Thi Diệu Hi có một giấc mơ.
Cảnh trong mơ, nhân sinh hắn bình dị không gợn sóng, giống như nước lặng, không có thú vui trên đời.
Đôi khi, ngay chính hắn cũng không biết, chính hắn sống vì cái gì.
Từng bước, phảng phất đang chờ đợi cái gì,
Hắn không có người thân, không có bằng hữu, không có người yêu, chỉ có một bầy sói thời khắc nào cũng ở phía sau mơ ước tất cả của hắn, tham lam đến không thể tưởng tượng,
Đối phó đám người kia bất quá chỉ là việc giơ tay trong nháy mắt, nhưng vì cái gì, hắn vì cái gì muốn làm như vậy?
Tồn tại vô nghĩa, chết cũng vô nghĩa, không phải giống nhau sao?
Linh hồn của hắn giống như bị đào ra một khối, làm hắn không còn thú vui trên đời, hết thảy đối với hắn mà nói, đều nhàm chán như vậy,
Thế giới của hắn tựa như chỉ có một màu sắc, ảm đạm không ánh sáng, hắn không có một chút hứng thú,
Hắn phảng phất như đang chờ đợi cái gì, lại chờ mong cái gì, nhưng hắn không đợi được, cũng muốn chờ mong,
Ngày qua ngày, năm này sang năm nọ,
Những người đó tâm lớn,
Nhưng kia thì thế nào?
Hắn không sao cả.
Hắn chờ và chờ, chờ và chờ, đôi khi hắn cho rằng, sống sót sứ mạng sống sót duy nhất của hắn, chính là chờ đợi một người đã khắc vào chỗ sâu trong linh hồn hắn,
Những người đó tâm lớn hơn nữa.
Hắn có mấy trăm loại phương pháp ngăn cản bọn họ, hoặc là làm cho bọn họ giỏ tre múc nước công dã tràng, thậm chí mất đi tất cả, nhưng mà……
竹篮打水一场空: phép ẩn dụ một sự lãng phí nỗ lực, không có tác dụng và không tốn nhiều công sức
……Nhưng mà hắn vì cái gì muốn làm như vậy ?
Hắn đến chính mình cũng không để bụng, còn để ý cái gọi là Thi gia?
Thi gia này hỗn loạn lại khó có thể khống chế cục diện, ngay cả mẹ con Thẩm Vinh, còn có thể khống chế?
Nói không chừng không mấy ngày sẽ hành động.
Chậc.
Bọn họ nếu muốn, vậy cầm đi.
Cũng coi như là một chút tình cảm cuối cùng hắn dành cho Thi lão gia tử.
Bất quá ——
Có thể nắm lấy Thi gia hay không Thi gia cuối cùng sẽ là bộ dáng gì, đã không phải chuyện liên quan của hắn.
A.
Ngày tháng .
Cho dù ở trong mộng, Thi Diệu Hi cũng nhớ rõ cái ngày này.
Một ngày kia, hắn biết rõ ràng, thế giới này sẽ không xuất hiện người hắn chờ đợi kia.
Hắn hẳn là đi thế giới khác tìm người kia.
Trời cao, xuống đất, hoặc là mặt khác,
Hắn luôn muốn tìm được người kia,
Hắn rời đi.
“Thi tổng —— Thi tổng ——?”
Một giọng nam nôn nóng vang lên bên tai Thi Diệu Hi, Thi Diệu Hi chậm rãi mở to mắt,
Trợ lý Triệu nhìn thấy Thi Diệu Hi tỉnh lại, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, thật cẩn thận hỏi: “Cái video này, có phát ra ngoài hay không?”
Thi Diệu Hi có vài phần ngơ ngác mà nhìn video trên màn hình, hơi hơi nhắm hai mắt lại, một lúc sạ, hắn nặng nề nói: “Phát.”
Trợ lý Triệu nhận lệnh rời đi.
Thi Diệu Hi chậm rãi mở to mắt, trên màn hình thiếu niên nhỏ yếu lại vô tội, giống như một con thỏ, bị bầy sói vờn quanh, tùy ý khinh nhục, rượu theo khóe miệng chảy xuống, một đôi mắt hàm chứa bọt nước, rõ ràng là một màn cực kỳ câu người, lại làm hắn không có cảm giác gì,
—— Người trên màn hình này, không phải hắn.
—— Không phải……Thiếu niên của hắn.
Mấy ngày nay tới giờ, hệ thống đối với việc bình luận hướng dẫn quá quen thuộc, nó đem tất cả trên mạng đều nghiên cứu kỹ lưỡng một lần, Tạ Văn Hàm tới làm đều dứt khoát lưu loát, vừa dẫn đường lại vừa truyền ra, mà hiện tại lật đổ Thi Giác Vinh, liền càng hoàn mỹ,
Hệ thống cũng nâng cấp ra không ít tài khoản Weibo, có vài tài khoản Weibo hơn mười nghìn fans, trước kia các tài khoản Weibo này liên kết mắng Tạ Văn Hàm, hiện tại Weibo này liên kết mắng Thi Giác Vinh, được gọi là phối hợp ăn ý!
Hệ thống dùng một tài khoản Weibo đăng một bài Weibo dài, sau đó liền dùng các tài khoản Weibo khác chuyển phát bài Weibo này, lại dùng đại lượng thuỷ quân trong tay toả ra nhiệt độ, bản thân làm một cách rất bình thường, bởi vì trong tay hệ thống không có “Nick khủng” trăm vạn fans ngàn vạn fans, cho nên sự việc phải lên men quá mấy ngày,
Nhưng ——
—— nhưng sau khi đăng bài Weibo hơn mười phút sau, liền có vô số đại V thập phần sinh động, account marketing, tài khoản giới giải trí từ từ đi chuyển phát Weibo này, còn có một số thủy quân không phải của nó!
Số liệu cùng nhiệt độ trong khoảnh khắc đi lên, bất quá một buổi sáng, trên mạng liền nghị luận sôi nổi, ồn ào huyên náo, Thi Giác Vinh hãm hại Tạ Văn Hàm! đề tài này trực tiếp đống ở top hot search !
Không chỉ cos thế, trong top đầu hot search có ba đề tài đều dính dáng tới Tạ Văn Hàm cùng Thi Giác Vinh, còn có bảy đề tài trong top móc nối Tạ Văn Hàm cùng Thi Giác Vinh, sự kiện lần này lấy tốc độ làm người không dám tin tưởng nháy mắt thổi quét internet!
Không chỉ có Thi Giác Vinh, những huynh đệ của Thi Giác Vinh, cũng đều bị lột ra, thân thế gia đình liên quan về bọn họ, đều bị cư dân mạng bới lột ra !
Đồng thời, còn có một ít ảnh chụp cùng video tư mật.
Những ảnh chụp cùng video với vũ điệu điên cuồng quần ma loạn vũ ở trong hộp đêm quán bar, đều bị lột ra, treo ở trên mạng, một lần lại một lần mà nhận đánh giá cùng khinh thường đến từ cư dân mạng,
Mà lúc sau nhiệt độ nổi lên, một ít video bạo lực cũng xuất hiện ở trên mạng!
Trong video, là một đám thiếu niên cả trai lẫn gái ăn mặc có chút hở hang vây quanh, những thiếu niên đó cười dương quang đắc ý, hả hê, chỉ trừ một người,
Hắn trong mắt tràn đầy sợ hãi cùng bất an, tựa như một thỏ con rớt vào ổ sói, liều mạng muốn bảo hộ cái bụng nhỏ mềm mại của mình, lại cố tình không có người bỏ qua hắn,
—— “Uê! Tạ Văn Hàm! Mày một mặt tang thương cho ai xem a?”
—— “Cơ mà a, cái bộ dáng quỷ này? Là chúng tao bức mày tới? Chẳng lẽ không phải chính mày muốn tới?”
—— “Chậc chậc chậc, còn nói cái gì mà đem chúng ta là bằng hữu kiêm huynh đệ, chính là mày coi mọi người làm bằng hữu huynh đệ ?”
—— “Là huynh đệ liền đem ly uống! Lida! Đưa Tạ Văn Hàm rượu!”
—— “Vâng!”
Tạ Văn Hàm đôi mắt bên trong vô thố cùng sợ hãi càng sâu, hắn xua tay muốn cự tuyệt, nhưng đôi mắt Thi Giác Vinh lại rũ xuống, dùng âm thanh khổ sở lại ảm đạm nói: “Cậu nói cậu coi tôi là bằng hữu, là huynh đệ, cậu nói cậu sẽ không khinh thường tôi.”
“Đều là gạt tôi sao?”
“Một chén rượu, cũng không thể sao?”
Thanh âm kia bên trong mang theo thất vọng cùng khổ sở vô tận, thiếu niên nháy mắt liền chần chờ, nữ nhân tên là Lida xinh đẹp bưng một ly tràn đầy rượu, cái ly kia rất lớn, thiếu niên không khỏi nhíu mày, bộ dáng như muốn nói gì đó, Lida cười duyên tiến lên, thiếu niên khuôn mặt lập tức liền đỏ lên, giống như gặp quỷ mà lùi về phía sau trốn,
Người xung quanh đều nở nụ cười, càng có mấy nam nhân thổi huýt sáo, mấy nữ nhân khác lớn tiếng mà trêu chọc Lida,
—— “Lida cô còn được chưa a? Ngay cả em trai nhỏ cũng không được?”
—— “Lida cô cũng không nên thương hương tiếc ngọc a ha ha ha ha ha!”
—— “Lida cô nếu không được liền đến lượt tôi tới!”
Không có chỗ có thể trốn ——
Thiếu niên lập tức ngã ở trên sô pha, Lida rốt cuộc bắt được cơ hội, trực tiếp chế trụ thiếu niên ấn xuống hàm dưới y, dùng sức đem ly rượu kia rót xuống miệng thiếu niên,
Tư thế này không thể nghi ngờ là thập phần ái muội, bọn họ ai cũng đến gần, nữ nhân một bàn tay còn đặt ở trên vai thiếu niên, “Thân mật” mà giúp thiếu niên uống rượu,
Bức ảnh này đã từng bị làm “Bằng chứng” treo ở trên Weibo, bị các cư dân mạng trào phúng không biết bao nhiêu lần, cho rằng Tạ Văn Hàm chính là một người ra vẻ đạo mạo, dối trá vô cùng,
Nhưng hiện tại ——
Bọn họ biết, bọn họ sai rồi,
Sai mười phần.
Thiếu niên trong video tựa như thỏ con bị bắt buộc gần tuyệt vọng, cho dù nỗ lực giãy giụa, cũng hoàn toàn giãy giụa vô dụng, phảng phất bị thợ săn gắt gao mà ấn, tàn nhẫn lại lãnh khốc mà tra tấn y,
Thiếu niên vội vàng nuốt rượu, y rõ ràng không biết uống rượu, đã bị sặc, nhưng nữ nhân kêu Lida cũng không buông tha y, thậm chí càng nhanh chóng mà rót, khiến y vô lực giãy giụa, khóe mắt đều đỏ, bộ dáng cực kỳ thống khổ,
Người xung quanh đều cười vang, bộ dạng vô cùng náo nhiệt, một đám thiếu niên choi choi thổi huýt sáo, đầy mặt đều là thưởng thức cùng vui sướng khi người gặp họa, chính là Thi Giác Vinh vừa mới diễn vô cùng thương tâm, lúc này là một bộ từ trên cao nhìn xuống, như nhìn xuống một con rệp,
Một chén rượu kia rót hết, thiếu niên sặc đến nước mắt đều chảy xuống, nhìn càng đáng thương, y dùng đôi mắt ướt đẫm nhìn đám người Thi Giác Vinh, suy yếu lại vô lực mà nói: “Không nên như vậy……”
“Này không phải nơi chúng ta nên tới……”
“Trái với nội quy trường học, không tốt……”
“Hơn nữa trẻ vị thành niên, không được uống rượu……”
Những lời này vừa rơi xuống, xung quanh vang lên một mảnh tiếng cười, nhưng thần kinh thiếu niên trải qua lễ rửa tội bằng rượu đã rất mê mang, chỉ ngây ngốc mà nhìn Thi Giác Vinh, thấp giọng lẩm bẩm nói: “…..Chúng ta cao trung……”
“Không nên như vậy……”
Thi Giác Vinh tùy tay mở ra một chai đồ uống có ga, bước đi qua, đem đồ uống có ga đặt ở trong tay Tạ Văn Hàm, đôi mắt tràn đầy tàn nhẫn ác ý, mỉm cười nói: “Tới, Hàm Hàm, cậu uống đồ uống tỉnh rượu, tỉnh chúng ta liền đi.”
Thiếu niên ngơ ngác, phảng phất như không có hồn phách, sau đó ngây ngốc mà giơ lên chai đồ uống có ga, liền hướng bên miệng chính mình.
Lúc này, người xem video này, trong lòng đều có một cỗ chua xót cùng phẫn nộ không nói lên lời, bọn họ ở trong lòng lớn tiếng ngăn cản, một lần lại một lần mà kêu “Không cần uống”, nhưng thiếu niên vẫn là đem chai đồ uống có ga đưa vào trong miệng chính mình,
Chỉ một ngụm, thiếu niên liền có một cảm giác buồn nôn mãnh liệt, y muốn buông chai đồ uống xuống, nhưng một bàn tah Thi Giác Vinh ấn đầu của y, một bàn tay cầm chai đồ uống có ga kia trực tiếp đổ vào miệng thiếu niên!
Hiện trường nháy mắt vang lên một mảnh thanh âm vỗ tay hoan hô, những thiếu niên đang liều mạng vì Thi Giác Vinh trầm trồ khen ngợi!
“Oa ——!”
Chai đồ uống còn chưa đổ xong, thiếu niên há mồm trực tiếp phun ra, đồ uống nháy mắt vẩy đầy cả khuôn mặt y, sau đó làm ướt quần áo y, hắn nửa quỳ trên mặt đất, cực kỳ đau đớn cùng thống khổ, như muốn đem hết thảy dạ dày đều nhổ ra,
Cái loại thanh âm tê tâm liệt phế, làm người xem video đôi mắt đều ướt,
Mà tương phản với bộ dáng thiếu niên thống khổ, chính là đám Thi Giác Vinh bọn họ càn rỡ cười to, thậm chí còn kèm theo thưa thớt tiếng vỗ tay cùng hoan hô, cùng với thanh âm con gái kiều mị,
Hiện trường có cả trai lẫn gái hôn nhau, cái tiếng vang ái muội bên động tác thống khổ của thiếu niên này, liền càng trở nên châm chọc cùng đáng giận,
Đối lập như vậy, thân ảnh thiếu niên gầy yếu lại thống khổ kia, phảng phất như một cái búa nện vào trong lòng mỗi người, chua xót, khổ sở cùng phẫn nộ trong nháy mắt, trong lòng bọn họ nhanh chóng nổi lên,
—— thật sự quá đáng!
—— thật quá đáng!!
Thiếu niên rõ ràng là một đứa trẻ tốt như vậy, bọn họ làm sao dám —— làm sao dám làm vậy với y?!
Rất nhiều cô gái hốc mắt đều ướt, có một ít cô gái nhỏ nước mắt liền rơi xuống, video này tuy rằng chỉ ngắn ngủn vài phút, nhưng lại phơi bày không ít vấn đề!
Thiếu niên rốt cuộc làm sai cái gì? Khiến cho đám súc sinh này đùa bỡn y, khinh nhục y, lừa gạt y như vậy?
Sau khi trêu đùa thiếu niên, bọn họ còn muốn đem ảnh chụp trái với cảnh tượng thật đưa lên trên mạng, tùy ý chửi bới dang dự thiếu niên, bọn họ quả thực là muốn bức chết Tạ Văn Hàm đang sống sờ sờ a!
Nhưng Tạ Văn Hàm làm sai cái gì không?
Không có!
Y bất quá là một đứa trẻ quá mức thiện lương mà thôi!!
Mà bọn họ, bởi vì một hai bức ảnh cùng video ngắt đầu bỏ đuôi của bọn họ, liền làm đồng loã của đám súc sinh đó, đem một thiếu niên ôn hòa thiện lương như vậy, tốt bụng bức chết!
Có bao nhiêu hối hận, liền có bao nhiêu phẫn nộ, thậm chí là phẫn nôk gấp bội,
Các cư dân mạng bị lợi dụng liền phẫn nộ, Thi Giác Vinh bọn họ trực tiếp bị đóng ở bảng sỉ nhục!
Bởi vì phim phóng sự chiếu, những bọn nhỏ cùng đi lên núi ở trên mạng cũng có vài phần nổi tiếng, bọn họ không nhận ra huynh đẹ Thi Giác Vinh, nhưng có thể nhận ra Thi Giác Vinh, mà Thi Giác Vinh lại thật sự quá đáng, cái loại ác ý cùng tàn nhẫn này khiến người ta lạnh sống lưng, trong khoảnh khắc, một nửa đạn pháo đều hướng Thi Giác Vinh đánh tới!
“Thời điểm xem phim phóng sự tôi liền không thích Thi Giác Vinh, cảm thấy hắn không phải có ý tốt gì, hiện tại phát hiện hắn thật sự không phải có ý tốt!”
“Mẹ kiếp mẹ kiếp mẹ kiếp!! Mấy ngày hôm trước có người nói Thi Giác Vinh đối phó Tạ Văn Hàm, một đám người về với đội Thi Giác Vinh mắng Tạ Văn Hàm, hiện tại bị vả mặt? Mấy người mặt có đau hay không?!!”
“Mẹ nó! Thi Giác Vinh muốn mặt mũi hay không? Người này sao có thể ghê tởm như vậy? Đau lòng Tạ Văn Hàm.”
“Đau lòng Tạ Văn Hàm, thật sự, nước mắt tôi đều rơi xuống, Tạ Văn Hàm rốt cuộc làm sai cái gì? Người tốt thiện lương chính là có tội sao? Một lần hai lần đều hướng về Tạ Văn Hàm động thủ, người ta bất quá là đứa trẻ vị thành niên, đã bị bắt nếm trải ác ý cùng tàn nhẫn của thế giới này, những người tùy ý bẻ cong sự thật bôi đen Tạ Văn Hàm, đặc biệt là những đại V thuỷ quân account marketing, mấy người lương tâm sẽ không đau sao?!!”
“Tôi là bạn học cùng lớp Tạ Văn Hàm, tôi tới chứng minh, Tạ Văn Hàm người thật sự phi thường tốt, toàn lớp chúng tôi đều rất thích y, một người thật sự đặc biệt vô tư, đám người Thi Giác Vinh trước kia lâu lâu tới tìm Tạ Văn Hàm, hơn nữa tư thái đặc biệt hạ thấp, Thi Giác Vinh đó là người nào a? Giáo bá a! Tư thái của hắn nhiều như vậy, yêu quái khác thường a! Nhưng Tạ Văn Hàm thật là một người phi thường thiện lương, y muốn đưa bọn họ dẫn vào con đường đúng đắn, vì thế đối bọn họ có vài phần để bụng, kết quả lại trúng gian kế, toàn lớp chúng tôi đều biết việc này, cũng đều đặc biệt đau lòng Tạ Văn Hàm, hiện tại Tạ Văn Hàm chính là gấu trúc lớp chúng tôi, mọi người đều sợ y xảy ra chuyện gì, không tin mấy người có thể tới nhìn, y thật là người tốt.”
“Người tốt cái gì? Này căn bản chính là thiểu năng trí tuệ ? Ngu ngốc!”
“Ngu ngốc nên sống nhấp nhô!”
“Người khác cho hắn một sắc mặt tốt liền ba ba mà đi phía trước, không phải ôm đùi là cái gì?”
“Nói thiện lương cái gì a? Căn bản chính là ngốc, thiểu năng trí tuệ, xứng đáng!”
“Nếu một thế giới, thiện lương biến thành ‘ thiểu năng trí tuệ ’, ‘ ngu ngốc', ‘xứng đáng ’, thế giới này có bao nhiêu đáng sợ? Nhiều người đang nói thế giới này không có người tốt, không có thiện lương, lại không nhìn xem chính mình đem những người tốt thiện lương bức đến tình trạng gì! Bức chết người tốt thiện lương đó, thế giới này còn có cái gì?”
“Thật là buồn cười, xảy ra chuyện không đi nhìn đám ác nhân kia độc ác cỡ nào tàn nhẫn cỡ nào, ngược lại đi công đánh người tốt? Cho rằng y không nên thiện tâm không nên tốt như vậy ? Nói ra những lời này các người còn có phải người hay không a?”
“Mỗi khi nhìn người lên tiếng như vậy, tôi đều hận không thể xuyên qua internet đem da mặt người đối diện kia kéo xuống, nhìn xem phía dưới rốt cuộc là người hay quỷ!”
Trên mạng nháo chết đi sống lại, dần dần, tên họ gia cảnh Thi Giác Vinh cùng với những huynh đệ hắn đều bị lột ra , các cư dân mạng càng nháo tới huyết vũ tinh phong, nhiều quan chức tập đoàn bị bình luận bắt đóng cửa, mà vô số cư dân mạng mãng liệt tràn vào tài khoản Weibo Thi Giác Vinh cùng các huynh đệ hắn, các đề tài tẩy chay tập đoàn XX / tẩy chay xí nghiệp XX rất nhanh bước lên hot search,
Mà Tạ Văn Hàm, được rất nhiều người đau lòng cùng yêu thích, trạm fans càng ngày càng nhiều, đã đột phá trăm vạn, lượt chuyển phát cùng bình luận phía dưới trạm fans Weibo cũng là một con số rất xinh đẹp,
Mà cái này, xuất hiện ở một học sinh căn bản không bước vào giới giải trí, bản thân nó chính là một sự kiện rất không thể tưởng tượng!
Trên mạng nháo huyết vũ tinh phong, mấy gia tộc thời gian trước bị những đại lão liên tiếp tìm tới cửa thì lúc sau liền dự cảm được tương lai không tốt, nhưng cũng không nghĩ tới cư dân sẽ ồn ào huyên náo thành cái dạng này!
Đáng sợ nhất chính là, trên mạng đã bắt đầu bớt “Lịch sử đen” của bọn họ, theo những thời gian che giấu, hoặc bị bọn họ hạ lệnh hay thông qua một loạt công tác mà thành công che giấu sự việc, lại một lần xuất hiện ở trên mạng, mà lúc này đây, khiến cho gió lốc từng đợt càng đáng sợ,
Đại gia trưởng gia tộc ở nhà tức giận, Thi Giác Vinh cùng huynh đệ tốt của Thi Giác Vinh đều không có kết cục tốt gì, có một ít gia trưởng hận không thể đem bọn họ sống sờ sờ bóp chết!
—— này căn bản không phải con bọn họ, đây là quỷ đòi nợ!
—— đây là mấy súc sinh tai tinh !
Vận mệnh Thi Giác Vinh chú định có một loại dự cảm không tốt, hắn nhớ tới Thi Giác Vinh mấy năm nay trước lạnh nhạt cùng thờ ơ, trong lòng dự cảm không tốt càng thêm mãnh liệt, làm hắn nhịn không được nắm góc áo mẹ, nhỏ giọng lại hấp tấp nói: “……Mẹ, con sợ……!”
Lúc này Thi Giác Vinh, sớm đã không cao ngạo cùng kiêu ngạo như ngày xưa, trước mắt hốt hoảng mà kinh sợ, phảng phất như bị thứ gì dọa tới.
Nữ nhân trước mặt hắn, ăn mặc một thân váy màu đỏ rực, trang điểm tinh xảo làm nàng tú lệ vô song, chỉ là giữa mày nàng nhíu chặt, thêm một cỗ nghiêm túc cùng lạnh lẽo,
Thi Giác Vinh hơi hơi co rúm lại một chút, hắn từ trước đến nay là sợ mẹ.
“Mày cái thứ ngu xuẩn,” nữ nhân câu chữ rõ ràng nói, “Hiện tại nghĩ sau này lui? Cũng đến xem Thi Diệu Hi có nguyện ý hay không!”
“Từ khi chúng ta đi lên con đường đối lập với hắn, chúng ta liền không có lựa chọn.”
“Lui?”
Nữ nhân cười nhạo một tiếng, có chút nghiền ngẫm mà nói lại chữ này, nhìn con trai bởi vì chính mình nói mấy câu mà co rúm lại, chỗ sâu nhất trong đôi mắt mang theo nồng đậm khinh thường,
“Lui, chính là chết.”
Thi Giác Vinh toàn thân chấn động, giống như bị dọa.
“Huống chi, Thi gia tài phú cùng thế lực tuyệt bút, vốn dĩ có một bộ phận của tao!”
“Tao chỉ là lấy về đồ vật, có gì không thể?”
Nữ nhân cao cao mà ngẩng đầu lên, có vài phần châm chọc mà nói: “Thi Diệu Hi một loài vật máu lạnh đem người thân hắn tống vào ngục giam, như thế nào xứng kế thừa Thi gia? Thi gia làm sao có thể để hắn dẫn đường?!”
“Thi gia ——” nữ nhân đột nhiên quay đầu lại, một phen cầm tay Thi Giác Vinh, gằn từng chữ một nói, “Là thuộc về chúng ta.”
Thi Giác Vinh thân mình run lên, như bị bỏng,
Nữ nhân rốt cuộc không để ý tới hắn, mà đối với trợ lý bên người nói: “Bọn họ có thể dẫn đường dư luận, chúng ta cũng có thể dẫn đường dư luận!”
“Đi, để thủy quân chúng ta đi dẫn đường dư luận, liền nói Thi Diệu Hi ngược đãi con nuôi!”
Một câu cuối cùng, nữ nhân nói phá lệ tàn nhẫn.
Trợ lý thân thể chấn động, sau đó thật sâu nói: “Đúng vậy.”
Trợ lý nhận lệnh rời đi, xoay người vào phòng vệ sinh, từ giày chính mình tìm ra một mảnh SIM, cắm vào di động chính mình, phát ra mấy tin nhắn, sau đó liền đem SIM kia nhổ xuống, trực tiếp ném vào WC,
Làm xong hết thảy, trợ lý thật sâu hít một hơi, tim đập nhanh dần dần khôi phục bình thường, lúc này mới đi ra ngoài rửa sạch tay, cầm di động bắt đầu hành động mệnh lệnh,
Lúc này, thủy quân Thẩm gia, toàn bộ hành động.
“Thi Giác Vinh cũng mới chỉ có cao trung? Tuổi còn nhỏ mà ác độc cùng tàn nhẫn như vậy, đối bạn học chính mình có thể làm ra chuyện như vậy, về sau trưởng thành thì sao? Này giống như còn là con Thi gia? Chẳng trách hoành hành ngang ngược như vâyk!”
“Lầu trên kia, Thi Giác Vinh chỉ là con nuôi Thi gia, hiện tại tuổi, đã cùng Thi gia không quan hệ đi? Thi gia cũng đã đem tên của hắn sửa trở lại, sửa thành Thẩm Vinh.”
“Nuôi mà không dạy là lỗi của người làm cha, Thi gia nuôi đứa nhỏ này còn dạy không tốt, thật là rác rưởi!”
“Quả thực chính là cố ý, tha thứ tôi.”
“Thi gia, ha hả a, Thi Diệu Hi là có ý gì, cố ý dưỡng phế đứa nhỏ này hết sức bình thường.”
“Mẹ kiếp lầu trên, có muốn chỉ mặt hay không? Là Thi gia để hắn học cái xấu sao? Là Thi gia kêu hắn làm loại sự việc này sao? Nghe nói năm đó có một đứa nhỏ trực tiếp ném tới một đỉnh núi, lúc ấy chỉ có Thi tổng tuổi nhặt được ước chừng là tuổi, đứa nhỏ này đi theo Thi tổng sống chết không đi, thân thể lại có bệnh, Thi tổng thu lưu hắn nuôi lớn hắn cho hắn ăn cho hắn mặc chữa bệnh hắn cho hắn đi học, nếu không có Thi tổng hắn đã sớm đã chết, Thi tổng còn làm sai? Lời này nói ra cũng quá vô trách nhiệm đi?”
“Nhìn đến lầu trên là loại người này, cuối cùng cũng hiểu được thế giới này vì cái gì người tốt càng ngày càng ít, không làm việc tốt thì không có chửi rủa, làm chuyện tốt còn gánh vác nhiều chửi rủa, sao không làm tốt hơn một chút? Ông như thế nào không như vậy, như thế nào không như vậy? Tôi liền muốn hỏi một chút những người giương miệng nói và nhóm anh hùng bàn phím, các người rốt cuộc làm cái gì?!!”
“Thành thật mà nói, Thi tổng căn bản không có nghĩa vụ này, cũng có thể tưởng tượng Thi tổng có bao nhiêu bận rộn đi? Cho hắn ăn mặc chữa bệnh cho hắn cho hắn đi học áo cơm vô lo, cha mẹ bình thường cũng làm được đi? Đại bộ phận cha mẹ cả đời cũng không biết giáo dục con như thế nào đâu, nhiều ít cha mẹ tư duy còn dừng lại ở chữ hiếu sau này? Thi tổng lúc ấy chỉ có tuổi đã bận rộn đến không thể tưởng tượng mà mỗi một phút mỗi một giây đều nên đặt trên người một đứa trẻ nhặt được? Vụ bắt cóc đạo đức này cũng thật là , muốn tôi nói, không nên nhặt, lạnh chết đói chết đâu có liên quan gì tới tôi? Không nhặt trở về thì chuyện xấu sẽ không có!”
“Một đám anh hùng bàn phím phía trên nói làm như Thi tổng đưa đứa nhỏ này vào viện phúc lợi sẽ sống tốt, viện phúc lợi nơi nào lấy tiền chữa bệnh cho đứa nhỏ này ? Nào có thể để đứa nhỏ này sinh hoạt giống như ở Thi gia? Đừng được tiện nghi mà khoe mẽ, Thi tổng còn bị lôi ra làm tấm chắn, thật xui xẻo, lúc trước phát thiện tâm nhặt đứa nhỏ làm gì? Này rõ ràng nhặt về một tên tổ tông!”
Thẩm Vinh bên kia dẫn đường bình luận, nhưng trợ lý Triệu bên này đã sớm biết tin, rất nhanh lền phản kích, Thẩm Vinh bên kia một chút ưu thế cũng chưa chiếm được, còn bị phun bẩn,
Dân mạng lại không phải kẻ ngốc, nhất thời cũng có thể bị dư luận thuỷ quân dắt mũi, hai bên nháo chết đi sống lại, xong có các loại bán hàng đa cấp thức bay vào tẩy não, ai cũng không nhường ai nửa phần, các dân mạng tiếp nhận nhiều tin tức như vậy, tự nhiên cũng có một bộ phận phân biệt đúng sai,
Thi Giác Vinh một là không người thân, Thi Diệu Hi đối với hắn cũng không có nghĩa vụ gì, hai là lúc Thi Diệu Hi nhặt được Thi Giác Vinh, Thi Giác Vinh đã tuổi, tính tình cơ bản đã ổn định, mà Thi Diệu Hi lúc ấy mới tuổi, so Thi Giác Vinh cùng lắm thì hơn vài tuổi, nếu là người thường, thanh niên tuổi đại học còn chưa có tốt nghiệp, nào sẽ nuôi dạy đứa nhỏ ? Ba là lúc ấy Thi Diệu Hi vừa mới tiếp nhận Thi gia thì bận rộn tới trời đất u ám, bình thường không có thời gian, bốn là chữa bệnh Thi Giác Vinh, đi học, tiêu dùng hằng ngày cũng là một con số không nhỏ, nếu Thi Giác Vinh bị Thi Diệu Hi đưa vào cô nhi viện mà nói, loại chi tiêu này Thi Giác Vinh tuyệt đối không lấy được, một phần mười cũng không nhất định có thể lấy được,
Tổng hợp xem ra, Thi Diệu Hi căn bản không có cái gì cần xin lỗi Thi Giác Vinh, ngược lại là Thi Giác Vinh, tính tình lại hư, dã tâm không nhỏ, không có một chút quan niệm báo ân, ngược lại còn lấy oán trả ơn, quả thực làm người ta giận sôi máu!
Trên mạng âm thanh chửi rủa che trời lấp đất làm Thi Giác Vinh chịu không nổi, cảm xúc hắn càng ngày càng táo bạo, nội tâm cũng càng ngày càng tự ti, không khống chế được thì đập đồ vật phát hỏa, sau đó lại giống như tự ngược mà lên mạng xem dân mạng đánh giá về hắn, sau đó tiếp tục nổi giận đùng đùng,
Đừng nói người khác, mẹ ruột vốn dĩ cũng chướng mắt hắn, đối hắn mất kiên nhẫn, cũng không muốn phản ứng hắn, Thi Giác Vinh tự nhiên có thể cảm nhận mẹ đối hắn có lệ cùng không mừng, làm cho cảm xúc hắn càng thêm táo bạo, cũng khiến đám người hầu Thẩm gia thêm phản cảm với vị đại thiếu gia này,
Huynh đệ Thi Giác Vinh sớm đã cùng hắn trở mặt thành thù, mẹ chướng mắt hắn, cha đã qua đời, em trai cùng hắn không có nhiều cảm tình, thời niên thiếu hắn rời nhà, trực tiếp bị mẹ thiết kế đưa đến nơi Thi Diệu Hi, cùng người Thẩm gia căn bản không thân, đám người hầu tránh hắn như rắn rết, dẫn tới hắn ở biệt thự Thẩm gia to như vậy ngay cả nói người sống đều không có,
Thường sau khi trút giận, Thi Giác Vinh liền cảm giác được một cỗ hư không cực kỳ đáng sợ cùng tịch mịch, phảng phất trong thiên hạ, giống như không có nơi hắn dung thân, làm Thi Giác Vinh càng thêm táo bạo dễ giận, một lần phát tiết sau, hắn rốt cuộc nhịn không được, ở trong căn phòng gào khóc,
Mà lúc này, hiện lên ở trong đầu hắn, thế nhưng là thiếu niên ngượng ngùng lại thẹn thùng, thiếu niên kia lẳng lặng mà đối với hắn mỉm cười, trong mắt tràn đầy khoan dung cùng ôn nhu, nhẹ nhàng nói: “……Không cần như vậy……”
Thi Giác Vinh rơi lệ càng nhiều.
Hắn đột nhiên hiểu được, hắn mất đi một đồ vậy trân quý cỡ nào.
Nhưng hắn không thể thừa nhận.
Hắn không thể thừa nhận hắn thất bại.
Hắn không dám thừa nhận hắn thất bại.
Nhưng mà lúc này, Tạ Văn Hàm hết thảy đều không biết, hắn vẫn như cũ ra sức chuẩn bị chiến tranh thi đại học, hận không thể chui đầu vào đại dương tàng thư, một phút đều hận không thể bẻ thành hai nửa, ăn một bữa cơm cũng không quên thuộc lòng hai từ đơn, cái loại khắc khổ nỗ lực chăm chỉ vô hình này kéo toàn bộ lớp năm, học thần Tạ Văn Hàm lấy vài giải thưởng cuộc thi quốc tế lớn còn nỗ lực như vậy, bọn họ có tư cách gì không nỗ lực ?
Không thông minh bằng người ta, lại không nỗ lực bằng người ta? Bọn họ cũng thật nên tìm một hố đất để chui vào!
Bầu không khí học tập ở lớp năm tốt chưa từng có, chủ nhiệm lớp năm cực kỳ vừa lòng, ở văn phòng nhịn không được mở miệng khoe ra, chủ nhiệm lớp khác hâm mộ không thôi, hướng chủ nhiệm lớp năm đưa ra thỉnh cầu “Mượn người”, chủ nhiệm lớp năm do dự một chút, lúc sau dò hỏi Tạ Văn Hàm, liền đồng ý yêu cầu này.
Nói là “Mượn người”, trên thực tế chẳng qua đem Tạ Văn Hàm “Mượn” một ngày, làm mọi người thấy một chút trạng thái Tạ Văn Hàm học tập, bởi vì liên tiếp nhận giải thưởng, Tạ Văn Hàm đã thành một nhân vật phong vân, cơ bản không có người không quen biết Tạ Văn Hàm,
Tạ Văn Hàm hướng một tòa, sau một ngày, học sinh trong lớp tích cực học tập ít nhất có thể tăng %, trước kia bọn họ còn cảm thấy chính mình đã rất nỗ lực, nhưng hiện tại nhìn Tạ Văn Hàm, mới biết không có nỗ lực, chỉ có càng nỗ lực!
Hơn nữa đáng sợ nhất chính là, hiệu suất học tập của Tạ Văn Hàm cực cao, một bộ bài thi toán học, học sinh khác khả năng ít nhất đều dùng phút, nhưng Tạ Văn Hàm có thể trong một tiết tự học hoàn thành, bạn học ngồi bên cạnh y nhìn đến chính mình vừa mới viết câu hỏi điền vào chỗ trống, bên kia Tạ Văn Hàm đã viết xong, chịu kinh hách không nhỏ a!
Hơn nữa, sau khi làm xong bài thi, Tạ Văn Hàm cũng sẽ không lãng phí một phút một giây, hắn đối với thời gian có kế hoạch phi thường hoàn mỹ, cũng có kế hoạch học tập phi thường kỹ càng tỉ mỉ, sau một ngày, quả thực có thể đem bạn học xung quanh kíƈɦ ŧɦíƈɦ chết khiếp!
Lớp thứ nhất “Mượn đi” Tạ Văn Hàm lấy được hiểu quả không nhỏ, chủ nhiệm lớp khác cũng sôi nổi tới “Mượn” Tạ Văn Hàm, theo bước chân đếm ngược thi đại học càng ngày càng gần, các lão sư so với bọn học sinh cũng nhẹ nhàng nửa phần, đặc biệt là nhóm chủ nhiệm lớp,
—— có thể làm học sinh chính mình tiến bộ nửa phần, chẳng sợ chỉ có nửa phần, cũng là một sự việc đáng cao hứng a.
Tạ Văn Hàm trên cơ bản đã đi qua lớp khoa học tự nhiên từ năm nhất tới năm ba trung học, may mà hiện tại đã tiến vào giai đoạn ôn tập toàn diện, mỗi ngày chính là làm bài thi giảng bài thi làm bài thi giảng bài thi, Tạ Văn Hàm làm bài thi ít có sai lầm, hơn nữa có kế hoạch ôn tập cho chính mình, cho nên đi đâu cũng không quan trọng, cũng chính nguyên nhân là như thế, chủ nhiệm lớp năm mới có thể yên tâm mà cho Tạ Văn Hàm “Mượn” ra ngoài.
Đối mặt Tạ Văn Hàm ưu tú như vậy, Cao lão sư, Viên lão sư, chủ nhiệm lớp năm cùng với học sinh lớp năm, đều cảm thấy thập phần kiêu ngạo.
—— Hàm Hàm của bọn họ, chính là giỏi như vậy!
Trong hai ngày thi đại học, còn có mưa nhỏ, trong không khí có vài phần thoải mái trong sạch lạnh lẽo,
Cuối cùng một hồi thi xong, thời điểm từ trường thi ra, Tạ Văn Hàm còn thấy được cầu vòng mông lung trên bầu trời.
Trận thi đại học ác liệt này đánh xong, các học sinh năm ba đều lâm vào cuồng hoan, mà cha mẹ Tạ Văn Hàm cũng thập phần kích động vui vẻ, muốn mang theo con trai ra ngoài du lịch, người một nhà hứng thú bừng bừng lựa chọn địa điểm du lịch, phụ trách Hà tới cửa.
Cha mẹ Tạ Văn Hàm cũng đều là phần tử trí thức, đối phụ trách Hà thập phần khách khí, mà ý đồ của phụ trách Hà đến chỉ có một, chính là Tạ Văn Hàm.
Tạ Văn Hàm trong lúc thi đấu lấy được thành tích rất xuất chúng, cho nên phụ trách Hà tới mời hắn tham gia một huấn luyện toán học, thi đấu quốc tế không riêng chỉ dành học sinh, nhiều câu đố toán học không giải được, toán học huyền bí làm người sa vào, kiến thức cao trung cùng đại học là hai lĩnh vực, nắm càng sớm tự nhiên càng tốt,
Bất quá trước kia, sớm nhất cũng là ở kỳ nghỉ hè năm hai mới “Bắt” người, nhưng Tạ Văn Hàm thành tích quá mức xuất chúng, lại có các lão sư hệ tiếng Trung cùng hệ vật lý như hổ rình mồi, tiên hạ thủ vi cường mới là ngạnh đạo lý a!
先下手为强: đạt được lợi thế bằng cách hành động trước những người khác.
Đương nhiên, càng quan trọng là……
“Hàm Hàm a,” phụ trách Hà cười đến thập phần chân thành, “Hệ toán học Kinh Đại rất không tồi, lực lượng thầy giáo hùng hậu, chú trọng vào tài năng tới đâu mà dạy, bầu không khí cực tốt, tôi nhìn em thập phần thích hợp, em xem có hứng thú hay không a?”
—— nhân tài ưu tú như vậy, đương nhiên là bắt về trường cũ của mình a!
Thi đại học vừa mới kết thúc, Tạ Văn Hàm trầm mặc không trả lời.
Phụ trách Hà cười đến càng thêm chân thành, thời điểm đang muốn khuyên, chuông cửa vang lên,
Phụ trách Hà đôi mắt hiện lên một tia sắc bén,
—— nhất định là hệ tiếng Trung hệ vật lý còn có Hoa Đại tới đây đoạt người!
Giờ này khắc này, Thi gia Thi Diệu Hi, giơ một bó hoa, giữa mày hơi hơi nhăn lại, bộ dáng mang theo vài phần rối rắm,
Thi đại học đã kết thúc, Hàm Hàm cũng có thời gian, chính mình có thể đi tìm y hay không?
……Vạn nhất quấy rầy đến Hàm Hàm làm sao bây giờ?
……Chính là, thật sự, rất muốn đi nhìn Hàm Hàm a……
……Bằng không hai ngày sau lại đi?
……Nhưng mà hiện tại, hắn muốn nhìn thấy Hàm Hàm.
Rối rắm một hồi lâu, Thi Diệu Hi yên lặng nhìn về phía hoa trong tay chính mình, ánh mắt nặng nề,
Hắn đem móng vuốt tội ác hướng về phía cánh hoa,
……Hôm nay đi……
…...Hai ngày sau đi……
……Không đi……