[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

chương 12: thanh xuân của boss (11)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Công ty Hoa Hạ gần đây đang khai thác một dự án mới, sẽ được ra mắt trong năm nay, và cũng là dự án đầu tư nhiều kinh phí nhất của Hoa Hạ.

Hoa Y được ủy thác là phó tổng mới của Hoa Hạ, thông qua video call cô chuyển qua bộ phận kĩ thuật về bản vẽ người máy quét dọn thông minh, cũng là sản phẩm mới nhất Hoa Hạ đang nghiên cứu phát triển, sẽ làm bùng nổ ngành công nghiệp điện tử của thế giới.

Gần đây công ty Thiên Thịnh cũng đang nghiên cứu hạng mục này nhưng vẫn còn nhiều hạn chế, vô số thất bại.

-----------------------( Nhà Hàng Trung Hoa )

Một bàn ăn tràn ngập cảm giác áp bách, nghẹt thở.

Hoa Y ngồi bên trái, bên phải là Thẩm tư và ngồi giữa là Lộ Tiểu Mạt, nhân vật chính tạo thành thế chân vạc.

Sự tình thành ra như thế này phải kể đến, Thẩm Tư đón Lộ Tiểu Mạt tại cổng trường, hai người quyết định đi ăn, liền gặp cô đi qua, không hiểu nam chủ của chúng ta nghĩ gì lại nói muốn hiểu hơn về bạn tốt mà Lộ Tiểu Mạt thường hay nhắc đến, mà cô thì lại chả bao giờ từ chối được mỹ thực rồi, còn nói gì đến việc ăn bằng tiền của nam chủ, ăn chứ tất nhiên là phải ăn rồi, ăn đến mức độ anh hận tôi luôn thì tốt quá.

Thế là hình thành nên thế chân vạc như bây giờ......

Lộ Tiểu Mạt đành phải đánh tan bầu không khí ngượng ngập này:" Anh, trước em đã nói với anh về Hoa Y đó, cô ấy là bạn tốt của em, lần trước em bị bắt nạt cũng là cô ấy đứng ra giải vây giúp em"

Hoa Y cúi đầu, chỉ tập trung gắp đồ ăn của mình, a là chú ý gắp món thịt cừu nướng mà cô để ý nãy giờ nha~, món cừu của nhà hàng này thật ngon, vị ngọt từ chất thịt, mọng nước, lại tẩm mật ong cay cay ngọt ngọt đúng ý cô.

Thẩm Tư khẽ liếc về phía cô, đôi mắt như suy tư gì đó, khi quay sang Lộ Tiểu Mạt lại dịu dàng xoa đầu cô ta nhẹ giọng nói:" Ừ, Tiểu Mạt em thật thiện lương nhưng không phải ai cũng có thể coi là bạn được đâu"

Hoa Y coi hắn như không khí, vẫn tập trung chiến đấu với đồ ăn của mình.

Mỗi người đều đang trong thế giới riêng của mình, tập trung nhấc đũa, không khí trầm lắng, không ai nói chuyện.

Đang vục mặt ăn hăng say thì một cái bóng đen đổ xuống, che khuất tầm nhìn của cô, mà cái bóng đen này còn có tý rét rét?

Ngẩng mặt lên đã thấy người nọ, áo dạ đen, bên trong là áo cổ lọ trắng, đường nét trên khuôn mặt hắn băng lạnh cấm dục, trên môi nở một nụ cười nhẹ nhìn cô.

Làm ngơ ánh mắt chất vấn cùng rét lạnh của hắn vẫn tập trung chiến đấu với bàn tiệc, một lúc sau ánh mắt của hắn mới rời đi, liếc nhìn đến Thẩm Tư và Lộ Tiểu Mạt.

Liễu Hi Thần nho nhã nở một nụ cười:" Xin lỗi, chắc em gái tôi đã làm phiền vị rồi, chúng tôi có việc phải đi trước, bữa ăn này cứ tính vào tiền của tôi"

Nói xong liền kéo cô gái vẫn còn đang mải mê chiến đấu với chiếc đùi gà mới gắp.

Hoa Y liếc lên nhìn hắn bực mình nói:" Làm phiền gì chứ, đây là người ta mời đi ăn mà? Người ta đã lên tiếng đâu đến lượt anh trả tiền!"

Sau đó liền nhìn sang phía Thẩm Tư cũng Lộ Tiểu Mạt nói tiếp:" Nhưng mà đúng thật là tôi có việc phải đi rồi, hay là thế này đi, đằng nào anh cũng có lòng mời, vậy thì tôi cũng mang về ăn tiếp nhé!"

Nói xong, cô cầm menu gọi tất cả các món ăn đóng gói phần mang về, rồi sảng khoái xách đồ ăn, chào tạm biệt nam nữ chủ, trước khi đi vẫn không quên lịch sự cảm ơn về bữa ăn.

Liễu Hi Thần:"..........."

Lộ Tiểu Mạt:".........."

Thẩm Tư:"..........."

Hệ thống đã có kinh nghiệm về độ thần kinh của kí chủ nhà mình, nó hút một điếu thuốc liếc nhìn một đống người ngây ngốc tại bàn, chẹp chẹp miệng.

Một đường bước ra xe, Liễu Hi Thần quay qua nhìn cô, trạng thái của cô vô cùng tốt, thậm chí còn hát ngân nga, cơn tức của hắn lên đến cổ rồi mà lại phải nuốt xuống, im lặng lái xe.

Về đến nhà, quay qua bên ghế phụ, thấy cô gái bên ghế phụ đã thiếp đi rồi, nhìn thấy quầng thâm mắt cô, mấy ngày nay vì lo dự án công ty muốn hoàn thành sớm cho nên đã mấy đêm không được ngủ đủ, nhìn cô trái tim hắn lại mềm ra, thật sự không nỡ quở trách, thở ra một hơi như chấp nhận.

Lặng lẽ cởi dây an toàn, bế cô vào nhà, ba mẹ vì đã có cô quản công ty liền tranh thủ đi hưởng tuần trăng mật thứ của họ, hiện đang không có ở nhà, cả căn nhà rộng lớn chỉ có hắn và cô.

Nhẹ nhàng bế cô về phòng, đứng trước cửa phòng cô, khẽ khựng lại suy nghĩ giây lát, bước qua phòng cô hướng về phía phòng hắn, đặt cô lên chiếc giường màu đen, đắp chăn xong xuôi, hắn liền hướng về phía phòng tắm.

Từ trong phòng tắm bước ra, bên trên để trần, những giọt nước từ mái tóc đen chưa được hong khô khẽ chảy xuống chiếc cằm cương nghị, một đường đi xuống ngực, xuống cơ bụng săn chắc và biến mất sau khăn tắm, một hình ảnh vô cùng dụ hoặc mà người trên giường vẫn ngủ say không hề hay biết.

--------------------------------

Sáng sớm hôm sau, ánh nắng chiếu rọi cả căn phòng, chiếu vào con người đang ôm nhau trên chiếc giường lớn trong phòng.

Hoa Y bị ánh nắng làm tỉnh giấc, khẽ nhấc tay muốn chặn lại ánh nắng, lại thấy không rút tay ra được, cùng lúc cũng cảm nhận được cánh tay bên eo siết chặt hơn, cảm giác không đúng, mở mắt ra đập ngay vào là một lồng ngực cường tráng trắng trẻo.

"....."

Oh shit sự việc gì đã xảy ra thế này? chả lẽ hôm qua cô mộng du đi nhà nghỉ với ai cũng không biết? Mồ hôi lạnh tuôn đầy đầu, từ từ khe khẽ ngẩng đầu lên, chạm ngay vào ánh mắt đen thẳm cùng nụ cười mỉm ấm áp.

"....."

Một cước đạp hắn xuống giường, cô thề hôm nay cô mà không đánh hắn đến mức kêu cha gọi mẹ thì tên cô được viết ngược lại.

Mẹ kiếp, hùng hổ đi về phòng đánh răng, nhìn qua gương cô mới để ý, đụ má váy ngủ dây? Hôm qua cô có mặc váy ngủ dây đâu? Liếc xuống cổ, một vết đỏ khả nghi nổi bật trên làn da.

Không khí như đóng băng lại, áp suất thấp âm độ, một tiếng rống giận gào lên từ trong phòng vang lên:" Liễu Hi Thần hôm nay tôi mà không đánh anh nhập viện thì tôi không tên là Hoa Y"

Liễu Hi Thần nghe thấy tiếng rống giận của cô từ trên lầu, khẽ mỉm cười, biết thân biết phận mà đào tẩu đi làm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio