Hoa Y bước lên từ mật thất, làn váy vàng kim nay đã bị nhiễm bẩn cùng với màu đỏ của máu hoà quyện.
Nàng đã chứng kiến hắn tan biến trong vòng tay mình, đây là sự trừng phạt của thiên đạo...
Hoa Y kéo làn váy về đến tẩm cung, nâng mắt nhìn đám người bao vây xung quanh, có Tống Ngột, có Lưu Diệp cũng có...Lưu Vũ Đế
À...thì ra hắn vẫn còn sống...cũng được cả đám tề tựu ở đây càng tiện...
-------------------
Ting~
Trở về không gian màu trắng, Hoa Y nằm trên giường lẳng lặng nhìn trần nhà không hề nhúc nhích.
vốn đã xuất hiện lại nhận thấy cảm xúc của cô không tốt, thật biết điều liền không lên tiếng.
Cho đến khi Hoa Y mở miệng hỏi hắn: "Sao lại báo cho tôi?".
hiểu ý cô, liền trả lời: "Vì lúc đó hắn đang cố sử dụng sức mạnh ngoại lực để chống lại thiên đạo".
Nói xong liền thấy cô nâng mắt nhìn về phía hắn gần như chắc chắn: "Anh ấy giúp ích cho anh!".
"Không là giúp ích cho chúng ta!" Hắn khẳng định lại lời của cô.
Nhận lại là một tiếng hừ, không gian tiếp tục im lặng, cô gái trên giường khép mắt, giống như đang tĩnh dưỡng.
Đến lúc tưởng chừng như để cô nghỉ ngơi không nói chuyện nhiệm vụ nữa thì cô lại hỏi:
"Không trách tôi giết nam nữ chủ?".
Đúng vậy mặc dù thế giới vẫn vận hành, nhưng nam nữ chủ trong đêm đó đều bị cô giết sạch cả Tống Ngột cũng không thoát khỏi, cảnh tượng đêm đó nghĩ đến hắn liền rùng mình.
Một kiếm bay đầu, chớp mắt máu chảy thành sông, một mảng lớn bắn ra nhuộm đỏ làn váy vàng kim của cô gái, đôi mắt lại trong veo sạch sẽ trước sau như một giống như người vừa một kiếm giết chết người vừa nãy không phải cô ấy vậy...
Nuốt xuống một ngụm nước bọt lí nhí giải thích: "Bởi vì cô vi phạm...cho nên thiên đạo đã để ý đến chúng ta, tôi cũng không biết lúc nào nó sẽ đến"
Liếc thấy cô gái trên giường không phản ứng gì, hắn đành cắn môi lí nhí hỏi: "Có truyền tống luôn không?".
Hoa Y mở mắt, sâu bên trong chỉ còn lại sự bình tĩnh yên ả, trong vắt như nước hồ cô nhẹ nói: "Làm đi".
[Truyền tống thế giới tiếp theo!!!]