Hoa Y đột ngột tỉnh dậy, cảm thấy thân hình lơ lửng giữa không trung, bốn phía là bức tường trong suốt với những dòng chú văn màu đỏ bên trên.
Phù chú? Loại chữ này... là chú phong ấn? Nguyên chủ lần này đã gây ra chuyện tày đình gì đây, để lại cho cô một cái cục diện rối rắm thế này.
Nhìn xuống thân xác một cô gái đang nằm giữa nơi hội tụ một vòng tròn chữ đỏ, đây là nguyên chủ, Hoa Y bay xuống dưới, nhìn thấy khuôn mặt cô gái, nước da trắng ngần, thân hình ma quỷ, dáng người ma quỷ, khuôn mặt lại thuộc hàng mị hoặc, đôi mắt to, đuôi mắt xếch lên, mũi cao nhỏ nhắn, đôi môi đầy đặn căng mọng.
......Phong thái ngoại hình này đúng chất hồ ly tinh, chẳng lẽ ghi thù lần trước cô đánh hắn liền đẩy cô đến bước đường làm tiểu tam, đi giành giật đàn ông với nữ chủ? Nhìn kĩ lại, nguyên chủ mặc đồ cổ trang, chẳng lẽ hồ ly tinh theo nghĩa đen...
Hoa Y đang miên man đoán mò thân phận của chính mình tại thế giới này cũng liền online, một vật thể dài nhìn như chuôi kiếm lơ lửng giữa không trung cất cao giọng đánh tan dòng suy nghĩ của cô.
[ Truyền tống cốt truyện, kí chủ mau tiếp thu ]
Hoa Y nhắm mắt lại, cốt truyện tràn vào trong đầu.
Lần này cô tên là Mạc Hoa Y là một trong những Cửu vĩ hồ ly sống lâu đời nhất của Hồ tộc, nếu so sánh ra tuổi tác của cô cũng có thể làm đến được hàng nguyên lão của Hồ tộc nhưng Mạc Hoa Y xưa này luôn độc lai độc vãng, thích ngao du thiên hạ cũng không muốn mình bị cuốn vào những trách nhiệm của Hồ tộc quanh năm đều du ngoạn bên ngoài.
Trong một lần trở về Hồ tộc, cũng trong lần đó Mạc Hoa Y gặp phải kiếp nạn trong cuộc đời mình - nam chủ Tô Duệ, hắn là một con hồ ly nhưng lại không thể hóa hình, khí tức là hồ tộc nhưng lại cũng không giống hồ tộc, đơn giản bởi vì phụ thân hắn là hồ yêu còn mẫu thân hắn lại là con người.
Tình duyên giữa người và yêu, thường sẽ không bền lâu, tình yêu ấy bị chỉ trích từ cả phía Hồ tộc không chấp nhận mẫu thân hắn, cũng như phụ thân hắn sẽ không bao giờ được con người đón nhận.
Cha hắn vì nương hắn mà rời khỏi Hồ tộc, bị Hồ tộc truy sát, người chọn một nơi thâm sơn cùng cốc hoang dã tránh đi con mắt của Hồ tộc và sinh ra hắn, có lẽ cả nhà đều sẽ bình yên sống qua ngày nếu như ngày hắn sinh ra không có tiếng chim muông than khóc, cùng bầu trời đổ mưa máu.
Khi nhìn thấy hắn điều đầu tiên cha hắn làm không phải là ôm hắn, cũng không phải là yêu thương hắn mà là ánh mắt tràn ngập sát ý, vì hắn là Hắc Hồ, truyền thuyết Hắc hồ tái sinh, có thể mang lại vinh quang cho Hồ tộc lại cũng có thể khiến Hồ tộc đi vào con đường vạn kiếp bất phục, Hắc hồ là không nên tồn tại.
Mẹ hắn lại không hiểu được truyền thuyết đã in sâu vào trong Hồ tộc ấy, ra sức ngăn cản ý định muốn giết con trai của cha hắn, các trưởng lão Hồ tộc tìm thấy nơi hội tụ của huyết vũ cũng nhìn thấy dấu ấn Hắc hồ trên trán của Tô Duệ, liền ra tay giết nương hắn, đả thương cha hắn, mang hắn đi, cha hắn dùng toàn bộ sinh mệnh cuối cùng để phong ấn Hắc hồ trong người hắn.
Hắc hồ ngủ sâu, các đại trưởng lão không thể làm gì cũng liền bực mình vứt bỏ hắn tự sinh tự diệt trong Hồ tộc, ngày đó khi nguyên chủ nhìn thấy hắn, một đứa trẻ có đôi mắt trong trẻo cùng nụ cười tươi sáng dường như đã gây ấn tượng mạnh với cô, hắn vẫn quật cường vẫn vui vẻ cho dù có bị trêu chọc, có bị hắt hủi là trẻ mồ côi, là hồ ly không thể hóa hình, vẫn vẹn nguyên trên khuôn mặt một nụ cười ngây thơ không chút để ý, chính điều đó đã khiến nguyên chủ nhận Tô Duệ làm đồ đệ.
Sự là nếu nguyên chủ coi hắn là đồ đệ thật thì cũng đã không tạo nên bi kịch như thế, đúng vậy Mạc Hoa Y yêu Tô Duệ, cũng vì một lần luyện công, Hắc hồ bạo phát, Hoa Y liền dùng phần yêu lực của mình giúp hắn củng cố thực lực mới áp chế lại được Hắc hồ đang ngủ sâu trong cơ thể.
Và do hắn lo việc bao đồng, nảy lòng thương cảm tác thành giúp một tiên tử với ý trung nhân người phàm của mình, bị cuốn vào sự truy bắt của thiên binh thiên tướng suýt chút nữa bị lộ nguyên hình Hắc hồ, cũng là Mạc Hoa Y đến kịp cứu hắn, nhưng cũng vì mất phần yêu lực cho hắn liền bị chiến thần Mặc Dung bắt lại, phong ấn tại tầng thứ của Tháp trấn yêu.
Mà Tô Duệ bị thương lẩn trốn lại gặp được nữ chủ của chúng ta Tiêu Thiên Tuyết, được Tiêu Thiên Tuyết cứu về, vì sự tình của Mạc Hoa Y nhân cách Hắc hồ trong người hắn thức tỉnh, từ một thiếu niên thánh phụ trở thành nam chủ lạnh lùng, cao ngạo.
Cũng từ đây nhân cách Hắc Hồ chiếm được quyền điều khiển cùng nữ chính Tiêu Thiên Tuyết đi trên con đường hoàng kim, trở thành cặp đôi tiên yêu mạnh nhất đại lục.
Hoa Y sau khi tiếp thu cốt truyện liền có chữ to đang nảy ra trong đầu cô, " đá lót đường " đụ má cô lại xuyên vào nhân vật đá lót đường!!! Dùng cả thanh xuân để dạy tâm pháp cho nam chính, phần yêu lực cô luyện mất năm lại chắp tay cống hiến cho nam chính?
như nghe thấy được tiếng lòng của cô, không thể chấp nhận được đành phải lên tiếng nhắc nhở.
[ Là Mạc Hoa Y luyện, không phải cô, cô tiếc cái gì?]
" Đụ má, thì cứ cho là nguyên chủ luyện chẳng phải bây giờ tôi sử dụng thân thể này sao, anh nhìn xem " nói đoạn cô chỉ về thân thể đang nằm dưới đất.
" Anh nhìn đi trông có khác gì con búp bê rách nát không hả, yêu đan tổn thương, hơi thở thoi thóp, công lực chỉ còn lại phần, anh nói xem sao lần nào nhân vật của tôi cũng thảm thế hả, không kích thích tình cảm của nam nữ chủ thì cũng là đánh thức sức mạnh của nam chủ, anh nói xem tôi có được quyền chửi rủa hắn không hả? Khi hắn đang ăn không nằm không vui vẻ yêu đương thì sư phụ hắn đang bị nhốt tại Tháp trấn yêu nửa đời sau có lẽ không được nhìn thấy ánh sáng mặt trời đây này "
suy nghĩ đôi chút, không biết thế nào cũng hơi dao động, đúng là lần cô xuyên qua tình trạng của cơ thể không được tốt cho lắm, có chút chột dạ, đành phải thỏa hiệp.
[ Kí chủ... nếu không hay lần này tôi sẽ giảm giá quầy đạo cụ cho cô nha, mặc dù tôi mới lên cấp giá thành sẽ khá đắt đỏ, nhưng mà nghĩ đến tình nghĩa đồng nghiệp của chúng ta tôi liền cảm thấy mình cũng nên có trách nhiệm chiếu cố cô nhiều hơn ]
Đôi mắt Hoa Y lóe sáng, nhưng mặt lại cúi xuống giọng nói có chút biếng nhác.
" Tôi biết là anh rất tốt à, haizzz nhưng nhiệm vụ lần này cũng quá khó rồi, anh nhìn xem tôi mới xuyên vào đây là thế giới thứ , âu chỉ là một tay mới lơ mơ, vậy mà anh cho tôi thân thể... như thế kia hơn nữa lại còn bị phong ấn... tôi nghĩ rằng nhiệm vụ này, bất khả thi, vẫn là nhận trách phạt của chủ thần thôi... " nói xong cô liền làm bộ mặt nản lòng thoái chí, lặng lẽ nằm tại không trung, bộ dáng không còn gì để mất.
nhìn thấy kí chủ nhà mình như vậy lại thấy tội tội có lẽ nó cũng đã đánh giá quá cao năng lực của cô, cô nói đúng cô cũng chỉ là tay mơ thôi, cảm giác áy náy sâu sắc lại tràn lên.
[ Ừm, kí chủ chúng ta cố hoàn thành thế giới này nhé, cho dù cô muốn chơi thế giới này sao cũng được chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, tôi liền xin chủ thần gấp đôi số tiền điểm thưởng lên nhé được không ]
Hoa Y bực bội bay ra nhìn cái vật thể ngu ngốc bay trong không trung, gằn giọng đe dọa:" nói đến đây mà anh vẫn không hiểu sao, một là anh cho tôi một viên tiên đan chữa lành kinh mạch, hoàn lại phần công lực của nguyên chủ, hai là anh phá cái phong ấn này cho tôi, chọn một trong hai, nếu không phải một trong hai cái trên, vậy thì xin lỗi nhé tôi đình công, mặc xác hình phạt có đáng sợ đến như thế nào đi chăng nữa, Hoa Y tôi không làm nữa, không làm!"
nhìn kí chủ nhà mình quyết liệt quay đi, cảm giác chân tay luống cuống không biết phải làm sao mặc dù nó cũng chả có chân tay, đành giở hết cả các chiêu trò dụ dỗ, lôi hết cả khả năng PR bán hàng đa cấp ra mà Hoa Y vẫn kiên quyết đình công.
đành phải nghiến răng nghiến lợi nói [ Được, cô được lắm, chỉ có lần này thôi không có lần sau, nếu lần sau còn xảy ra tôi nhất quyết cũng đình công theo cô luôn mặc kệ có xảy ra điều gì, điều thứ nhất có ảnh hưởng đến cốt truyện, tôi không thể cho cô đan dược]
Nói xong hắn vứt cho Hoa Y một cái đạo cụ kì lạ cũng không có giải thích liền trực tiếp offline.
Hoa Y bực bội dùng ánh mắt tràn ngập sát khí nhìn vào khoảng không đã không còn vật thể bay bay kì lạ nữa.
Đụ, uy hiếp được cái hệ thống kiệt sỉ lấy ra được đạo cụ rồi nhưng mà nó lại trực tiếp offline, không hề thông báo cách dùng cho cô, được được lắm bây giờ mạnh rồi, cho nên không sợ đòn roi nữa phải không.
Nụ cười nở trên khóe miệng cô gái, cùng lúc đó giả chết bên này tự nhiên lạnh sống lưng... à không lạnh sống kiếm...
Vài lời của tác giả:
- Đầu tiên mình cảm ơn các bạn đã theo dõi bộ truyện của mình.
- Sau những phần truyện cổ đại sẽ có cách xưng hô, tránh để các bạn thắc mắc mình sẽ giải thích luôn:
+ Khi nhân xưng "Cô" xuất hiện sẽ là Hoa Y suy nghĩ trong đầu, hoặc là nói chuyện với hệ thống.
+ Khi nhân xưng "Nàng" là Hoa Y đang hóa thân vào nhân vật, sẽ xưng hô theo thân phận của nguyên chủ, đồng thời cũng thể hiện "Nàng" không phải là Hoa Y chân thật.