Lucycard luôn ghen ghét Isabela.
Chỉ cần là những thân sĩ nào truy cầu Isabela, Lucycard nhất định phải tìm mọi cách, để khiến bọn họ thần phục dưới váy của mình.
Dùng cái này để chứng minh, chính mình không thể kém cạnh với viên minh châu Isabela được.
—— nhìn đi, người theo đuổi Isabela ngươi, còn không phải là quỳ dưới váy của Lucycard ta?
Lúc trước, Isabela cố kỵ tình tỷ muội, cũng không cùng Lucycard tranh chấp.
Coi như là biết rõ Lucycard ghen ghét nàng, luôn muốn cướp đoạt mọi thứ của nàng, thì nàng cũng chỉ cười trừ cho qua.
Nhưng mà.
Phong Hoa không phải Isabela, không đối với Lucycard có cái tình nghĩa nào.
Dám ngấp nghé người của nàng ——
A.
Phong Hoa cười lạnh một tiếng.
Bàn tay cô càng cầm chặt cổ tay Lucycard.
Cặp môi đỏ mọng nhẹ nhàng cắn chữ, mơ hồ cảnh cáo nói: “... Hiểu chứ, Lucycard?”
“...”
Gương mặt yêu mị của Lucycard bởi vì đau đớn mà hơi tái nhợt.
Vị này đại công chúa này cũng là người có cốt khí, vậy mà không kêu ra tiếng chút nào.
Bất quá, Lucycard không chút nghi ngờ ——
Nếu như nàng dám nói một chữ ‘Không’, muội muội Isabela nhất định sẽ không chút lưu tình bẻ gãy cổ tay của nàng.
Đại công chúa như nàng là cần phải có cốt khí, nhưng cũng không có nghĩa là, tại hoàn cảnh xấu trước mặt, ngu xuẩn mà ngoan cố chống lại.
Tuy gương mặt xinh đẹp tái nhợt, nhưng Lucycard rất nhanh lấy lại bộ dáng vũ mị tươi cười với Phong Hoa:
“Muội muội thân ái, ngươi nói vậy, thật đúng là khiến tỷ tỷ thương tâm. Người trong lòng Isabela ngươi, làm sao tỷ tỷ sẽ cùng ngươi đoạt đây?”
Lucycard nghĩ một đằng nói một nẻo.
Trong nội tâm lại đầy lãnh ý nghĩ:
Hóa ra, Isabela vậy mà thực sự thích vị Vương tử kia...
Đã như vậy, Lucycard nàng càng phải lấy được hắn!
Nếu trên dung nhan cao quý của Isabela mà toát ra sự thống khổ, chật vật, thất hồn lạc phách, nhất định sẽ vô cùng... Thú vị.
Không phải sao?
Lucycard nói, Phong Hoa một chữ đều không tin.
Bất quá, trước mặt mọi người, là Nữ Vương tương lai, cũng không thể gánh lấy thanh danh tàn sát huyết thống.
Bị Lucycard nắm đuôi, nháo đến trước mặt Margaret Nữ Vương, nhất định có một chuyện phiền toái.
Đi một nước trên bàn cờ, khômg hề đơn giản như tưởng tượng.
Phong Hoa chỉ có thể nhờ vào đó mà cảnh cáo một chút, lại buông ra cổ tay Lucycard ra.
“Tốt nhất là nên như vậy, nhớ kỹ lời nói của ngươi Lucycard, nếu không,... Ta tuyệt đối không tha thứ!”
“...”
Nụ cười của Lucycard có chút cứng ngắc.
Nhìn thấy Isabela vì bảo hộ chính mình, vậy mà không tiếc cảnh cáo tỷ tỷ ruột, tiểu mỹ nhân ngư đơn thuần thiện lương biết rõ đây là không đúng, trong nội tâm lại không thể ức chế mà cao hứng trở lại.
Hóa ra, Isabela coi trọng Mascezel như vậy...
[ Keng! Mục tiêu nhân vật Mascezel, độ thiện cảm + , công lược hoàn thành ! ]
Nghe được thanh âm nhắc nhở bỗng nhiên vang lên bên tai, Phong Hoa không khỏi chớp chớp lông mi tinh xảo, hạ thấp con mắt nhìn về phía Mascezel.
Mi mắt của tiểu mỹ nhân ngư như phát sáng, băng tròng mắt màu xanh lam liễm diễm ngượng ngùng cũng quay sang nhìn nàng.
Ở hoàn cảnh không người chú ý ——
Trong lúc Lucycard thu hồi bàn tay ngọc thon dài, thì nàng ta đã bất động thanh sắc nhặt một sợi tóc đen kịt thần bí, len lén giấu vào trong tay áo.
Các vị công chúa của vương quốc Simda, do hoàn toàn di truyền từ mẹ của các nàng - Margaret Nữ Vương, nên đều có được một mái tóc hoàng kim sáng lóng lánh.
Như vậy.
Sợi tóc đen kịt này là của....