Edit: Ngọc
Beta: Oanh
Diệp Giai cũng không nghĩ tới Diệp Thiều Hoa lại mặt dày như vậy.
Cô ta giật giật miệng, "Hi vọng chị có thể thi được thành tích tốt, dù sao chị cũng rất thông minh."
Diệp Thiều Hoa khiêu mi, liếc mắt, nhìn Diệp Giai nở một nụ cười đầy tà khí: "Đây không phải sự thật sao? Còn cần cô nói?"
"Mẹ nó! Không ngờ trên thế giới vẫn còn có người không biết xấu hổ như cô ta đấy? !"
"Diệp Thiều Hoa thông minh, đây là chuyện buồn cười nhất năm nay tôi nghe được đấy."
"Cô ta không phải một đứa thiểu năng trí tuệ à . . ."
Giọng nói châm chọc của người chung quanh không ngừng truyền đến, biểu tình của Diệp Thiều Hoa như cũ, không có biến hóa.
Diệp Giai nhìn thấy Diệp Thiều Hoa mặt dày như vậy, không khỏi giật giật miệng.
Cô ta thật sự không ngờ rằng trên thế giới lại có người vô liêm sỉ như Diệp Thiều Hoa!
Top ?
Từ dưới lên trên nghe còn tạm được!
"Cha mẹ, hai người thấy buồn cười hay không cơ chứ?" Sau khi Diệp Giai trở về, đem chuyện này xem như trò cười nói cho cha mẹ mình nghe, "Nó vậy mà nói mình có thể thi được top trường, nó bị cái gì kíƈɦ ŧɦíƈɦ hay sao á?"
Diệp Giai không cần biểu lộ một bộ dạng ôn hoà giống trước mặt bạn học mà bây giờ mặt mũi cô ta tràn đầy sự khinh bỉ.
Mà Chú Diệp và bà Diệp nghe vậy, liếc nhau một cái.
Đều từ đáy mắt đối phương nhìn thấy vẻ đắc ý.
Con ngu kia thật sự bị lừa rồi.
Trung học Vân Thủy, thầy cô đều đang chấm thi.
"Cục trưởng." Nhìn thấy cục trưởng cục giáo dục đến dò xét, giáo viên đang chấm bài thi lập tức đứng lên, rất có lễ phép chào hỏi.
Cục trưởng Trương nở nụ cười, "Thật sự không cần giữ lễ tiết, thành tích của học sinh là quan trọng nhất, phía trên cực kỳ coi trọng thành tích lần kiểm tra này."
Bài thi kiểm tra chất lượng này là do mấy trường đại học ở phía trên cùng làm ra.
Chuyện liên quan tới đến việc cử đi, trường học nào lại không chú ý chứ.
Dù sao họ cũng cần tuyển người có năng lực.
"Lần này học sinh thi thế nào?" Cục trưởng Trương hỏi người đang chấm bài thi, "Tôi nghe người ra đề nói, lần này đề thi rất khó."
"Xác thực rất khó." Bài thi cũng đã sắp chấm xong, thầy Lý lắc lắc tay, có chút chua xót, "Mấy khoa khác tôi không biết, nhưng môn toán trên cơ bản có rất ít người vượt qua điểm , nhưng trường học chúng ta có học thần đạt điểm."
Đang nói, hắn tùy ý lật một bài thi ra, "Thành tích chỉ vừa đủ điểm trung bình, có rất ít người vượt qua ."
Lúc lật ra bài thi cuối cùng, hắn có chút tùy ý nhìn.
Sau đó nhìn nhìn, cuối cùng sửng sốt.
"Chờ chút!" Tất cả đề mục đáp án hắn đều ghi tạc trong lòng, hắn nhớ rất rõ, hắn nhìn lại bài thi cuối cùng này một lần nữa, cuối cùng xác định, "Max điểm, vậy mà xuất hiện một bài thi max điểm, đây mới là học thần, còn không biết người đạt điểm kia là ai."
Vẫn còn có bài thi đạt max điểm?
Cục trưởng Trương con mắt sáng lên, nghe người ra đề nói, lần này đề môn toán, tuyệt đối sẽ không có người kiểm tra đạt max điểm.
Lúc này nghe được trung học Vân Thủy có người kiểm tra được max điểm, đến buổi chiều, một đám người đổi đến hoa mắt váng đầu, kích động vô cùng.
"Max điểm, môn tiếng anh cũng max điểm! Hai môn rồi, đã có hai môn max điểm!" Cách đó không xa tiếng tổ trưởng tổ Anh cũng hưng phấn nói.
Tiếng Anh và môn kia max điểm, thể hiện điều gì?
Cô cho thấy rằng tổ trưởng tổ tiếng anh có phương pháp dạy học rất tốt.
Cuối cùng phát hiện cả môn tổng hợp và Ngữ Văn đều có điểm cao.
"Ai đây, sao mà to gan như vậy?" Giáo viên nhìn dòng cuối cùng viết trên đề, cười vui vẻ, "Ra đề có tâm chút được không, đề có thể khó một chút hay không? Người này đánh bại hơn phân nửa học sinh khối của trung học Vân Thủy rồi."
Cục trưởng Trương nhìn thoáng qua, nhìn thấy hàng chữ cuối cùng trên tờ giấy thi.
Người ra đề? Ổn chứ?
Hắn: ". . ."
"Tôi cảm thấy đây chính là Diệp Giai, con bé tiến bộ rất nhanh đấy." Bài thi đã chấm xong, giáo viên các khoa đến chia bài thi, thầy Lý tán thưởng một tiếng, "Lần trước mặc dù con bé thi được top , nhưng cũng chỉ kém hơn Ninh Vân Sơ mấy chục điểm, trực tiếp đứt gãy, không nghĩ tới lần này còn kém một điểm so với Ninh Vân Sơ."
Trong văn phòng, thầy cô ở khoa của Diệp Giai hết sức kích động.
Không nghĩ tới ngoại trừ Ninh Vân Sơ, trung học Vân Thủy còn có thể xuất hiện một thiên tài nghịch thiên như vậy.
Lần này trung học Vân Thủy rất ghê gớm.
Chắc là chuẩn bị được ghi vào lịch sử.
Sau khi một nhóm giáo viên sửa bài thi xong, họ bắt đầu chia bài.
Những người này vô ý thức liền tìm bài thi max điểm kia trước.
"A . . ." Thầy Lý nhìn bài thi điểm trong tay, hơi kinh ngạc, "Cái bài thi điểm này là của Ninh Vân Sơ? Chẳng lẽ Diệp Giai thi còn tốt hơn Ninh Vân Sơ?"
"Cái gì?" Cục trưởng Trương cũng tò mò.
Hắn đã từng nghe qua đại danh của Ninh Vân Sơ, tham gia qua vô số cuộc thi.
Một mình hắn đã trao cho Ninh Vân Sơ nhiều giải vàng trong các cuộc thi khác nhau.
Nghe được có người thi còn tốt hơn Ninh Vân Sơ, mặc dù chỉ kém hơn một chút, nhưng đây cũng là chênh lệch rồi.
Thầy Lý lại lật một cái, liền lật đến tên một tờ bài thi ở cuối cùng ——
Diệp Thiều Hoa!
Nhìn thấy cái tên này, thầy Lý sững sờ sau nửa ngày, còn chưa lấy lại tinh thần.
Cùng lúc đó, các thầy cô khác cũng lật đến bài thi của Diệp Thiều Hoa, cơ hồ biểu lộ không khác thầy Lý lắm.
Không khí trong văn phòng trầm mặc xuống.
Cục trưởng Trương phát hiện dị dạng, "Làm sao vậy? Học sinh này thi không đúng sao?"
"Không phải không đúng." Thần sắc thầy Lý phức tạp, "Là quá không đúng, người này mua ghế vào trung học Vân Thủy, lần trước thi giữa học kỳ, tổng điểm chỉ có điểm."
Khó trách, khó trách hôm qua có nghe nói Diệp Thiều Hoa phát điên nói bản thân có lọt vào top kì kiểm tra này, hóa ra là lấy được đáp án.
Bởi vì câu trả lời của Diệp Thiều Hoa là câu trả lời tiêu chuẩn.
Vẻ mặt cục trưởng Trương biến đổi, "Cái gì? Còn có chuyện này? Lần kiểm tra quan trọng như vậy mà còn có người gian lận?"
Mà Ninh Vân Sơ còn không thi được max điểm, Diệp Thiều Hoa vậy mà thi được, đây không phải gian lận phổ thông, mà là có người đem đáp án tiêu chuẩn sớm đưa cho Diệp Thiều Hoa.
Việc rò rỉ đáp án đề thi tuyển sinh còn liên quan đến nhiều trường cao đẳng, đại học, vấn đề này không phải không nghiêm trọng.
Diệp Thiều Hoa không biết rằng bộ Giáo dục đã bắt đầu điều tra.
Lúc này cô đang ngồi trong lớp, cô giáo chủ nhiệm đang trả bài, tất cả đều được trả nhưng cô không có.
Diệp Thiều Hoa lười biếng nhấc tay, "Thưa thầy, bài thi của em đâu?"
Chủ nhiệm lớp nghe vậy, hết sức nghiêm túc nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, "Diệp Thiều Hoa, hiện tại người của bộ giáo dục và hiệu trưởng đều ở văn phòng chờ em, em đúng là to gan, vậy mà để người trong nhà mua đáp án cho em? ! Mua đáp án thì thôi đi, lại còn chép y nguyên vào? Em trâu bò thật đấy!"