Cô ta càng xem càng hoảng hốt, trong lòng không ngừng nói xong rồi xong rồi..
Chưa xem xong bình luận, Mễ Tuyết Nhi đã nhận được tin nhắn của mấy người bạn tốt cô ta mới kết giao.
Tiểu Mẫn: "Thì ra trong mắt cô tôi là như thế, là tôi nhìn nhầm cô, tình bạn này coi như chấm dứt từ đây!"
Tiểu Phương: "Nguyên lai tôi ở trong lòng cô chính là loại nữ nhân xấu xa như vậy, nếu đã khinh thường tôi, tại sao còn muốn làm bạn với tôi, tại sao còn tổn thương tôi? Hay vốn dĩ cô chỉ thương hại tôi thôi?"
Tiểu Dao: "Nói tôi không biết liêm sỉ, nói tôi xen vào việc người khác, nói tôi không có tự tôn, Mễ Tuyết Nhi, cô cho rằng chính mình rất trong trắng à, không cần phải giả vờ thanh cao, Bạch Tô nói không sai, cô chính là đóa tiểu bạch liên, trà xanh kỹ nữ khiến người khác phát ói!"
Nhìn tin nhắn từng cái từng cái một, Mễ Tuyết Nhi khó chịu nhắm mắt, muốn nhắn tin thanh minh cuối cùng lại không dám, cô ta vùi mặt vào gối đầu, nức nở khóc.
Tối nay thật sự là một đêm phi thường náo nhiệt, cũng là một đêm khiến người khác không ngủ được.
Bạch Tô đêm nay ngủ cực kì ngon, một đêm không mộng mị, ngủ một giấc tới sáng sớm hôm sau, cha mẹ nguyên chủ tối qua không trở về nhà, Bạch Tô làm bữa sáng đơn giản sau đó sách cặp đi học.
Chỉ là vừa ra tới cửa, đã thấy một chiếc xe đắt đỏ ngừng trước nhà, tài xe mặc tây trang màu đen, mắt đeo kính râm, thanh âm lãnh đạm nói, "Bạch tiểu thư, Cố tổng mời ngài đi gặp hắn."
Cố Nam Thành lại tìm cô có chuyện gì, không lẽ là vì sự việc tối hôm qua? Phái người tới tìm cô tốc độ không khỏi cũng quá nhanh đi.
Bạch Tô ở trong lòng cân nhắc lợi và hại, cuối cùng phát hiện Cố Nam Thành là đại Boss của thế giới này, cô hiện tại chưa đủ sức để phản kháng hắn.
Suy nghĩ một lúc Bạch Tô gật đầu, mở cửa lên xe.
Không lâu sau, tài xếtrở Bạch Tô đến tập đoàn Cố thị, vẫn là văn phòng lần trước, vẫn là ghế sô pha lần trước, Bạch Tô ngựa quen đường cũ đi qua, cùng Cố Nam Thành mặt đối mặt ngồi xuống.
"Bạch tiểu thư, cô có biết mình làm việc gì sai không?" Lần này Cố Nam Thành cũng không có trầm mặc bao lâu, nguy hiểm nheo mắt lại, thanh âm lạnh lùng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Bạch Tô nhướng mày, "Làm việc gì sai sao? Cố tổng nói việc Tạ Qua bôi nhọ tôi, hay là việc tôi đăng sự thật về chuyện cậu ta làm?"
Nhìn thấy con ngươi Cố Nam Thành trầm trầm, Bạch Tô lại tiếp tục mở miệng nói, "Cho phép Tạ Qua đăng tin bôi nhọ tôi, lại không cho tôi nói ra chân tướng? Cố tổng, lời này của anh cũng không có đạo lý đi."
Nghe Bạch Tô nói xong, Cố Nam Thành sâu thăm thẳm nhìn Bạch Tô một hồi lâu, lúc cô cho rằng hắn muốn tức giận, Cố Nam Thành lại đột nhiên bật cười, tươi cười lộng lẫy bắt mắt, so với bất luận phong cảnh trên đời này đều đẹp hơn, hắn khẽ mở môi mỏng, thanh âm gợi cảm dễ nghe, "Thật là vật nhỏ nhanh mồm dẻo miệng."
Còn rất tự nhiên xoa đỉnh đầu mềm mại của cô, thanh âm lại khôi phục thanh lãnh, "Em cùng Tạ Qua ân oán cá nhân tôi không quản, nhưng em đăng tin đã trực tiếp ảnh hưởng đến công ty chúng tôi, Tạ Qua dù sao cũng là cháu ngoại của tôi, em gièm pha hắn, cũng sẽ ảnh hưởng đến cổ phiếu của Cố thị."
Bạch Tô dừng một chút, cho nên Cố Nam Thành hôm nay tìm cô là để tính sổ!
"Tin tức tôi có thể xoát, nhưng hối lỗi là không bao giờ có." Bạch Tô thái độ kiên quyết, dù sao toàn thế giới đều biết gương mặt thật của Tạ Qua cùng Mễ Tuyết Nhi, tin tức xóa cũng không sao, nhưng là bọn họ chọc cô trước, không có đạo lý bắt cô đi xin lỗi bọn họ, đó là không thể nào!
Cố Nam Thành nghe đến đó khóe miệng gợi lên một mạt tà mị cười nói, "Tin tức đương nhiên phải xóa, nhưng em phải đến nhà tôi ở một tháng để sửa tội."