Từ sau lần nói chuyện đó, Tô Duyệt Hòa càng lúc càng chú ý Hạ Tử Minh, cũng bởi vậy mà cậu thấy được những mặt khác trong con người Phương Minh mà kiếp trước cậu chưa từng phát hiện: Mỗi ngày tăng ca muộn nhất, yêu cầu chính mình nghiêm khắc hơn cả nhân viên, trên bàn tiệc uống say đến không biết trời trăng gì nữa, buồn bã, thường xuyên quên ăn cơm, thức đêm tăng ca, luôn uống rất nhiều cà phê nâng cao tinh thần, không yêu quý bản thân..
Những điều này dần dần thay đổi nhận xét của Tô Duyệt Hòa về Phương Minh.
Ngày qua ngày, chán ghét cùng căm hận của Tô Duyệt Hòa đối với Phương Minh cũng dần dần biến mất, biến thành tò mò và chú ý tới mức không rời được mắt.
Phương Minh thân thể không tốt, sau một lần say rượu dạ dày của hắn có lẽ lại đau, tuy bên ngoài nghiêm túc như thường ngày, cũng không ai phát hiện khác thường, nhưng Tô Duyệt Hòa vẫn luôn chú ý Phương Minh lại phát hiện mặt Phương Minh có chút tái nhợt, lông mày nhíu chặt mi còn thỉnh thoảng đặt tay lên vị trí dạ dày.
Tô Duyệt Hòa nhìn hắn suy yếu khác hẳn ngày thường, không biết vì sao trái tim đều siết chặt lại.
Do dự một lát Tô Duyệt Hòa thừa dịp nghỉ trưa rảnh rỗi liền chạy tới tiệm thuốc mua cho Phương Minh một hộp thuốc dạ dày.
Lúc Tô Duyệt Hòa trở về, Hạ Tử Minh đã ngủ gục trên bàn rồi, có thể là bởi vì khó chịu nên ngay cả khi ngủ hắn cũng nhíu mày, tái nhợt sắc mặt đến mức khiến người khác xót xa.
Tô Duyệt Hòa thật cẩn thận đến gần hắn.
Có thể là do ngủ không sâu giấc, Hạ Tử Minh thực mau đã tỉnh lại, hắn mơ mơ màng màng mở mắt ra, vừa nhìn thấy Tô Duyệt Hòa đã lập tức ngồi nghiêm chỉnh, giọng điệu xa cách hỏi:
- Sao cậu lại vào đây?
Tô Duyệt Hòa cũng không trả lời, xoay người rót cho Hạ Tử Minh một ly nước ấm, đạt thuốc dạ dày mà mình mua và nước trước mắt Hạ Tử Minh:
Tôi mua thuốc đau dạ dày cho giám đốc Phương, nếu anh đã tỉnh thì uống đi.
Hạ Tử Minh nhìn viên thuốc sửng sốt, biểu tình có chút ngơ ngác.
- Nếu giám đốc Phương không yên tâm, không uống cũng không sao. Nhưng chút nữa anh nhớ bảo trợ lý đi mua, hoặc là xin nghỉ đi bệnh viện khám xem. Rốt cuộc, thân thể là của chính anh, bị ốm cũng sẽ ảnh hưởng công việc. - Tô Duyệt Hòa lúc này mới nhớ đến quan hệ giữa mình và Phương Minh, cảm thấy Phương Minh chưa chắc dám uống thuốc mình đưa nên lập tức sửa miệng, đặt thuốc xuống liền nhanh chóng xoay người rời đi.
Ngay lúc cậu đi tới cửa, sắp kéo cửa văn phòng Phương Minh ra, liền nghe thấy một tiếng nói mềm mại:
Cảm ơn.
Nhân phẩm của vị bạch nguyệt quang này có lẽ không tệ như hắn tưởng tượng.
Không có gì - Tô Duyệt Hòa có chút xấu hổ, cũng không quay đầu lại mà chỉ thấp giọng trả lời, sau đó không quay đầu lại rời đi.
Hạ Tử Minh mở ra gói thuốc, ngừng một lát nhưng rồi vẫn uống.
Cơn đau dạ dày mà bắt đầu, người chịu tra tấn cũng chỉ là hắn mà thôi.
Hắn tin tưởng Tô Duyệt Hòa sẽ không hại hắn.
- Tích! Độ hảo cảm của đối tượng có thể công lược Tô Duyệt Hòa tăng điểm, hiện tại là -. - ngay khi Hạ Tử Minh nuốt xuống viên thuốc dạ dày Tô Duyệt Hòa mua, tiếng của hệ thống liền vang lên trong đầu Hạ Tử Minh.
Sau ngày đó, quan hệ trong văn phòng của Hạ Tử Minh và Tô Duyệt Hòa liền trở nên có chút khác thường, họ vẫn rất ít nói chuyện, nhưng không giả tạo như tình bạn plastic trước kia nữa.
Tô Duyệt Hòa nằm trên giường năm, làm người thực vật năm bạch nguyệt quang nên sức khỏe cũng không tốt, mấy ngày gần đây thay đổi nhiệt độ liền lập tức có chút cảm mạo ho khan.
Hạ Tử Minh cũng nhanh chóng phát hiện điều này, hắn cũng có qua có lại mua một hộp thuốc trị cảm đặt trên bàn làm việc của Tô Duyệt Hòa, buông xuống xoay người liền đi.
Cảm ơn. - Tô Duyệt Hòa khàn tiếng nói theo sau lưng hắn.
- Tích! Độ hảo cảm của đối tượng có thể công lược Tô Duyệt Hòa tăng điểm, hiện tại là - điểm, xin ký chủ không ngừng cố gắng!
Đã đàm phán làm ăn thì uống rượu ăn tiệc là chuyện bình thường.
Dạ dày Hạ Tử Minh còn chưa khỏi hẳn đã phải tới tham gia một bữa tiệc rượu. Hạ Tử Minh thấy Tô Duyệt Hòa bị cảm, vốn không muốn cho cậu đi cùng mà trở về nghỉ ngơi, nhưng Tô Duyệt Hòa lại kiên trì muốn đi cùng hắn.
Hạ Tử Minh thấy cậu nhất định đòi theo cũng không từ chối nữa.
Tiệc rượu vẫn là kiểu cũ, mấy ông chủ lớn thay phiên nhau chuốc rượu tán phét. Dạ dày của Phương Minh thật không tốt, chỉ uống mấy chén đã thấy có chút đau. Tô Duyệt Hòa vừa ngồi xuống bàn tiệc cũng không màng chính mình đang bị cảm liền uống thay Hạ Tử Minh, nhưng cậu có chắn thế nào thì Hạ Tử Minh cũng vẫn bị giám đốc mấy công ty khác ép uống vài chén.
Lúc này Hạ Tử Minh đã đau đến lông mày không khống chế được nhíu chặt lại.
- Ôi chao, chú Phương, chú Phương, anh mời chú một ly, nhất định phải uống, không uống chính là không nể mặt anh! - lại có người ồn ào mời rượu.
Hạ Tử Minh nhíu mày, giơ chén rượu muốn uống nhưng Tô Duyệt Hòa lại kéo tay hắn, cướp chén rượu kia đi.
Ông giám đốc kia sửng sốt hỏi:
- Ấy, đây là có ý gì?
- Giám đốc Lưu, giám đốc Phương thân thể không tốt, ly này tôi uống thay. - Tô Duyệt Hòa uống một hơi cạn sạch, có thể là uống quá nhanh, mặt cậu lập tức đỏ bừng, còn sặc đến ho khan vài tiếng.
Hạ Tử Minh sửng sốt:
- Cậu..
- Cậu nghĩ mình là ai mà.. - người kia không vui, đang định nói cái gì đã bị một người khác kéo qua nói thầm vào tai, ông ta lập tức thay đổi vẻ mặt, nhìn Hạ Tử Minh cùng Tô Duyệt Hòa tủm tỉm cười - À, Tiểu Tô đúng không? Tôi và em trai cậu có gặp qua vài lần, không nghĩ tới bây giờ cậu đi theo giám đốc Phương làm việc. Đây, tôi mời cậu, chúng ta uống vài chén.
Ông ta thay đổi mục tiêu, không mời Hạ Tử Minh nữa mà chuyển sang Tô Duyệt Hòa.
Tô Duyệt Hòa không muốn bọn họ ép Hạ Tử Minh uống nữa, lập tức đứng lên uống:
- Vâng, mời giám đốc Lưu.
Cậu biết Hạ Tử Minh rất coi trọng hợp đồng này nên sẽ không làm hỏng.
Hạ Tử Minh nhíu mày nhìn cậu, đang định mở miệng:
- Cậu..
- Giám đốc Phương, dạ dày anh không tốt, uống rượu xong nên ăn nhiều một chút lót dạ đã - Tô Duyệt Hòa cắt lời hắn, bảo hắn ăn cơm.
Giám đốc Lưu tổng sâu xa nhìn họ cười:
- Thật không nghĩ tới hai người ở chung tốt như vậy, chú Phương đừng phụ ý tốt của Tiểu Tô chứ, mau ăn cơm, mau ăn cơm.
Hạ Tử Minh không làm gì được, đành phải cầm đũa gắp thức ăn. Đồ ăn đã lạnh, ăn xuống bụng càng thêm khó chịu.
Tô Duyệt Hòa thực nhanh đã nhận ra, lập tức ngăn cản hắn nói:
- Đồ ăn lạnh rồi, ăn vào không tốt.
Nói xong, cậu cũng không để ý đến ánh mắt của người khác mà trực tiếp gọi người phục vụ bưng đồ ăn đã lạnh xuống, thay đổi mấy món nóng hổi lên.
Ăn thức ăn nóng hầm hập, dạ dày Hạ Tử Minh mới dễ chịu hơn nhiều.
Bọn họ không coi ai ra gì thân cận như vậy, lập tức khiến đám người biết chuyện liên tục trêu ghẹo, cảm thán bọn họ quan hệ thật tốt, còn có người ý tứ sâu xa cảm thán Lâm Chi Hành có phúc.
Lời nói có ý gì, tất cả mọi người ở đây đều nghe hiểu.
Nếu trước đây Tô Duyệt Hòa nghe được có người dám nói mấy chuyện dơ bẩn tục tĩu như vậy trước mặt cậu, cậu sẽ lập tức xù lông trở mặt, nhưng bây giờ băn khoăn đến hợp đồng mà Phương Minh để ý, Tô Duyệt Hòa lại cố nhịn xuống, cái gì cũng không nói.
Chỉ tiếp tục chăm sóc Hạ Tử Minh.
Mãi cho đến khi bữa tiệc kết thúc, Hạ Tử Minh đã tìm người lái thay chở hắn và Tô Duyệt Hòa về, họ vẫn là không nói chuyện, thoạt nhìn quan hệ cũng không thân cận hơn bao nhiêu.
Nhưng --
- Tích! Độ hảo cảm của đối tượng có thể công lược Tô Duyệt Hòa tăng điểm, hiện tại là -. - tiếng nhắc nhở của hệ thống lại nói cho Hạ Tử Minh biết, căm hận cùng chán ghét của Tô Duyệt Hòa đối hắn đã gần như biến mất.
- -
Sau lần gặp mặt trước ở quán bar, Lục Văn Thịnh liền không hiểu vì sao bắt đầu thân cận Hạ Tử Minh.
Tuy ạ Tử Minh cũng rất muốn ở chung với anh nhiều hơn để tìm hiểu xem anh rốt cuộc có phải người yêu của mình hay không, nhưng vì duy trì hình tượng của Phương Minh, hắn vẫn lảng tránh Lục Văn Thịnh.
Chạng vạng hôm nay Lục Văn Thịnh vì công việc tự mình tới công ty tìm Hạ Tử Minh. Nói xong công việc, Lục Văn Thịnh nho nhã lễ độ cười với hắn:
- Không còn sớm nữa, tôi mời giám đốc Phương một bữa cơm nhé.
- Để tôi mời, tôi còn nợ giám đốc Lục một lần - Hạ Tử Minh nghĩ nghĩ, tìm không thấy lý do Phương Minh cự tuyệt Lục Văn Thịnh, liền lập tức đáp ứng.
Lục Văn Thịnh cười ôn hòa:
- Cũng được, giám đốc Phương muốn mời tôi đi ăn ở đâu?
- Đi thôi, tôi biết một nơi hương vị đồ ăn cũng không tệ lắm - Hạ Tử Minh đứng dậy dẫn đường.
Hạ Tử Minh trên mặt thập phần chu đáo giao lưu với Lục Văn Thịnh, trong đầu lại ra lệnh cho hệ thống:
- Ngươi giúp ta xem Tô Duyệt Hòa đang ở đâu, hôm nay cậu ta tan tầm sớm, theo ta được biết hôm nay cậu ta đi liên hoan với bạn hồi đại học đã nhiều năm không thấy, đây là một buổi gặp mặt không có Lâm Chi Hành.
Làm một người xuyên nhanh có đạo đức nghề nghiệp, hắn muốn lợi dụng hết thảy cơ hội chế tạo Tu La tràng, đề cao độ hảo cảm của tất cả các đối tượng công lược.
Được - Hệ thống nhanh chóng vận chuyển, lập tức đã xác định được vị trí của Tô Duyệt Hòa