Lúc hấp hối, cố chủ mới hiểu ra bản thân hắn đã hồ đồ cả đời.
Hắn chính là người ước nguyện của nhiệm vụ lần này, hắn hy vọng có thể quay trở lại thuở ban sơ.
Lần này, hắn không muốn trở thành kẻ xấu xa trong cuộc đời người khác.
Nếu có thể, hắn càng mong muốn cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ với gia đình kia, hắn muốn ba của hắn còn sống, hắn muốn bù đắp cho cô gái nhỏ năm đó, và cả con trai của hai người."Ting ~ Nhiệm vụ chính: Làm Lâm Đinh Đinh hạnh phúc.
Thành công được thưởng điểm, thất bại bị nhốt trong phòng tối năm.
Nhiệm vụ phụ: Cứu mạng Yến Tuân.
Thành công được thưởng điểm, nhiệm vụ phụ thất bại không bị phạt”.Yến Chử vẫn chưa bình tĩnh lại sau những chuyện được truyền thụ trong trí nhớ, đã có tiếng của hệ thống truyền đến tai anh.“Độ khó của nhiệm vụ ở thế giới thứ nhất khá thấp.
Nếu không phải tình huống đặc biệt, xin đừng gọi hệ thống”.
Nói xong, hệ thống đã biến mất khỏi tâm trí Yến Chử, thật là đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.Yến Chử dở khóc dở cười, nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.
Nghe nói hệ thống không gian của Chủ Thần hiện tại đang thiếu hụt trầm trọng, là hệ thống có thâm niên, dẫn dắt người thi hành nhiệm vụ rất nhiều.
Nó kiêm nhiệm cả hệ thống nữ phụ báo thù, hệ thống “bia đỡ đạn” lội ngược dòng, hệ thống, hệ thống tẩy trắng nhân vật phản diện, hệ thống sủng phi,...Yến Chử là một người mới, đúng là không đáng để hao tổn tâm huyết quá nhiều trên người anh.Nói đến đây, Yến Chử vẫn chưa biết hệ thống khóa chặt trên người anh là loại nào, chắc không phải là hệ thống tẩy trắng nhân vật phản diện gì đó chứ? Chỉ cần tưởng tượng mỗi kiếp sau này anh đều có thể là nhân vật phản diện, người trầm ổn như Yến Chử cũng nhịn không được mà run lập cập.Cứu Yến Tuân, anh có thể hiểu rõ là cứu lại tính mạng của cha ruột cố chủ.
Nhưng làm Lâm Đinh Đinh - người vợ nông thôn mà cố chủ kết hôn sau này hạnh phúc, tiêu chuẩn để đánh giá hạnh phúc rốt cuộc là như thế nào.
Yến Chử suy đi nghĩ lại, dưới áp lực sẽ bị nhốt trong phòng tối năm, trong lòng vẫn liều mạng gọi một lần."Có chuyện gì??? Nói!!!"Mặc dù không hình không dạng, nhưng chỉ cần nghe giọng nói này, Yến Chử vẫn có thể cảm giác được phẫn nộ của nó là thật sự.Cũng không thể trách , nó vừa mới ở trong đó xử lý cục diện rối rắm mà một ký chủ khác gây ra.
Rõ ràng tương ứng với bản thân ký chủ là hệ thống sủng phi, cô ấy chỉ cần quyến rũ hoàng thượng là hoàn thành.
Nhưng mỗi lần ký chủ đó đi đến một thế giới, cô ấy không chỉ quyến rũ hoàng thượng, cô ấy còn thích dụ dỗ vương gia, hoàng tử, thái phó,...Dáng dấp hợp ý cô ấy là cô ấy sẽ “thả thính”, một hệ thống sủng phi yên lành suýt nữa thì bị cô ấy chơi thành hệ thống nữ chính H văn.
rất tuyệt vọng, nhưng cô gái kia lần nào cũng hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, phạt cũng không được, mắng cũng không xông, nó chỉ có thể đi theo phía sau cô ấy và giúp cô ấy thu thập cục diện rối rắm.(Thái phó - 太傅 : Thái phó là một chức quan thời phong kiến ở Trung Quốc và Việt Nam.
Chức quan này có trách nhiệm nuôi nấng vua.)(H văn: Cảnh H mang nghĩa là cảnh nóng, tức là những cảnh nhạy cảm liên quan đến nội dung dành cho người trên tuổi hoặc đôi khi cũng có thể là những cảnh mang tính bạo lực.
Ngoài ra H trong cảnh H còn được dịch là H văn, cũng mang nghĩa tương tự.)“Tiêu chuẩn đánh giá giá trị hạnh phúc là gì?”, Yến Chử chống lại áp suất thấp của hệ thống, cất giọng kiên định và hỏi.“Giá trị hạnh phúc có thể mở cửa sổ hệ thống để kiểm tra.
Giá trị tối đa là điểm, đạt được điểm, nhiệm vụ chính lập tức hoàn thành”, đưa mắt nhìn Yến Chử đang rất bình tĩnh, nó có linh cảm ký chủ này có lẽ có thể đi được rất lâu.Tuy nhiên, chuyện gì cũng không thể biết trước.
Nhớ lại trước đây, một ký chủ khác của nó là một cô gái rụt rè nhường nào, bây giờ lại như hổ như sói, hệ thống đứng đắn như nó hoàn toàn không thể chống đỡ được.
rùng mình một cái, nó nhận ra nếu nó không đích thân đi nhìn chằm chằm, ký chủ rác rưởi số kia đêm nay sẽ bò lên giường của Nhiếp Chính Vương.
Nó phải đi ngăn chặn chuyện này, nếu không cốt truyện sẽ sụp đổ chẳng còn gì.Yến Chử đã dần quen với phong cách nói xong là chạy của hệ thống.
Dựa trên cách nói của hệ thống, anh mở ra cửa sổ nhiệm vụ của bản thân, quả nhiên trên đó có tiến độ hoàn thành nhiệm vụ chính và nhiệm vụ phụ, lúc này tiến độ của cả hai nhiệm vụ đều là ."Yến đại ca, em mang thuốc hạ sốt đến cho anh này".Cửa viện của nhóm thanh niên trí thức bị gõ, một giọng nữ trong trẻo từ ngoài cửa truyền đến.
Yến Chử đóng cửa sổ nhiệm vụ lại.
Nếu ký ức của anh không sai, xuất hiện lúc này chắc chắn chính là mục tiêu của nhiệm vụ của anh - Lâm Đinh Đinh.Cô gái nhỏ ngốc nghếch làm người ta phải đau lòng!.