn."
"......"
Đây rồi! Chính là cảm giác này!
Hoa Vụ lại vỗ bả vai hắn, đoán trước nói: "Anh yên tâm, chỉ cần anh nghe tôi, tôi cam đoan có thể khiến cho anh kế thừa Sở gia."
Văn Ẩn: "..." Tôi cảm ơn cô nhé.
"Lúc trước cô lại ở bên cạnh Sở Giang Thu làm thế thân?" Văn Ẩn nghĩ không ra điểm này.
Với tính tình này của cô, làm sao có thể đi làm thế thân cho người ta.
"Bởi vì...!yếu đuối? "
"......"
Tại sao mỗi câu trả lời của cô đều nằm ngoài dự đoán của mình.
"Bây giờ cô không yếu sao?"
"Tôi nói thật với anh vậy." Hoa Vụ hắng giọng, "Thật ra là lúc tôi đi vào trong núi sâu quay phim, nhặt được một cái nhẫn, bên trong có hình một ông cụ...!này, sao anh lại đi?"
"Bên kia có phòng khách, cô không đi thì sang bên kia ngủ.
Nếu cô rời đi thì nhớ đóng cửa lại.
"
Phanh——
Cánh cửa đóng lại không thương tiếc.
Hoa Vụ: "..."
Đối xử với ân nhân như thế này à!
......
......
Công ty nhanh chóng đồng ý các điều kiện của Hoa Vụ, bởi vì đối với công ty, nó không phải là một điều kiện.
Cô không có bất kỳ ý kiến gì về việc phân chia lợi ích thì cô nói cái gì chính là cái đó.
Miễn là cô có thể kiếm tiền, cô chính là bảo bối.
Sau khi ký xong hợp đồng, đãi ngộ của Hoa Vụ liền được nâng lên.
Cô có đoàn đội của riêng mình, còn được cả xe.
Có ba trợ lý!
"Đây là đãi ngộ đỉnh lưu sao?" Hoa Vụ bày ra dáng vẻ của nữ minh tinh, cực kỳ vui mừng.
Cảm thấy như mình đang tiến gần hơn với chuyện hoàn thành công việc.
Trợ lý đi theo cô theo cô từ lúc trước lá gan rất lớn: "Chị Tống Di, chị vẫn còn cách đỉnh lưu xa lắm."
Hoa Vụ suy sụp trong tức khắc, ủ rũ đi ghi hình chương trình.
Sau khi ghi hình chương trình tống nghệ thì đến lễ trao giải.
Nhân vật trong "Phong Hành Ký" đã được đề cử giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.
Nhưng Phùng Lệ cảm thấy hy vọng không lớn, đó là một nhân vật phản diện.
Nhân vật phản diện rất khó để giành giải thưởng.
Hơn nữa những người khác được đề cử, biểu hiện cũng không tệ, cho nên cô cảm thấy Hoa Vụ chính là đi theo đến.
Ai biết được ngày trao giải, giải thưởng này thật đúng là trao cho Hoa Vụ.
Câu đầu tiên của Hoa Vụ khi lên sân khấu phát biểu chính là: Người đại diện của tôi nói tôi đi theo đến đây.
Phùng Lệ thiếu chút nữa một hơi không lên.
Phùng Lệ đầu óc đều là —— tôi có thù oán gì với nghệ sĩ của tôi.
Tức giận đến Phùng Lệ không bao lâu liền đem Hoa Vụ đóng gói đưa vào đoàn làm phim, cô không muốn nhìn thấy cô nữa!
Sau khi nhận một bộ phim nữ chính, kịch bản Phùng Lệ đưa cho cô cơ bản đều là của nữ chính.
Nhưng...
Hoa Vụ cảm thấy thách thức thật lớn.
"Đạo diễn đều mắng người như vậy?" Lúc bị mắng, Hoa Vụ nhỏ giọng bát quái cùng nam diễn viên bên cạnh cũng bị mắng.
Nam diễn viên im lặng: "Chị ơi, kỹ thuật diễn cảnh phía trước của chị không tốt lắm, em có đắc tội với chị ở đâu không, chị đang trả thù em phải không? "
Hoa Vụ: "Không có nha."
Nam diễn viên: "Vậy tại sao chị lại làm thế?" "
Hoa Vụ: "..."
Hoa Vụ cười một chút, quyết định thản nhiên đối mặt với bão táp: "Chịu mắng đi."
Nam diễn viên: "..."
Diễn xuất của Hoa Vụ lúc tốt lúc xấu, không chỉ đạo diễn chịu không nổi, ngay cả fan cũng có chút chịu không nổi.
Kịch bản mới nhận, đều nói cô không chuyên nghiệp, có chút nổi tiếng đã bắt đầu giảm sút.
Hoa Vụ vẫn rất cứng đầu, tỏ vẻ có đang nghiêm túc làm việc.
Cũng may cô ở trong chương trình tống nghệ đều không có vấn đề gì, duy trì phong cách đặc biệt của cô.
Cứng đầu lại gian xảo.
Lần nào cũng muốn đem tổ tiết mục tiễn đi.
......
......
Sau khi Phùng Lệ phát hiện ra vấn đề, đã đăng kí cho cô một lớp học.
Hoa Vụ không hiểu, sao cô lại đi lên con đường vừa đi làm vừa đi học này.
Mỗi ngày gió tới, mưa đi...!nhưng không thấy gì tiến bộ.
Không phải là cô ấy không chăm chỉ.
Giáo viên nói rằng cô rất nỗ lực.
Nhưng cô nỗ lực vô ích thôi.
Cô ấy là một loại...
Giáo viên miêu tả, trên người cô có một loại khí chất đặc biệt của nhân vật phản diện, khiến người khác nhìn cô sẽ cảm thấy cô chính là một nhân vật phản diện.
Sau khi huấn luyện thất bại, Phùng Lệ đại khái là cũng buông tha, bắt đầu tìm kịch bản đặc biệt cho cô.
Kịch bản không khó tìm, nhưng nhiều nhân vật không quá nổi bật.
Hoa Vụ ngực đảm bảo: "Không sao, tôi có thể tự mình thay đổi." "
Phùng Lệ: "..."
Cô thực sự là một kho báu.
Phùng Lệ không biết Hoa Vụ nói như thế nào để khiến cho đạo diễn cải biên, dù sao chỗ cô cũng không biết diễn, toàn bộ đều thay đổi —— còn làm cho người ta cảm thấy hợp lý còn diễn rất khá.
Cuối cùng dường như là thiết kế dành riêng cho cô.
Vấn đề là những nhân vật này cô diễn đều không có lặp lại.
Mỗi nhân vật đều có những đặc điểm riêng khiến người ta nhớ đến, sẽ không làm cho người ta cảm thấy cô diễn xuất như một.
Cô biểu diễn cho người xem đến N loại vai phản diện khác nhau.
Phùng Lệ rất tin tưởng, kỹ năng diễn xuất của cô bị lệch.
"Chị Tống Di, chị có suy nghĩ đến việc đổi nghề làm biên kịch không?" Trợ lý dò hỏi.
"Sao các người cứ luôn muốn chị đổi nghề?" Hoa Vụ nhíu mày: "Chị là người có mục tiêu."
Trợ lý: "Mục tiêu của ngài là gì?"
"Đứng đầu giới giải trí."
Trợ lý cười trộm: "Em thấy chị chỉ có thể đứng đầu vai phản diện."
"Đó cũng là đứng đầu."
"..."
"Chỉ cần là đứng đầu, chị đều không chê."
"..."
====.
chương
Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Sau khi Văn Ẩn trở thành tổng giám đốc, cảm thấy mình chính là tiểu đệ của Hoa Vụ, cô đẩy hắn đến vị trí này, chính là vì tự tạo cho mình một cái hậu trường – sau đó từ chối tiếp rượu.
Mặc dù công ty hứa với cô không cần tiếp rượu, nhưng trong một số trường hợp vẫn không thể tránh được việc các thương nghiệp thổi phồng lẫn nhau.
Lúc này, cô liền triệu hồi hắn đi qua.
Thấy tổng giám đốc mới của Sở thị, ai còn dám để cho cô uống rượu với mình?
Cái gì 'lấy thân báo đáp' tôi thật lòng thích anh', đều là nhảm nhí!
Theo thời gian, khó tránh khỏi sẽ có các loại tin tức được lan truyền, thậm chí có người chụp được ảnh bọn họ cùng ra vào.
Cô là một nữ minh tinh nhanh sắp chen chân vào tuyến một, cả ngày bị người ta chụp được ảnh chụp cùng một người đàn ông khiến cư dân mạng bên kia nhanh chóng bổ não.
Đồn cô yêu đương còn tốt.
Thậm chí còn có tin đồn cô lén kết hôn, mang thai, sinh con...
Nhưng fans thì rất bình tĩnh, thậm chí có chút hả hê khi người gặp họa.
Lúc trước mỗi lần xuất hiện tin hắc gì, bọn họ cũng là người đầu tiên xông lên phía trước.
Nhưng sau đó phát hiện... căn bản là không cần.
Chính chủ của bọn họ, sau một loạt thao tác kỳ quặc, trực tiếp đưa người vào.
[Những người này chưa có trải qua đòn hiểm của Di Di nhà chúng ta, còn muốn ăn cơm nhà nước! Ngươi nói có lạ không, hiện tại mọi người đều không thích ăn cơm mềm, lại thích ăn gạo nhà nước.]
[Các chị em xông lên một lần? Đưa họ vào? ]
[Di Di nói chúng ta là người tốt, không thể tùy tiện làm loại chuyện này... chờ đã, ta đi mở một cái loa.]
[Các ngươi nói, Di Di sẽ không thật sự lén kết hôn chứ? ]
[Làm sao có thể, trên người Di Di nhà ta chỉ có hơi thở ngọt ngào của nhân vật phản diện, nào có mùi hôi thối của tình yêu!]
[Ngươi có biết người đàn ông đó là ai không?"]
[Mặc kệ hắn là ai, dù sao cũng chỉ có thể làm tiểu đệ cho Di bảo]
[Còn nhớ chuyện Sở Giang Thu và Quý Uyển Vi lúc trước ồn ào huyên náo không? ]
Thân phận của Văn Ẩn cũng không khó đào.
Cư dân mạng vạn năng rất nhanh liền tìm ra thân phận của hắn, con riêng của chủ tịch tập đoàn Sở thị, em trai của Sở Giang Thu.
Sở Giang Thu coi Tống Di là thế thân.
Cùng Quý Uyển Vi, Dư Lâm ba người yêu hận rối loạn khiến người xem cũng phải kinh ngạc.
Kết quả hiện tại Sở Giang Thu không biết ở đâu, con riêng của Sở gia thế mà lại thay thế hắn, trở thành tổng giám đốc tập đoàn Sở thị.
Con riêng còn có quan hệ khác với Tống Di...
Tống Di lại qua lại cùng Lăng Du...
[Các người không cảm thấy nó giống như một cuốn tiểu thuyết sao? Sau khi ta viết một bản nháp ra, phát hiện... mọi thứ dần dần có gì đó không đúng.]
Những người yêu thích tiểu thuyết trực tiếp ném ra mấy bản nháp.
Kết hợp vào mối quan hệ của một số người, điển hình của loại kịch bản thế thân.
Nhưng tại sao... Nữ chủ thế thân hình như trở thành một nhân vật phản diện.
[Sao không cho Di Bảo của chúng ta cầm kịch bản nữ chính thế thân?]
[Chính là, đại móng heo căn bản không xứng với Di Di của chúng ta!]
Mọi người cũng chỉ có thể thảo luận, bọn họ không có chứng cứ chứng minh chuyện Sở Giang Thu mất đi tất cả có quan hệ với Hoa Vụ.
Dù sao thì lúc ấy, Hoa Vụ còn đang ở trong đoàn làm phim chịu mắng.
Cuối cùng cũng chỉ có thể cho là trùng hợp ngẫu nhiên.
......
......
"Cô không giải thích?" Văn Ẩn liếc mắt nhìn Hoa Vụ biến nơi này của hắn trở thành nơi trú ẩn.
Kể từ khi cô nổi tiếng, nơi ở của cô đã bị gạt ra ngoài.
Công ty đã sắp xếp chỗ ở mới cho cô, kết quả không đến hai ngày sau lại cho người ta tìm ra.
Căn nhà này là cha Sở đưa cho hắn, an ninh rất tốt, phóng viên, fan tư sinh đều không vào được, vì thế nơi này liền trở thành chỗ ở tạm thời của cô – sau đó thì bên ngoài liền nói bọn họ ở chung.
Văn Ẩn có khổ mà không thể nói.
"Làm rõ cái gì?" Hoa Vụ nhoài người trên ghế sofa.
"Bọn họ đều nói cô mang thai sinh con."
Hoa Vụ suy nghĩ một chút, con ngươi sáng ngời: "Hay là anh cùng tôi đến bệnh viện một chuyến? "
"???" Văn Ẩn đánh giá cô: "Cô không thoải mái sao? "
Hoa Vụ chạm vào bụng, lộ ra tình thương của người mẹ: "Con cái của chúng ta cần phải được kiểm tra sức khỏe."
"Phụt..."
Hoa Vụ còn vui vẻ nói: "Chúc mừng, anh sắp được làm cha rồi!"
Văn Ẩn sau khi trải qua khiếp sợ thì chỉ còn lại chết lặng, kéo khóe môi: "Vậy cũng được, sinh con ra cũng không có chuyện gì."
Cô ấy bị bệnh tâm thần cũng không phải ngày một ngày hai, quen rồi.
Hoa Vụ thu lại nụ cười ở khóe miệng, cầm điện thoại liền hẹn cho mình một cái lịch kiểm tra ở khoa phụ sản, sau đó bảo Văn Ẩn ngày hôm sau đi cùng cô.
"Cô kiểm tra... tôi đi làm cái gì?"
"Anh không đi, làm sao tôi có thể đưa vào nhiều người hơn? Làm thế nào để đóng góp cho quốc gia!" Hoa Vụ lòng chính nghĩa cảm thấy mình có trách nhiệm sâu nặng, dứt khoát nói: "Cứ như vậy đi!"
Văn Ẩn: "..."
Có phải quốc gia còn phải cảm ơn cô không?
"Cô câu cá như vậy có được không?". Google ngay trang [ Tг ЦмtгuуeИ. v N ]
"Bọn họ tự mình cắn câu, cũng là lỗi của tôi sao?" Con ngươi Hoa Vụ trừng nhẹ: "Là tôi ấn đầu bắt bọn họ viết lung tung, sắp xếp cho tôi sao? Tôi chỉ là đơn thuần đi khám sức khỏe nha."
Văn Ẩn: "..."
......
......
Hoa Vụ hẹn là một bệnh viện phụ khoa tư nhân, y thuật có được hay không biết, nhưng an ninh riêng tư rất tốt.
Sau khi đi vào, không ai biết họ đã đi đến khoa nào.
Khi họ đi ra, tin tức báo chí đã bay đầy trời.
Văn Ẩn vừa mới tiễn Hoa Vụ đi, điện thoại của Lăng Du liền gọi đến: "Không phải cậu nói không thích cô ấy sao? Sao bây giờ lại mang thai?"
Văn Ẩn nghiến răng nghiến lợi: "Bản thân cô nhất định muốn 'mang', ép buộc tôi làm cha, tôi có biện pháp gì."
Lăng Du đại khái nghe được oán hận trong giọng nói của Văn Ẩn, "Cô ấy làm cái gì vậy? "
"Làm người."
Lăng Du cuối cùng cũng nhớ tới hotseach trong khoảng thời gian này, đáy lòng hiểu rõ.
Sau khi nói chuyện hai câu, Lăng Du hỏi: "Cho nên hai người rốt cuộc có ở cùng một chỗ hay không?"
Văn Ẩn: "Không. "
"Mỗi ngày cô ấy đều chạy đến chỗ anh, tôi còn tưởng rằng hai người ở cùng một chỗ."
".... Tôi là xui tám đời."
Văn Ẩn, người xui xẻo tám đời, nhìn thấy cư dân mạng đứng trên nhà cao tầng, nhìn thấy cư dân mạng vui đùa, nhìn thấy cư dân mạng xem.... thông báo có văn bản viết bằng chữ trắng trên nền xanh.
Sau chuyện này, lại xuất hiện tin đồn không tốt về cô, cư dân mạng đều phải thận trọng.
Nhưng Hoa Vụ cũng không có tích cực làm rõ quan hệ giữa bọn họ.
Chỉ khi được đề cập trong chương trình tống nghệ, cô trả lời: "Ai mà không có mấy người bạn khác giới."
Một khách mời cười và hỏi: "Đó là bạn trai hay bạn nam?"
Hoa Vụ lúc ấy cũng không biết đã trả lời cái gì, nhưng nó cũng đã bị cắt đi bởi tổ tiết mục.
Rất lâu sau, Văn Ẩn lướt đến hậu trường của tập đó, Hoa Vụ: Đừng bỏ 'chuyện ấy' ra ngoài.
Tổ tiết mục không bị cô tiễn đi luôn, đúng là may mắn.
......
......
Mấy năm tiếp theo, Văn Ẩn càng hiểu thêm được địa vị của mình ở chỗ Hoa Vụ —— hắn chính là tài xế + bảo mẫu + tiểu đệ + hậu trường.
Hậu trường: Kiểu người chống lưng á.
Lúc đầu còn có người kiên định cho rằng bọn họ đang hẹn hò, có không ít fan cp. Sau đó những fan CP này thấy họ đều không có tiến triển nên đã giải tán luôn.
Nữ minh tinh nhà bọn họ tập trung làm việc, căn bản khinh thường yêu đương.
Đàn ông không xứng đáng đứng bên cạnh cô ấy!
Nỗ lực làm việc chăm chỉ, cuối cùng hai năm sau bằng nỗ lực của riêng mình, giành được vòng nguyệt quế của ảnh hậu, chính thức trở thành đỉnh lưu.
Rất nhiều vai diễn của cô đều trở thành kinh điển, không ai có thể thay thế.
Đắp nặn ra được một loại siêu sao khác.
— Ngắm hoa trong sương mù —
Vẫn là yêu cầu một phiếu, có phiếu hãy ném, xông lên~~