Người xem dần dần tản ra, Di Giai cũng không có hứng thú ăn uống nữa, trở lại hệ thống không gian.
Vừa bước vào liền nghe tiếng tít tít vang lên liên tục, cô kinh ngạc vội mở trang chủ lên xem, không ngờ bình luận của cô đang vô cùng hot trên mạng.
Phần lớn người đồng tình với ý kiến của cô.
"Đợi mãi mới thấy một bình luận ưng ý!"
"Đồng ý +"
"Tài khoản số này có phải là nam nhân đang ghen tỵ với nữ nhân không vậy?"
"Mạnh dạn đoán là một tiểu ca khi làm nhiệm vụ bị ăn hành của nam chính!"
"Nói đúng lắm! Dù là nam nhân hay nữ nhân đều có bộ não, không dùng thì để trưng sao?"
"Ta là nam nhân, cực kỳ ghét nữ nhân lợi dụng tình cảm để đạt được mục đích. Ủng hộ ."
"Ủng hộ+. Nữ nhân cũng phải có liêm sỉ! Không thể lấy cớ làm nhiệm vụ liền thích ngủ ai liền ngủ. Chưa kể đó là cơ thể nguyên chủ!"
Nhìn số bình luận mới liên tục nhảy lên và lượt follow trang cá nhân tăng chóng mặt, Di Giai cảm giác như những ngày bình yên đã chấm dứt.
"Ngươi nổi tiếng rồi kìa!" Thẻ đen lại có vẻ hào hứng hơn. Dù sao bạn đồng hành của nó càng tài giỏi, nó càng được các thẻ đen khác tôn trọng.
Di Giai mặt vô cảm nằm bẹp xuống giường, cô không muốn quá nổi tiếng, cũng không muốn trở thành trung tâm cuộc bàn tán, không ngờ chỉ một bình luận bâng quơ lại thu hút nhiều chú ý như vậy, chắc cũng một phần do bị mạt sát nên lượng truy cập trang cô ta càng nhiều hơn.
Ting!
Có tin nhắn, cô uể oải mở ra xem
: Đang ở?
Là mã của Lập Thành!
: Ta đang ở trong không gian hệ thống. Sao vậy?
: Gặp chỗ cũ.
Di Giai bỗng phấn khởi, vùng dậy đi qua gương đến quán trà Động Cúc.
Lập Thành đã tới trước và đang ngồi đó, cô chạy tới ngồi đối diện hắn, mắt lấp lánh:"Ngươi nghĩ lại rồi sao?"
"Đưa giấy đây." Hắn lạnh lùng
Lạnh lùng thì lạnh lùng, nhìn thấy tờ giấy phép được ký, cô cảm thấy Lập Thành là người đáng yêu nhất thế gian.
Ôm chặt tờ giấy, cô tò mò:" Sao ngươi lại đồng ý?"
Hắn đứng lên, không nói một lời rời khỏi quán trà. Di Giai không bận tâm lắm vui vẻ nhìn tờ giấy, tung tăng trở lại không gian khoe với thẻ đen.
Thẻ đen cũng rất hào hứng lập tức đem nộp lên trên, bên trên rất nhanh hồi đáp, quả nhiên năng suất làm việc của tổ chức rất nhanh.
"Đợi một chút để ta cập nhập nhiệm vụ trung cấp." Trên thân thẻ đen lập tức hiện lên một đống mã chạy ngang dọc.
Trong lúc đợi thẻ đen, cô trở lại quán bán vũ khí mình từng vào trước kia.
"Cô bé, mời vào xem vũ khí, toàn bộ trên tường và dưới đất, trong hòm ngoài hòm đều bán." Vẫn là ông lão đó hồ hởi đón tiếp.
Di Giai lấy cái búa nhỏ lần trước, cán cầm gắn với dây móc trông giống khuyên tai kia, đưa lên thanh toán. Có vẻ cái búa thật sự không có người mua, từ triệu giảm xuống triệu.
"Hoàn thành rồi. Ngươi có muốn tới nhiệm vụ trung cấp bây giờ không?" Sau khi cập nhập xong, thẻ đen lại ồn ào
Đeo chiếc búa lên tai, cô hít sâu một hơi. Tiếp theo là nhiệm vụ trung cấp, chắc hắn nó sẽ không dễ dàng như thế giới đầu tiên cô gặp.
"Sẵn sàng."
Sau trận choáng quen thuộc, cơ thể cô cuối cùng cũng có cảm giác. Bất quá xung quanh mũi cô tràn ngập mùi thối rữa.
Chống tay ngồi dậy, hiện tại là buổi tối nhưng vẫn thấy mờ mờ xung quanh, cô thấy mình nằm giữa một đống xác chết.
Nhiệm vụ trung cấp này khởi đầu cũng quá đáng sợ rồi.