Tới lúc cho bé Hân nhà ta nghiêm túc rồiĐã tháng kể từ lần cuối Minh Hân và Thanh Hàn gặp nhau.Vì việc chuẩn bị cho đàm phán này khá quan trọng nên Thanh Hàn phải vào thư viện của hoàng cung để nghiên cứu tất cả thông tin về lịch sử cũng như văn hóa của nước X để tránh xảy ra bất hòa khi đàm phán.Minh Hân hiện tại đang im lặng nằm dài trên cành cây mà trầm tư.Cô biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì nên đang chờ đợi nó xảy ra.Quả nhiên, đám sát thủ ăn mặc kín đáo đã ám sát được phủ tướng quân mà không gây động tĩnh làm lính canh chú ý.Điều này chứng tỏ đây là nhóm sát thủ được huấn luyện bài bản bởi tổ chức cấp cao,khả năng là triều đình nhà X.Phái đnế đây chắc chắn là để ám sát hoặc đồng quy vô tận với cô,vì cô đã nhìn thấy được thuốc nổ chúng mang theo.
Cô nở nụ cười lạnh toát:"Đến xử lý ta để ngày mai không có người bảo vệ cung điện?Thú vị!Ngày mai chắc sẽ náo nhiệt đây!"
Tên cầm đầu cẩn thận quan sát xung quanh,sau đó ra hiệu cho bọn thuộc hạ phân ra đi tìm.Chúng muốn nhân cơ hội này để triệt tiêu cánh tấn công của nước Z,từ đó sẽ tổng lực xâm lược vào ngày mai.Nhưng đáng tiếc,tất cả hành động của bọn chúng đều đặt vào trong mắt của Minh Hân.Cô mỉm cười,thích thú nhìn lũ ngốc chạy khắp phủ để tìm người đang ở ngay sau lưng chúng.Sau hồi tìm kiếm vất vả,bọn chúng tụ họp lại nơi bắt đầu.
"Thưa đội trưởng,không tìm thấy ả ta ở đâu cả?"Một tên báo cáo.
"CHết tiệt,ả ta là kẻ nguy hiểm,nếu muốn xâm lược thì phải gϊếŧ ả ta trước!"Tên đội trưởng tức giận nói.
Bỗng phía sau hắn, giọng nói lạnh như băng vang lên:"Ồ,ta dáng sợ vậy sao?"
Tên kia hoảng hốt quay lại,chưa kịp ra lệnh thì...
SOẠT.... tiếng cắt nhẹ vang lên,mọi thứ xung quanh bỗng nhiên bị nhuốm đầy máu.Từng tên từng tên một bị cắt ra thành nhiều mảnh.Máu văng tung tóe làm khung cảnh trở nên kinh dị.Tên đội trưởng đã tinh ý phát hiện được thứ gì đó lóe sáng trông không khí nên né được cú cắt chí tử,nhưng hắn vẫn phải bỏ lại đôi chân của mình.Hắn run sợ nhìn con người trước mặt,chỉ là thiếu nữ nhỏ bé thôi nhưng giờ đây cô ta lại như tử thần,có thể đoạt mạng hắn bất cứ khi nào.Cô tiến lại gần,ngón tay khẽ đung đưa và..SỌAT,hán lại mất thêm tay nữa.Hắn hoảng loạn,liên tục lùi lại nhưng hắn nhận ra rằng đã đén đường cùng rồi.
"V...v..vũ khí của ngươi...là...dây?"Hắn hỏi trong cơn hấp hối vì mất máu quá nhiều.
Cô bất ngờ,nhưng cũng rất nhanh bình tĩnh lại:"Đúng nha,chúc mừng đã trở lời đúng."
Hắn trợn mắt định nói tiếp cái gì,nhưng cô đã nhanh chóng kết liễu hắn.
Đúng vậy,vũ khí mà cô dùng là những sợi dây nhỏ,gần như trong suốt nhưng nó có số lượng gần như là vô hạn.Tuy nhỏ và khó có thể nhìn thấy,những sợi dây này lại được làm từ kim loại và rất sắc bén.Nếu luyện tập thuần thục,chỉ cần di chuyển dây nhanh tí thì có thể cắt nát cả những hợp kim cừng nhất chứ đừng nói là cơ thể người.Nhưng để thuần thục nó cũng không phải dễ.Người điều khiển sẽ phải ép buộc cơ tay cảu bản thân hoạt động với hơn % năng suất.Khi vừa di chuyển vừa điều khiển dây,người điều khiển sẽ phải chú ý không để cho dây chạm vào bản thân nhưng vẫn có thể tấn công kẻ địch.Đối với cô,đây là kỉ niệm khó quên.Khi được tổ chức sát thủ nhận nuôi,họ đã yêu cầu cô phải chọn một vũ khí để luyện tập.Lúc đấy,cô tuyệt vọng đến mức chỉ muốn chết thật nhanh nên đã chọn luyện tập cuộn dây này.Nào ngờ,cô với nó lại hợp nhau đến bất ngờ.Cô có thể điều khiển thành thục nó,nó cũng khiến cô cảm thấy khoái lạc trong gϊếŧ chóc.Sau khi xuyên không,cơ thể cô không quên được cảm giác điều khiển cuộn dây.Cô không định sử dụng nó,nhưng nước X lại ẩn chứa phản diện đáng sợ với sức mạnh tiềm ẩn nhiều nguy hại nên cô mới dùng tới nó.Đời trước,nó là nỗi khiếp sợ của thế giói ngầm.Chỉ cần cảm giac trong gió có tiếng lướt nhẹ thôi thf coi như xong đời.Sợi dây được cô gọi là Death Heart.Mãi mê suy nghĩ,cô không nhận ra rằng có rất nhiều người vừa chứng kiến cảnh tượng kinh dị vừa rồi.Thanh Hàn đang nghiên cứu thì nhận được mật báo từ ca ca nàng,nói rằng tướng quân có thể bị ám sát nên tức tốc chạy đến đây cùng với hoàng thượng và đội cận vệ.Đến nơi thì lại thấy cô đang đấu với chúng.Qua góc nhìn của mọi người,họ chỉ thấy Minh Hân khẽ đung đưa những ngón tay,nhưng đám sát thủ cứ từng tên từng tên ngã xuống.Thanh Hàn là người đầu tiên nhận ra vũ khí của cô nhờ khả năng quan sát nhạy bén của nàng.Cô nhận ra có nhiều người đang nhìn chằm chằm mình,nhưng họ có vẻ là đang..ngưỡng mộ?
"May mắn thật đấy!Ti=ướng quân không bị làm sao chứ?"
"Cảm tạ hoàng thượng đã quan tâm,thần chỉ bị thương nhẹ thôi ạ!
"Nếu là bị thương nhẹ,vậy để ta giúp tướng quân băng bó.Ca ca giúp ta dọn dẹp chỗ này nhé!"
Hoàng thượng cười đáp ứng,khẽ thở dài,em gái lớn đúng là khó dữ mà.Đừng coi thường,nhìn vậy thôi chứ hoàng thượng biết tất đấy:)
Ở góc kín nào đấy"
Nàng đang áp cô vào tường,gậm nhấm đôi môi mang hương vị ngột ngào mà tháng qua không được thưởng thức.
Minh Hân khó thở nhìn con người đang điên cuồng chiếm lấy mật ngọt từ môi cô,có chút khó nói.Sau khi tách ra,nhìn ánh mắt kia thì MInh Hân xác định hôm nay xong rồi.
Đôi lời cùng tác giả:
Hú,nhớ tui không nè?Tui vừa đạt kỉ lục người khỏi covid nhanh nhất với ngày:)