Vừa dứt lời.
[ Keng! Mục tiêu nhân vật Phượng Triêu Ca, độ thiện cảm + , công lược hoàn thành ! ]
Không nghĩ tới Phượng Triêu Ca dễ dỗ dành như vậy, vài cái liền đem độ hảo cảm trở về mức ban đầu.
Tuy rằng chỉ là số , nhưng cũng thật đáng mừng.
Phong Hoa không khỏi khiêu mi cười cười, trong nụ cười lướt lên một tia hương vị chân thật, tuấn mỹ mà phong lưu:
“Kia, tạ chủ long ân?”.
-
Hiệi quả của Kim Sang Dược quả nhiê tuyệt hảo, không dùng bao lâu, miệng vết thương trên người Phượng Triêu Ca đã bắt đầu đóng vảy.
Lúc này, lại dùng hoa hồng ngọc lộ cao dùng để dưỡng nhan tẩy sẹo, đợi một thời gian nhất định có thể khôi phục như lúc ban đầu, một điểm dấu vết cũng sẽ không lưu lại.
"Nương nương, Hoàng Thượng đối với ngài thật là tốt!
Hoa hồng ngọc lộ cao là bí dược cung đình, dùng nghìn năm tuyết sâm Tuyết Liên cùng thêm trăm loại dược liệu hiếm quý luyện chế mà thành, phủ nội vụ hàng năm tổng cộng cũng không quá mười bình.
Thường ngày đều là thái hậu nương nương trong theo thường lệ có hai bình, còn lại thì dựa theo phẩm vị mà đưa cho tất cả nương nương trong cung.
Năm nay ngoại trừ thái hậu nương nương vẫn hai bình không thay đổi, còn dư lại một bình hoa hồng ngọc lộ cao thì bị Hoàng Thượng lấy ra, cho nương nương dùng, có lần Hiền phi nương nương đến van cầu, Hoàng Thượng còn không cho.
Có thể thấy được hoàng thượng có bao nhiêu yêu thích đối với người!"
Phượng Triêu Ca nằm sấp tại trên tháp quý phi, cung nữ cầm hoa hồng ngọc lộ cao hướng trên lưng hắn bôi lên, trong miệng không cầm được sợ hãi thán phục.
Tại góc độ cung nữ nhìn không thấy, Phượng Triêu Ca hếch lên môi, có chút hừ một tiếng.
Mơ hồ có ý khinh thường.
Đối xử tốt với hắn?
Hoa Vân La là đối xử tốt với chính mình mới đúng, dù sao đây chính là thân thể của nàng!
Nhưng mà, nghĩ lại không biết đến bao giờ hai người mới quay trở về thân thể của mình.
Có lẽ, đại khái, có khả năng...
Hoa Vân La hẳn là có ý định, để khi hắn sớm ngày trở về thân thể, nàng không phải chịu nhiều khổ sở, mới đối xử tốt với hắn đi.
Bất quá trẫm sẽ không tiếp nhận!
Phượng Triêu Ca trong nội tâm kỳ quặc thầm nghĩ.
[ Keng! Mục tiêu nhân vật Phượng Triêu Ca, độ thiện cảm + , công lược hoàn thành ! ]
Kim Loan điện.
Phong Hoa ngồi ở đan bệ phía trên đang tảo triều, nghe được thanh âm nhắc nhở bỗng nhiên vang lên, nhếch môi cười cười.
Có thể nói, chung quy là bộ dáng tà mị cười điển hình.
Phía dưới.
Quần thần nhìn thấy liền không hiểu, vì sao Hoàng Thượng đột nhiên cao hứng như vậy?
Hoa thái sư thu liễm tròng mắt.
Nhớ tới trong nội cung bây giờ đồn đại về hoàng đế thịnh sủng một lục nữ Hoa Vân La, không khỏi màu mắt hơi sâu.
Trong nội tâm bỗng nhiên hiện lên một tia khinh miệt.
Vốn tưởng rằng vị tân đế Phượng Triêu Ca này là đại địch của hắn, không nghĩ tới cũng là một hôn quân sa vào sắc đẹp mà thôi.
Hoa Vân La trong mắt thế nhân là một mỹ nhân tuyệt đẹp, nhưng trong mắt hắn lại không sánh bằng hắn đứa con gái nhỏ nhất Hoa Hương Trù, sắc nước hương trời.
Chỉ là một Hoa Vân La mà đã làm Phượng Triêu Ca lu mờ ý chí, nếu như đổi thành thất nữ quốc sắc thiên hương Hoa Hương Trù...
Hoa thái sư nâng mắt, bên môi mơ hồ lóe lên nụ cười quỷ dị một cái rồi biến mất.
Nhìn đến ngai vàng dành cho Cửu ngũ chí tôn kia, đáy mắt không khỏi xẹt qua một tia lửa nóng cùng tham lam.
...
Hoa hồng ngọc lộ cao trong bỏ thêm Bạc Hà thảo bôi lên vết sẹo, có nhàn nhạt cảm giác mát lạnh.
Vết thương bắt đầu đóng vảy, một lần nữa trở về da thịt trắng nõn như lúc đầu, từ trong da lộ ra cảm giác ngứa, nhưng thoáng cái rút đi không ít.
Phượng Triêu Ca phủ thêm xiêm y —— đương nhiên là một bộ cung trang của nữ nhân.
Sau khi cung nữ đem bí dược cung đình cẩn thận cất kỹ, khuôn mặt nhỏ nhắn cười nhẹ nhàng nhìn qua Phượng Triêu Ca đề nghị:
“Nương nương, hôm nay thời tiết vô cùng tốt, không bằng nô tì đỡ người đi dạo bên ngoài một chút đi?”