Chớp làn mi, mở mắt ra liền nhìn thấy một đôi con ngươi đen thẫm sạch sẽ luôn chăm chú nhìn mình, tay vắt qua thân cô, nhẹ vuốt ve.
Không mấy ngạc nhiên, từ khi bước ra khỏi cửa, Hoa Y liền biết nam nhân mặc áo trắng đó vẫn luôn đi theo.
Bốn mắt nhìn nhau Hoa Y bực bội chỉ muốn chọc mù luôn cái người đang nhìn mình một thước không rời, rốt cuộc đây là thằng cha nào, sao cứ bám dai như đỉa thế? Hơn nữa đây là nơi quái nào sao hắn cứ lôi ta về đây, muốn nuôi sủng vật cũng đừng biết chọn như thế chứ, cô là cửu vĩ hồ ly á, sủng vật?
Đang bực bội lẩm nhẩm chửi rủa trong đầu liền thấy đôi môi mỏng khẽ mỉm cười, mấp máy nói:" Ta tên là Bạch Kỳ còn đây là Du Thần cung của ta, không phải nơi quái quỷ, và từ bây giờ ngươi là Tiểu Du sủng vật ta nuôi tại Du Thần cung"
Nói xong hắn liền di chuyển đôi tay xuống dưới cằm tiểu hồ ly xoa xoa.
Đụ má..... Hoa Y khóc ròng trong lòng hắn lại thật sự muốn nuôi cô như sủng vật nha, tên điên này điên cũng có cốt cách quá ha, hắn dám nuôi cô, hắn dám, mà chờ đã... hắn tên gì Bạch Kỳ là thằng cha mà bắt cô công lược á, cô phải đi công lược tên điên này sao?
Sự thật chứng minh hắn thực sự dám, Hoa Y bắt đầu kiếp sống sủng vật khi cô biết chính mình thậm chí còn không phá nổi cái kết giới vớ vẩn hắn tiện tay tạo ra....
Bên đây hí hửng thắp một nén hương cho kí chủ nhà nó.
------------------------( Tuyết Hoa Cung )
Tiêu Thiên Tuyết đẩy cửa bước vào liền nhìn thấy nam nhân nằm trên giường, nửa trên cơ thể để trần, làn da dần chuyển sang màu đồng mạnh mẽ, ấn kí màu đen trên trán lúc ẩn lúc hiện, đó chính là Tô Duệ.
Mấy ngày trước trong lúc đi tìm một số đồ vật tại trần gian, Tiêu Thiên Tuyết liền nhìn thấy hắn thương tích đầy người nằm trong rừng, một ý nghĩ lóe lên khi nhìn thấy ấn kí ẩn hiện trên trán hắn, nàng cứu hắn về đây, nhưng kể từ ngày đó hắn vẫn luôn trong trạng thái ngủ sâu không tỉnh lại đôi khi toát ra một luồng sức mạnh hắc ám, đôi khi lại trở nên vô cùng yếu ớt đều có thể chết đi lúc nào cũng không hay.
Tiêu Thiên Tuyết hàng ngày đều nhét cho hắn một viên linh đan nhằm muốn khôi phục hiện trạng yêu lực của hắn nhưng đến giờ vẫn chưa có kết quả.
Ánh mắt Tiêu Thiên Tuyết liếc về phía hắn như vật chết, nếu hôm nay hắn không dung hòa được sức mạnh của mình cũng chỉ có thể bỏ mạng tại đây, nàng chậc lưỡi tiếng, thật sự đáng tiếc dù gì cũng là Hắc hồ trong truyền thuyết...
------------------------------
Ánh nắng chiếu rọi căn phòng, rèm cửa trắng nhẹ lay động theo làn gió, tạo nên sự tinh khôi, thanh thuần.
Bên trong căn phòng, Bạch Kỳ lật trang sách, trong không gian vang lên tiếng lật sách loạt soạt nhè nhẹ.
Tiếng gập sách vang vọng trong không gian, Bạch Kỳ liếc qua thân mình nhỏ trắng muốt đang nằm trên chiếc giường đằng xa xa, đã tháng nay nó không hề lại gần hắn, trừ phi hắn dùng pháp thuật cưỡng ép vật nhỏ mới đành phải ngoan ngoãn để hắn ôm.
Ừm trầm tư suy nghĩ, hắn chưa bao giờ nuôi sủng vật, lại còn không biết cách làm thân, làm sao để vật nhỏ có thể quấn quít lấy hắn đây, đó là những suy nghĩ trong lòng Bạch Kỳ lúc này.
Hoa Y khép hờ đôi mắt lim dim quay đi, không hề muốn nhìn bộ dạng ngu ngốc của người trước mặt, sau tháng ăn chùa uống... à đâu tháng tạm tĩnh dưỡng tại nơi đây, Hoa Y liền biết cái tên đối tượng công lược Bạch Kỳ thần quân này là cái dạng gì.
Thượng thần viễn cổ, hẳn phải vô cùng già, phải nói là học thức uyên thâm nhưng mà tên này... lại chả biết cái giống gì á, hắn như một tờ giấy trắng vậy, không chỉ vẻ ngoài sạch sẽ mà đến đầu óc cũng giống như những vị tiểu tiên mới sinh.
Hoa Y biết ngay rằng ở đây hố cô mà, đã tòi thêm một cái nhiệm vụ công lược rồi, lại còn cho một đối tượng ngốc lăng thế này bảo cô công lược làm sao đây, hơn nữa cái tên này không coi cô là người, hắn coi cô là sủng vật mà vuốt ve, thích thì chơi cùng, khi lại cho ăn nha ~.~
Hoa Y bất lực nhắm mắt, suy nghĩ đến nhiệm vụ chính tuyến, không biết bây giờ nam nữ chủ ra sao rồi, chắc là đang nói chuyện yêu đương, nhưng mà cô lại vẫn ở nơi đây, còn chân..., thở dài cho thân phận của mình, an an phận phận lim dim gần như đi vào mộng đẹp lại bị tiếng hét chói tai của đánh thức.
[ Bà cô của tôi ơi giờ này còn ngủ được đó hả, có biết cốt truyện đang đi đến chệch hướng rồi không, nam chính Tô Duệ sắp bị Hắc Hồ kiểm soát mở ra hình thức chém giết cực cao tại thế giới này mà cô còn có thể ở đây ngủ được hả, mau đi ngăn chặn ngay, đêm nay hắn sẽ chuyển hóa thành công đó ]
Hoa Y giật giật lỗ tai, đôi mắt nhẹ mở khinh khỉnh nhìn về phía cục gì đó đang trôi trong không trung:" Cái này không thể trách tôi được, ai bảo anh đưa tôi thêm cái nhiệm vụ công lược gì gì đó, mà cái tên phải công lược còn khó nhai như này, anh nhìn đôi chân này đi, chân là chân đó đến hình người tôi còn không hóa được anh còn muốn tôi đi ngăn cản nam chính thăng cấp á"
nản lòng với kí chủ nhà mình, vò đầu bứt tai, tại sao nó lại có kí chủ như cô chứ, tại sao...
Hoa Y nhìn thấy cạn lời, cũng không trêu chọc hắn nữa:" Anh mở thương thành đi, tôi muốn xem có đạo cụ nào rút hồn ra khỏi xác được không?"
[ Có đạo cụ Tỏa Hồn Đăng, có thể kéo hồn ra khỏi xác trong p, giá đồng vàng, kí chủ có muốn mua đạo cụ ]
Hoa Y trợn mắt nhìn con số dài thật dài kia:" Cái gì , ây thôi thế khỏi đi, ngăn cản hắn làm gì cứ để hắn bật chế độ allkill đi, chụy mệt rồi chụy đi ngủ đây"
cuống cuồng lên, thấy kí chủ nhà mình thật sự ngoảnh mặt đi có ý định mặc kệ sự đời, hắn đành cắn răng.
[ Có thể giảm giá kí chủ xác nhận mua yes or yes ]
Hoa Y liếc mắt lên nhìn bảng chữ hiện trước mặt, thờ ơ khép mắt lại nói:" miễn phí thì dùng không thì thôi "
trợn mắt, hóa ra kí chủ nhà nó không chỉ bạo lực, lười biếng, đáng sợ mà thậm chí còn là một người vô cùng ki kiệt, trả giá như mấy bà thím người chợ... không không thể nói là trả giá cô thậm chí còn muốn free cơ á, tức giận hét lớn.
[ Không được, cô đã dùng đạo cụ miễn phí một lần rồi, tôi không thể đặc cách cho cô lần được, lần này nhất định phải trả tiền ]
Hoa Y lười mở mắt nói:" Lần trước nhiệm vụ đầu tiên, thân thể bị bệnh tim tháng là nghẻo, lại nói đau đớn thể xác lẫn tinh thần, tê tâm liệt phế, lần này xuyên qua vẫn là thân thể kiều nhược lại bị giam giữ, hạ ấn chú định thân, nhốt tại tầng Tháp trấn yêu, sau liền tổn thương yêu đan, không thể hoá hình, lại tòi thêm một cái nhiệm vụ phụ tuyến, chính người làm nhiệm vụ như tôi cũng không biết, anh nói xem mồ hôi nước mắt của tôi có đáng trả cho anh đồng vàng không?"
đúng là có chút chột dạ, lời nói cũng bé đi đôi chút [ Này chuyện cũng không thể trách tôi, dựa theo thân thể và linh hồn cũng chỉ có vài người phù hợp với cô thôi, không thể kén cá chọn canh được ]
Hoa Y tặc lưỡi:" Vậy thì sau quà tân thủ anh cũng nên phát quà an ủi đi chứ, có biết tôi bị tổn thương sâu sắc cả về tinh thần lẫn thể xác không"
cảm thấy có chút gì đó sai sai, lại cũng không rõ sai ở đâu, thật sự là cô mới là tân binh nhưng cũng chịu vô số kinh hách, nhưng mà nó đây cũng chỉ muốn kiểm tra năng lực, đồng thời rèn luyện kí chủ nhà nó thôi mà.
Hoa Y nhếch khóe miệng, đôi mắt loé sáng, nhắm mắt xác thực chuẩn bị ngủ mất.
cảm nhận thấy nam chủ dường như sắp không xong rồi, cũng liền nhanh nhẹn nhét đạo cụ vào tay cô, rống lên.
[ Được rồi, của cô tất, của cô, mau đi nhanh đi, thế giới này bị chơi hỏng là hai chúng ta đồng qui vu tận cùng nó đấy ]
Hoa Y cười tươi rói, đạt thành mục đích, giật ra toả hồn đăng, cũng liền thoát xác hướng về phía nơi ở nữ chủ.